Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên bờ sông Tần Hoài, một chiếc thuyền hoa to lớn sừng sững trên mặt sông. Thiên cổ Tần Hoài phong quang, xưa nay không thiếu thuyền hoa du thuyền, tài tử giai nhân phủ kín mặt nước. Cho dù dưới bầu không khí lãng mạn bên hoa dưới trăng, chiếc thuyền hoa này vẫn làm người ta chú ý nhất.

Bởi vì đây là thuyền hoa do thanh lâu lớn nhất thành Nam Kinh Thiên Hương uyển mở —— Họa Ảnh phường.

Kim Lăng vốn là đất lành phong nguyệt, nếu không có một chỗ cắm dùi trên sông Tần Hoài, thì không coi là một thành viên siêu quần bạt tụy trong Chúng Hương quốc. Thanh lâu được hoàng đế tự thân bố trí như Thiên Hương uyển, sao có thể không có một phân uyển trên nước.

Họa Ảnh phường này do Thiên Hương uyển dùng số tiền lớn chế tạo, dùng hơn hai mươi chiếc thuyền hoa ngậm nước rất sâu nối thành, đạp lên như trên đất bằng, cộng thêm phong quang Tần Hoài ngoài cửa sổ phụ trợ. Phong nhã, phong lưu hỗn hợp thành một, rất được các đạt quan quý nhân trong thành ưa thích. Bởi vậy, dù chiếc Họa Ảnh phường này là phân uyển, lại là nơi kiếm nhiều tiền nhất trong sản nghiệp của Thiên Hương uyển, không nơi thứ hai có thể so sánh.

Mà ba ngày gần đây, Họa Ảnh phường càng rầm rộ hơn bao giờ hết, cũng bởi vì một vị hoa khôi diễm áp kinh thành tới.

Tuyệt Sắc cô nương ngồi một mình trong nhã gian, mặc cho vương tôn công tử muốn gặp giai nhân một lần tuôn trào như sóng ở tiền sảnh, nhưng nàng không rung động chút nào, nhìn gương tự trang điểm.

Ở chỗ như Thiên Hương uyển, ngoại trừ tài có thể thông thần, còn phải có quyền thế tương đương. Thân phận Minh Tố Vấn đặc biệt, lại có liên hệ với lão tông chủ Kim Ngân tông, cho nên nàng có thể nhẹ nhàng mang theo Hoắc Thanh Nhi trà trộn vào Thiên Hương uyển. Nhưng muốn làm hoa khôi lại là một chuyện hoàn toàn khác biệt.

Làm thân phận giả tại Thiên Hương uyển cho Hoắc Thanh Nhi trong thời gian ngắn, chẳng qua là chuyện điều động nhân sự, nhưng muốn bưng ra một hoa khôi, lại thoáng chốc đắc tội hết các cô nương của Thiên Hương uyển. Thiên Hương uyển kinh thành có ba phân uyển, ngoại trừ bản uyển cùng Họa Ảnh phường này, còn có một chỗ khác, thiếu nữ đẹp dưới cờ không một trăm cũng có tám mươi. Nếu nói tên tuổi lớn, Thiên Hương tam uyển, đầu bài mỗi một chỗ đều là thanh quan nhân bán nghệ không bán thân, cũng là nhân vật thanh tú như đi ra từ trong tranh.

Bản uyển chợt đẩy ra một hoa khôi, đó là không nể mặt các nàng, cũng muốn ngăn chặn tài lộ của các nàng. Những cô nương này quen biết với vương tôn công tử trong kinh thành, tài nguyên nắm trong tay cũng không ít. Một lần đắc tội các nàng, sợ rằng bản thân Thiên Hương uyển —— trung tâm tình báo lấy thanh lâu làm ngụy trang cũng phát sinh biến cố. Bởi vậy Minh Tố Vấn muốn làm hoa khôi và dàn xếp nho nhỏ cho Hoắc Thanh Nhi, không thể so sánh với nhau.

Nhưng nàng vẫn làm được.

Ngày đó, nàng đến trước mặt người phụ trách Thiên Hương uyển, nói rõ mục đích đến.

Đối phương vốn định cự tuyệt, lại thành ngốc tử dưới một động tác của nàng —— ai bảo hắn cũng là nam nhân.

Minh Tố Vấn chỉ làm một động tác. Nàng khẽ vén khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng như thiên tiên hóa nhân. Không ai ở đó không cực kỳ bội phục. Mà trong chớp mắt tháo khăn che mặt đó, hoa khôi chi danh đã là của nàng.

Nếu không phải tận mắt thấy tư dung tuyệt thế của nàng, sợ rằng công tử ở đây vẫn luôn hiểu lầm ý của nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt đại xinh đẹp. Giai nhân mỹ mạo bọn hắn từng ôm trong quá khứ lập tức thất sắc, tất cả thành dong chi tục phấn.

Nhưng vẻ mặt Tuyệt Sắc cô nương không thay đổi chút nào, ngay cả nụ cười cũng không ban cho bọn hắn.

Mười năm trước, nàng còn là tiểu cô nương chưa đầy mười sáu, đã cảm thấy chán ghét nam tử thế gian, huống chi bây giờ. Trong mắt nàng, những người này quả thật không bằng cỏ rác.

Với tốc độ xưa nay chưa từng có, nàng trở thành đầu bài của Họa Ảnh phường, cũng trở thành hoa khôi thứ nhất Thiên Hương uyển đề ra.

Nhưng ngoại trừ mỗi đêm gảy một khúc đàn, để tự giải trí, cũng làm cho người vui vẻ ra, thì không gặp ngoại nhân. Nhưng cho dù như thế, trong ba ngày này, các nam nhân đến để thấy diễm dung của hoa khôi đã sắp làm chìm Họa Ảnh phường.

Minh Tố Vấn ngồi một mình trước gương trong khuê phòng. Nàng vừa tắm rửa xông hơi, để lại mái tóc ẩm ướt tóc cùng thân thể thơm thơm. Bây giờ tùy ý nâng má, nhìn mình trong gương.

Gương mặt xinh đẹp tuyệt thế, lộ ra một chút tịch mịch.

Da tuyết trong suốt trắng như ngọc dương chi chất lượng tốt nhất, cho dù dò xét bằng ánh mắt bắt bẻ nhất, cũng không thể tìm được một tì vết trên đó. Dưới chiếc cổ tinh tế như thiên nga là áo gấm Vân Nam trắng do thợ khéo dệt ra, làm rộng rãi, chỗ trang hoa vốn nên phẳng lì, mặt áo lại đẩy lên rất cao, hiện ra hai ngọn núi tuyết cao vút.

Tuy áo trắng này do thợ khéo dệt ra, nhưng đặt ở Họa Ảnh phường hơn một năm vẫn không ai dám mặc. Kỹ thuật dệt áo này tinh xảo, thể tài càng cầu kỳ. Bộ ngực rộng rãi mà thân eo lại xiết, vô cùng kén người mặc. Còn vì là màu trắng, một khi có tì vết thì đặc biệt dễ thấy. Ngực nhỏ thì lộ rõ nhỏ hẹp, eo to lại lộ cồng kềnh. Có thể nói là thêm một phần thì nhiều, thiếu một phần thì ít.

Cô nương Thiên Hương uyển, dù là các cô nương đầu bài cũng không dám mặc quần áo như thế gặp khách. Sợ che lấp vẻ đẹp trời sinh của mình, chọc cho khách nhân không vui. Trong học vấn phong nguyệt còn có thuyết pháp ôm đàn tỳ bà che nửa mặt, nhưng đó là biện pháp dục cầm tiên tung, không giống tự bộc khuyết điểm.

Áo như vậy, nếu không có bộ ngực rất cao, thân eo cực nhỏ, thì mặc đẹp kiểu gì. Nhưng Minh Tố Vấn mặc vào, lại mạnh mẽ quạt cho trên dưới Thiên Hương uyển một cái bạt tai.

Dường như y phục này thiết kế cho nàng. Thân hình Minh Tố Vấn thon dài, béo gầy vừa phải. Thân eo nhỏ bé, hai chân thon dài, nơi nơi không người có thể so. Thêm nữa hai ngọn núi cứng chắc, co dãn kinh người, mới có thể đẩy mặt áo mềm mại như mây lên cao vút. Tìm khắp Thiên Hương uyển cũng không người thứ hai có thể mặc đẹp hơn nàng. Gương mặt này, thân thể này, tựa như vì chứng minh hai chữ vưu vật tồn tại, thượng thiên cố ý thưởng cho nam nhân trên đời.

Cho dù nàng chỉ mặc áo trắng thanh nhã, nhưng xưa nay bọn nam tử không khống chế nổi ảo tưởng muốn xé nát áo nàng, tùy ý phóng túng trên núi tuyết nhấp nhô kia.

Nàng sớm đã quen với ánh mắt nam nhân nhìn nàng. Bởi vậy nàng chán ghét nam nhân.

Loại mỹ lệ đến kinh tâm động phách này, có lẽ chính là hai kiếp số trong đời nàng.

Nàng không chán ghét tất cả nam tử trong thiên hạ, cũng có một người, nàng nhớ mong trong lòng.

Đáng tiếc chính là, người kia, lại là một kiếp số khác trong đời nàng.

Nàng yêu thanh mai trúc mã của mình, cũng là sư điệt tôn của mình.

Chuyện này có thể nói là bí mật công khai ở Đại La sơn —— bầu không khí giữa hai người bọn họ, thực sự không giấu được bao nhiêu người, huống chi là các môn nhân do chưởng môn Đại La sơn cầm đầu. Cho tới nay, không không ai công khai nói ra. Bởi vì đây là chuyện không ai biết nên xử lý thế nào. Trưởng bối cùng hậu bối tử đệ bản môn, còn là hạ nhiệm chưởng môn, cảm mến lẫn nhau. Chuyện này nói ra còn ra thể thống gì? Bởi vậy không người nào dám nói, cũng không người nào dám lén lút nghị luận.

Thậm chí cả các sư đệ của Minh Phi Chân, bọn hắn mơ hồ cảm thấy đại sư huynh của mình thầm mến sư thúc tổ, đương nhiên loại chuyện này không thành được. Chẳng qua vì để đại sư huynh bù đắp chút tiếc nuối của mối tình đầu, vẫn luôn tận lực khiến hai người gặp mặt.

Bối phận, xuất thân, đây không chỉ là trở ngại với Minh Phi Chân, cũng là trở ngại với nàng.

Cho dù bối phận của nàng rất cao, tiểu bối trong môn không dám làm gì nàng. Nhưng nàng cũng lớn lên ở Đại La sơn, ăn gạo của Đại La sơn, tập võ nghệ của Đại La sơn.

Minh Hóa Ngữ nuôi lớn Minh Phi Chân, Thần Châu đại hiệp cũng nuôi nàng lớn lên. Nàng không thể vì cá nhân mình, phá hoại quy củ môn phái của biểu ca mình. Cứng rắn biến một kiều sở bạch đạo của danh môn võ lâm chính đạo thành trò cười mà người người trên giang hồ mỉa mai.

Bởi vậy cho tới bây giờ, nàng vẫn chưa nói tâm ý của mình cho Minh Phi Chân. Hai người trải qua một năm rồi lại một năm trong suy đoán của nhau. Tình cảm của bọn hắn tốt như vợ chồng, thân mật vô gian khiến tình lữ yêu nhau tha thiết cũng phải ghen tị. Với tâm ý quan tâm lẫn nhau, Minh Tố Vấn có thể chết vì Minh Phi Chân mà không chút do dự, nàng tin tưởng Minh Phi Chân, cũng giống như thế.

Nhưng bọn hắn nhất định không thể trở thành tình lữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
21302766
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
toicotoi
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không, Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
trunghieu99tt
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
dacnguyen1999
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
Oebah Habeo
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
Hoaqin
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
Phuong Anh Nguyen
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
Oebah Habeo
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
Phương Nam
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
langtudien13
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
Hoaqin
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK