Hai ngày nữa chính là ba mươi tết, để nghênh đón năm mới đến, kinh thành đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, muốn hi sinh nửa năm chi tiêu của già trẻ cả nhà để phát quang phát nhiệt cho năm mới.
Có thể nói là, lão bách tính toàn kinh thành chuẩn bị cho một ngày này đã lâu, buôn bán đồ tết đã bắt đầu từ ba tháng trước. Hơn nữa, có người muốn mua đồ tết hi hữu không tiếc ngựa qua Quan Đông, thuyền sang Tây Hải, tất phải mang món đồ hãn hữu hiếm thấy nhất về để mọi người vui vẻ lúc năm mới, vậy thì càng phải bắt đầu chuẩn bị từ nửa năm trước. Có thể nói mấy tháng trước năm mới, lão bách tính toàn thành thậm chí toàn quốc đều đợi một ngày này. Muốn vùi tiền tài có hạn vào những chuyện muốn làm vô hạn.
Tây Vực từng có một thuyết pháp, hàng năm đều có một thời gian đặc biệt, lão bách tính Trung Nguyên như toàn thể phát bệnh. Một ngày này, vô duyên vô cớ, đột nhiên trên dưới cả nước ngập trong vàng son, hàng đêm sênh ca, kinh tế ngừng, toàn quốc bãi công. Một ngày này, hình như thẩm mỹ của lão bách tính toàn quốc rơi vào rãnh nước, không hẹn mà cùng thích mặc màu đỏ chót. Một ngày này, người đi trên đường phố, ngay cả đi cũng là khiêu vũ. Một ngày này, toàn bộ quốc gia như điên, mỗi ngày mỗi đêm đều đắm chìm trong đánh bạc và say rượu. Quả thực dọa sợ thương nhân Tây Vực tới đây. Một ngày này, chính là tết xuân của Trung Nguyên!
Tuy thuyết pháp này tràn đầy sự rập khuôn cứng đầu và kinh hoảng sau khi bị dọa cho trí lực hạ thấp của người Tây Vực, chẳng qua cũng không cách sự thật quá xa.
Bây giờ còn hai ngày là đến giao thừa, mọi nhà giăng đèn kết hoa, mặc áo đỏ đội nón xanh, bày ra tư thế có thể nghênh đón năm mới nhất. Đám hùng hài tử cùng đi trên đường với người lớn, hoan thanh tiếu ngữ, mạnh mẽ đâm tới, đụng vào người tuyệt không xin lỗi. Người qua đường cũng tập mãi thành thói quen, tươi cười nghênh đón, đá bọn hắn hai cước cũng coi như hết nợ.
Có thể nói cả kinh thành, đã là vận sức chờ phát động.
Trong hoàng cung càng phối hợp, hôm nay vẫn không dứt khói lửa, chỉ chốc lát, một ngôi sao sẽ bay lên bầu trời Kim Lăng cố đô, tuôn ra vạn đạo hào quang, dẫn bạo cảm xúc nhiệt liệt của lão bách tính. Tung bay trong không khí là niên vị náo nhiệt —— pháo, khói hoa, rượu, còn mơ hồ tung bay mùi thịt heo nướng với tỏi giã!
Vào ngày này, không chỉ gia đình lão bách tính bắt đầu ăn.
Rất nhiều đại hộ nhân gia phong hành tích thiện, phải có khuôn vàng thước ngọc dư khánh, từ hai ngày trước giao thừa, rộng mở đại môn, mở ra tiền viện, tiệc lễ có mấy chục ghế. Phàm là đi qua, hữu duyên, thích, vui vẻ, bất kỳ thân phận gì, đều có thể đi vào cùng bàn ăn cơm. Đồ ăn đưa ra như nước chảy, khách nhân tới lại đi, đi lại tới, yến hội như vậy phải bày đủ ròng rã ba ngày, náo nhiệt đến một khắc năm mới tới.
Trong không khí cả nước vui mừng này, chỉ có trong vòng ba thước xung quanh ta như bị đông cứng. Trong không khí có hàn khí khiếp người, ngay cả người đi qua ta cũng không nhịn được phải rùng mình.
Bên cạnh ta, có một đại cô nương dung mạo tuyệt diễm, vẻ mặt yên ả lạnh nhạt, nhẹ nhàng đi cùng ta. Mặt nàng giếng cổ không sóng, trong mắt lại cất chứa phẫn nộ sâu sắc. Đến nỗi, tuy có mỹ nhân làm bạn bên cạnh, nhưng không người qua đường nào nhìn ta bằng ánh mắt hâm mộ. Trái lại cảm thấy bầu không khí nơi này không tầm thường, ngày càng chịu khó tránh.
Tuy đáp ứng đi xem hội chùa cùng ta, nhưng bắt đầu từ khách sạn, Bạch tổng quản chưa từng nói một câu. Bầu không khí như tháng chạp hàn đông kết sương, một mạch im lặng.
Ta thử mở miệng.
“Ta......”
“Cút.
Hồi đáp ngắn gọn hữu lực, mạch suy nghĩ rõ ràng không sai sót, chỉ cần chấp hành theo phương án này, ta có thể nhanh chóng thu được xưng hào cặn bã nhất nhân gian......
Ban ngày ta ôm Bạch tổng quản vào ngực, trải qua một quá trình xung động dạng sử thi. Từ sau lúc đó, vẻ mặt Bạch tổng quản nhìn ta như đang nhìn thứ gì đó dơ bẩn.
Dọc đường, đi qua gánh hàng rong thú vị, hoặc là quầy ăn vặt ngon, ta hết sức lấy lòng không lưu dư lực.
Bạch tổng quản, nhìn này, ngươi từng thấy thứ này chưa, đây là......”
“Chết đi.”
“Đây là nhà giàu Kim Lăng, chúng ta có thể vào ăn......”
“Cút xa một chút.”
“Còn đây là......”
“Biến thái.”
“......”
“Sắc cẩu.”
“Đi chết.”
“Đi chết, đi chết.”
“Đi chết, đi chết, đi chết, xuống mười tám tầng địa ngục đi!”
Này! Nghe ta nói a! Lúc ta nói chuyện, nghe khó chịu mắng ta hai câu thì cũng thôi đi, vì sao ta không nói chuyện cũng bị mắng a! Hơn nữa đến phía sau đơn thuần là nguyền rủa a! Ngươi làm sao vậy! Bị ta hôn xong từ thái giám tiến hóa thành nữ vu sao! Khoảng cách nghề nghiệp hơi xa a!
Xem ra Bạch tổng quản thật sự tức điên, với thói quen nói chuyện ưu nhã của Bạch tổng quản, có thể nói đây là lần đầu tiên nói tục.
Thật không thể chịu nổi không khí này, đây không phải không khí đi dạo hội chùa, trái lại giống cảm giác đàm phán với lão đại hắc đạo trước đây a!
Ta không khỏi bật thốt lên.
“Đã là bằng hữu, ngươi cũng không thể cứ giận ta vì chuyện này a!”
“Bằng hữu?” Bạch Liên không thèm nhìn ta, “Cách ngươi đối xử bằng hữu thật là chân thành.”
Ngữ khí như là nói chuyện với ta cũng đã làm bẩn hai chữ hữu nghị, ký thị cảm ‘Ta coi ngươi là bằng hữu, ngươi lại muốn lên ta’ càng dày đặc......
“Ngươi nghe ta giải thích a! Cả sự kiện không phải như ngươi tưởng tượng.”
Bạch Liên dừng bước, ánh mắt như có thể giết người: “Vậy thì thế nào?”
Ta cũng chưa nghĩ ra giải thích thế nào, lầu bầu nói: “Ta nói, bởi vì ngươi thật xinh đẹp, ngươi tin không......”
Bạch Liên trợn tròn mắt hạnh: “Ngươi lặp lại lần nữa cho ta!”
Ta vội vàng khoát tay nói: “Không phải, không phải, không phải, ngươi nghe ta giải thích lần nữa.”
“Được, ngươi giải thích, ta nghe.” Bạch Liên khoanh hai tay, trợn đôi mắt to nhìn ta, nhất cử nhất động đều mị nhân, đầy nữ nhân vị, “Đây là lần thứ hai. Hôm nay ngươi lại......”
Dường như hai chữ ‘Hôn môi’ là từ ngữ xấu hổ không thể tuyên bố ra ngoài của Bạch tổng quản da mặt mỏng, nàng không thể nói ra, cắn cắn đôi môi như cánh hoa, oán trách mắng: “Tóm lại chính là như vậy, ngươi có gì muốn nói về hành động biến thái của mình?”
Ai là biến thái a!
Ta không cố ý a!
Cho dù là lần đầu tiên hay là lần thứ hai, ta đều không tận lực muốn hôn tới, nhưng khi đó dường như sâu trong thân thể có xung động ghê gớm, khiến ta không thể khống chế tay chân và miệng của mình. Đến khi ta lấy lại tinh thần, Bạch tổng quản đã suýt nữa té xỉu trong ngực ta.
Bạch Liên nghe xong giải thích của ta, vẫn là vẻ căm ghét: “Xung động? Không khống chế nổi? Đó không phải là biến thái sao?”
Không được cắt câu lấy nghĩa a! Đây là sai lầm về biểu đạt! Tuy rằng nói như vậy thật sự rất giống biến thái, nhưng ta không phải a!
Ta miệng lưỡi vụng về nói: “Ta nói là, ta không thể khống chế chính mình a!”
Bạch Liên nhíu mày, càng ghét bỏ: “Đó không phải là biến thái sao?”
Ta hết cách rồi, trực tiếp từ bỏ giải thích, cam chịu nói.
“Được được được, ta là biến thái được chưa. Ta cũng không biết mình làm sao. Có lẽ ta âm thầm thích ngươi từ lâu. Vừa sờ vào tay ngươi là hết cách, quả thực là không nhịn được muốn hôn ngươi.”
Ta nói như bắn liên thanh, không chú ý —— lúc này, mặt Bạch Liên như sắp cháy —— chút nào.
“Dù sao ngươi cũng không phản kháng, ta thấy hình như ngươi cũng cảm giác không tệ. Có lẽ hai chúng ta là Hồng Loan tinh động, thượng thiên mông triệu, vừa gặp gỡ liền thiên lôi dẫn ra địa hỏa, củi khô lửa cháy, đã xảy ra là không thể ngăn cản. Ta nói Bạch tổng quản, ngươi cũng đừng làm công công, dứt khoát đến Hộ bộ đổi quê quán, nữ trang xuất cung gả cho ta......”
“Ngươi! Miệng chó...... Không nhả ra ngà voi!”
Bốp một tiếng vang giòn, vang lên trên mặt ta.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng năm, 2019 18:41
Tác giả hiện thế, thứ 3 sẽ có chương mới nhé các bác
08 Tháng năm, 2019 21:49
Chả đến nỗi đấy đâu :)) chắc bí ý tưởng hoặc chán đời thôi
08 Tháng năm, 2019 11:28
Tác lặn nửa tháng không sủi tăm luôn, vào group QQ cũng không thấy thông tin
Chỉ mong nó không drop giữa chừng
08 Tháng năm, 2019 01:33
Ừ, chắc con tác cũng giở chứng nghỉ dài kỳ rồi =)))
07 Tháng năm, 2019 21:23
Vẫn sốt bác ơi, mà làm xong rồi nên đăng luôn
Đợt này nghỉ dài hạn thôi, sốt virus thốn vồn. Sắp tới còn thi cuối kỳ nữa
Đợi tác giả trở lại mình cũng làm lại luôn là vừa
07 Tháng năm, 2019 20:39
Đỡ đỡ chưa mà đăng sớm thế bác? :-/
06 Tháng năm, 2019 18:19
Ốm ah bác? -_- chả thông báo làm se lo sốt vó. Cứ nằm nghỉ ngơi thoải mái đi =))) Đừng nói khỏe hẳn, có hứng thì hẵng làm, không cứ gắng gượng ra định kỳ quá xong ốm se lại lo :))
06 Tháng năm, 2019 17:14
Oạch. Bác ốm á. Thôi thì chúc bác tĩnh dưỡng sớm khôi phục 10 thành công lực.
06 Tháng năm, 2019 08:53
Sốt nằm sml rồi bác ơi, chương mới làm được một nửa thì ngửa
05 Tháng năm, 2019 23:59
Thớt bận hay chương mới dài mà up lâu thế? :v
05 Tháng năm, 2019 23:58
Cả hai :v Với cả bác sẽ thấy vũ khí chính của lão Phi Chân =)))
05 Tháng năm, 2019 15:09
Ơ, có tới 18 chương chỉ nói về mấy trò bựa của mấy bố bạch vương thôi ấy hả bác. hay là sẽ nói về sự tích của cái tên Giang Nam đánh mặt vương của lão Phi Chân.
04 Tháng năm, 2019 23:03
18 chương :)))
04 Tháng năm, 2019 20:17
Thớt ới, kiểu này còn kéo dài nhiêu chap thế.
04 Tháng năm, 2019 20:16
tự dưng đang tươi sáng lại qua kiểu thế này đúng là ...
03 Tháng năm, 2019 21:41
chương mới khó nuốt quá
02 Tháng năm, 2019 13:43
lâu rồi mới đọc một bộ hay thế này cám ơn cvter nhiều nhé ^^
30 Tháng tư, 2019 08:31
Hiểu rồi, thank thớt :)))
30 Tháng tư, 2019 08:22
Ít nhất 2 ngày nữa mới có chương mới nhé các bác, chương này hơn 7k chữ với nội dung khá là đau não
30 Tháng tư, 2019 08:19
Mình làm mỗi bộ này chứ không phải làm cả chục bộ cùng lúc như lão Bún
Mà cv thì bạo chương nhanh lắm, có text thì laoox ấy làm một tuần bằng cả tháng của t
29 Tháng tư, 2019 23:14
Thớt cố làm bộ này đến khi end nha -_- lão Bún nói làm tôi sợ vãi chưởng :((
28 Tháng tư, 2019 22:30
Đùa mà thật, thật mà đùa =))
26 Tháng tư, 2019 23:49
"Nếu Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ, vậy chẳng phải Tĩnh An phò mã cũng có thể là Tán thần tôn? Hoàng thượng càng nghĩ càng thấy rất sai, cơ hồ cười ra tiếng" ôi cười bò.
24 Tháng tư, 2019 22:15
lão Bún hết tháng này có rảnh thật không đấy -_- đợi bom lâu kinh khủng :))
24 Tháng tư, 2019 11:01
Học về muộn cộng chương dài bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK