Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay Hồng Trang công chúa rất phiền muộn.

Từ ngày đầu tiên nàng trở lại trong cung, mọi việc đã không như ý. Đầu tiên là tắm rửa bị người rình trộm, chưa được một lát thì biết hoàng huynh nâng cờ tạo phản, phụ hoàng bị nguy nan. Nếu không phải nửa đường giết ra một Tán thần tôn, thật không biết kết cục sẽ như thế nào.

Mấy ngày nay, nàng vẫn luôn ra vào trong cung ngoài cung. Hợp với người tam ti nha môn bắt nghịch tặc Sát Liên. Nàng cố nhiên biết Sát Liên nổi danh lấy tiền làm việc, chỉ cần cho đủ tiền, ngay cả trời cũng dám đâm thủng. Trong chuyện này, thủ phạm lớn nhất tất nhiên là hoàng huynh của nàng không thể nghi ngờ. Nhưng nàng luôn cảm thấy nếu có thể bắt thêm một ít người Sát Liên, là có thể gánh một phần tội lỗi, trách phạt với hoàng huynh cũng sẽ nhẹ hơn một chút.

Hơn nữa, nàng cũng hi vọng trong hành động lùng bắt này, có thể đạt được dù là một chút tin tức về nam nhân kia. Nam nhân tóc dài như tuyết, mặt nạ thanh đồng, trong đêm tuyết cứu được nàng cùng phụ hoàng. Từ sau ngày đó, công chúa thường nhớ tới hắn. Nhớ tới hắn tiêu sái tới lui như gió xuất quỷ nhập thần, nhớ tới hắn anh hùng nhất phu đương quan vạn phu mạc địch, nhớ tới hắn vì mình mà bỏ qua cho rất nhiều người không giết. Mỗi khi hắn mở miệng nói chuyện, rõ ràng hắn đeo mặt nạ, công chúa lại cảm thấy hắn cười với mình.

Từ nhỏ tính tình Hồng Trang công chúa đã giống nam hài tử, niên kỷ nho nhỏ đã thích đao pháp, chuyên tâm luyện võ, cho nên thường không chơi được với nữ sinh cùng tuổi. Huynh đệ tỷ muội đều cảm thấy nàng là võ ngốc tử, cũng không thích chơi với nàng.

Cũng chỉ có Thẩm Y Nhân hợp với nàng. Mỗi lần tiểu Hồng Trang học được đao pháp gì mới, luôn luôn hào hứng diễn cho nàng nhìn đầu tiên. Mỗi lần tiểu Y Nhân có phát hiện mới trên võ công, cũng sẽ ngay lập tức vào hoàng cung tìm nhị điện hạ.

Tâm sự của Hồng Trang công chúa, không gì vị hảo tỷ muội này không biết. Lúc đầu nàng cũng muốn nói với Y Nhân. Chỉ là Thẩm Y Nhân quá bận rộn, mà nàng lại không có những bằng hữu khác làm bạn.

Lần đầu tiên nàng có những chuyện khổ não này, bây giờ lại không biết đi nói với ai.

Thời gian trôi qua, Hồng Trang công chúa không thu hoạch được gì. Không thể giúp được hoàng huynh nửa điểm, cũng không thể tìm được nửa điểm tin tức liên quan tới Tán thần tôn.

Hôm nay thượng triều, nếu có nói thì chính là chuyện liên quan tới 'Sự kiện Trừng Không Quân'. Đông dương cao chiếu, công chúa mặt ủ mày chau, chậm rãi đi trên con đường thông hướng hoàng cung.

Bỗng nhiên, một chiếc xe ngựa nhanh như tên bắn vụt qua. Hướng phía cửa chính hoàng cung mạnh mẽ đâm tới, không để ý bách tính qua đường chút nào. Trong lúc nhất thời gà bay chó chạy, đụng hỏng vô số quầy hàng rong. Trên đường một giỏ trứng gà, một rổ rau xanh, một quầy hàng hóa, tất cả đều bị xe ngựa này làm thành một mảnh hỗn độn. Có mấy người bị xe ngựa đi loạn này làm bị thương, đám tiểu phiến đuổi theo đánh.

Nhưng xe ngựa kia không quan tâm, dẫn tới một hàng người dài đuổi theo phía sau.

Hồng Trang công chúa tức giận trong lòng: Người nào kiêu căng phách lối như thế!

Hoàng thân quốc thích, văn võ đại thần ở dưới hoàng thành, tùy tiện gặp một người cũng có thể là nhân vật lai lịch không nhỏ. Nhưng đương kim thiên tử thánh minh, hận nhất quyền quý không biết tự trọng, ức hiếp bách tính. Mười năm trước, trưởng tử của tiền nhiệm Lại Bộ thị lang đùa giỡn dân nữ trên đường, xé váy, khiến dân nữ kia lộ ra một đoạn đùi trắng bóc. Bị bách tính gặp chuyện bất bình bắt tại trận đưa đến Lục Phiến nha môn. Chuyện này một truyền mười mười truyền trăm, cuối cùng truyền đến hoàng thượng. Hoàng thượng bắt ác thiếu kia đến, đánh gãy chân hắn ngay trước mặt cha hắn, sau đó tước đoạt công danh, vĩnh viễn không thu nhận. Từ đó về sau, đám vương công đại thần nắm đúng tính tình hoàng thượng, dặn dò con cháu nghiêm khắc kiềm chế. Cho nên trong thành Nam Kinh, nhất là đường lớn ngõ lớn, mười phần hiếm thấy ác bá như vậy.

Chiếc xe ngựa kia lại có bốn ngựa kéo, lễ chế triều ta, thiên tử bội sáu, khanh hậu bội bốn. Người ngồi trong xe ngựa này còn là nhân vật thân phận tôn quý.

Còn chưa thấy xe ngựa xa hoa thế nào, chỉ riêng bốn con ngựa đã oai phong mười phần.

Bốn con ngựa, hai con toàn bộ màu đen, hai con trắng phau, toàn thân sáng sủa, bờm như sư tử, đều là ngựa khoẻ cao lớn hùng tráng. Tuấn mã như thế, cho dù thành Nam kinh giàu có, muốn tìm ra một thớt sợ cũng phải hao phí chút thời gian, vậy mà nơi này cùng lúc xuất hiện bốn con.

Lại nhìn tới xe ngựa, Hồng Trang công chúa càng kinh ngạc. Xe ngựa kia chế từ tơ vàng gỗ trinh nam, hoa văn tinh tế thông suốt, xa trướng phủ tơ lụa, quả nhiên phú quý vô cùng. Trung tâm bánh xe khảm nửa khối kim bài, nửa khối ngân bài, hợp thành một huy chương đặc biệt.

Đang nhìn đến sửng sốt, xe ngựa đột nhiên dừng lại.

Màn che tơ lụa kim sắc được vén lên, một công tử áo trắng cao lớn anh tuấn đi ra.

Công tử này diện mục anh tuấn, tuổi chừng ba mươi. Toàn thân áo trắng, phía trên thêu tơ vàng, bên hông đeo một thanh bảo đao hoàng kim làm chuôi, bạch ngân làm vỏ. Trên vỏ khảm liền tám viên bảo thạch, dường như chỉ dùng để ngắm không cần tính thực dụng.

Công tử này bề ngoài tuấn nhã phong độ nhẹ nhàng, chỉ là vừa xuống xe một câu cũng không nói, cũng không nhìn lão bách tính phía sau.

"Từ đây đi về phía trước chính là hoàng cung? Thành cung nặng nề, trái lại đủ khí thế."

Những dân chúng kia sớm đã tụ thành một đám chửi rủa, có người tính tình nóng nảy đã nhấc tay muốn đánh. Chỉ thấy sáu nam tử có vẻ như gia nô đột nhiên nhảy ra từ sau lưng công tử kia.

Sáu người này ngẩng đầu ưỡn ngực, cũng không coi ai ra gì như công tử áo trắng.

Dân chúng hùng hùng hổ hổ, nếu không phải thấy sáu người này quả thực tráng kiện, chỉ sợ đã có mười mấy người giơ nắm đấm đánh tới.

Một người lấy ra một cái bao từ trong ngực, tháo ra nhìn một cái, bên trong ngân quang lóng lánh, vậy mà đều là ngân nguyên bảo. Lão bách tính thấy thế sửng sốt, người kia quăng cái bao lên trời, nguyên bảo bay tứ tán.

Một người khác cao giọng nói: "Công tử nhà ta nói, những thứ này là bồi thường cho các ngươi. Cướp nhiều xem như chiếm tiện nghi, không giành được là bản thân đáng kiếp!"

Bạc bay ra bốn phía, hơn xa tổn thất của bọn hắn. Trong lúc nhất thời, dân chúng tranh trước sợ sau, chỉ sợ hôm nay không giành được bạc thì chỉ có thể tự nhận không may. Đường đi lập tức loạn thành một bầy, mấy nam nhân vì hai nguyên bảo ra tay đánh nhau. Tràng diện loạn không kém xe ngựa va chạm vừa nãy bao nhiêu.

Hồng Trang công chúa thấy thế bực mình: Người này ỷ thế hiếp người như thế! Mắt chó coi thường người khác.

Công tử áo trắng kia nhìn bách tính cướp đoạt nguyên bảo, cười lạnh một tiếng nói: "Bản công tử chưa từng đi đường vòng. Đám người các ngươi bày quầy trên đường ta đi, cũng coi như các ngươi có vận khí. Số tiền này bản công tử cho các ngươi."

Hắn bước nhanh chân đi về phía trước, chỉ thấy một tiểu nữ hài té ngã trên đất, chong chóng nhỏ trong tay còn đang quay phù phù phù, ánh mắt hoảng sợ nhìn vài thớt ngựa lớn phía xa, trong lúc nhất thời quên đứng lên. Công tử áo trắng kia nhân cao mã đại, lại phảng phất không nhìn thấy trên đường có người, cất bước đi tới.

Hồng Trang công chúa nhớ tới vừa nãy hắn nói hành đạo không vòng vèo vân vân, hóa ra ngay cả tiểu nữ hài hắn cũng không bỏ qua.

Đang sắp tức sùi bọt mép, còn chưa kịp động thủ, lại nghe thấy một tiếng hô yểu điệu thanh thúy.

"Này! Sao ngươi khi phụ người!"

Một mỹ nhân nhi mặc nam trang, dáng người cao ráo, từ một bên đường vọt tới bế tiểu nữ hài lên, bảo hộ trước mặt nàng.

Công tử áo trắng thờ ơ lạnh nhạt, cười nói: "Ngươi là người phương nào?"

Mỹ nhân nhi áo lam bĩu môi, tức giận nói: "Ta gọi Tô Hiểu. Ta nói ngươi a, sao lại khi phụ tiểu nữ hài? Không thấy người ta sợ quá khóc sao."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
hoduy2505
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
Hoaqin
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
_someone
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
Quang Anh Luong
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
Hoaqin
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
Quang Anh Luong
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
Hoaqin
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =)) Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
Hoaqin
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
Quang Anh Luong
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
Saojoker
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
Tuyết Mùa Hạ
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
someone
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
Tuyết Mùa Hạ
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
Quang Anh Luong
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
Hoaqin
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
Quang Anh Luong
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK