Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Liên khuất nhục cắn môi, ngữ khí hơi bị thương nói: “Cha gia...... Thật coi ngươi là bằng hữu. Ngươi, ngươi......”

Ta đột nhiên cảm thấy mình biết Bạch tổng quản lần đầu. Thật ra nàng là một người đơn giản, đối xử với người khác chân thành trực tiếp. Hơn nữa trong thâm cung, ít có cơ hội để kết giao bằng hữu. Ta lại chà đạp tâm ý của nàng.

Ta đột nhiên ý thức được, có lẽ chuyện ta vô ý thức làm ra đã đả thương lòng nàng. Cho nên lần này nàng mới có thể tức giận lâu như vậy.

Bả vai Bạch Liên run rẩy, trong mắt mắt lộ ra phẫn nộ: “Sau này, ta không muốn thấy ngươi nữa!”

“Chờ đã, thật xin lỗi!” Thốt lên lời xin lỗi, ta cản trước mặt nàng, lại cứng họng lần nữa, “Ta......”

Dường như nhìn thấy ta là tâm phiền, Bạch Liên dậm chân nói: “Ngươi làm sao!” Hoàn toàn không biết động tác này tràn đầy thần thái thiếu nữ, ta suýt nữa nhìn ngây người.

Ta sửa sang lại mạch suy nghĩ, nghiêm túc nói: “Ta thật không biết có chuyện gì, tình huống lúc đó, ta thật sự không cố ý. Ta nói chính là thật.”

“Lần trước ngươi đã nói ngươi không cố ý!” Bạch Liên cả giận nói: “Nào có nhiều lần bất ngờ như vậy! Ngươi không biết thân phận của ta sao? Tại huyện Ngũ Hoa, ngươi muốn ta đóng thành thê tử của ngươi, là có dự định này phải không. Sao ngươi luôn như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta tuyệt đối không thể...... Ngươi, ngươi cút ngay cho ta!”

Bạch Liên vồ tới một chưởng, ta vô ý thức trở tay đón lấy, hai tay đụng vào nhau, trong lòng chợt nổi triều nóng.

Lúc da thịt chạm nhau, tất cả đột nhiên cải biến. Bầu không khí giương cung bạt kiếm biến mất không còn tăm tích.

Bàn tay Bạch Liên đánh tới cũng biến thành mềm mại bất lực, hô hấp bắt đầu dồn dập. Hết thảy đều giống buổi trưa như đúc. Lúc này ta mới phát hiện, hô hấp Bạch tổng quản trở nên gấp rút trước khi ta hôn nàng, mà không phải sau đó. Ta ôm nàng vào lòng, phát giác thân thể nàng nóng hổi, tựa như bệnh nặng, từ cổ đến hai má không chỗ không đỏ, cũng không chỗ không mị.

Ta đột nhiên nghĩ, nàng đưa tay đánh ta, nhưng trên tay không vận công phát kình, có thể thấy kỳ thực nàng cũng không quá chán ghét ta.

Cúi đầu thoáng nhìn, cái đầu nho nhỏ của nàng tựa vào lồng ngực ta, da thịt trắng đến nhìn thấy mà giật mình. Nàng nhẹ nhàng ngẩng đầu, lộ ra mị nhãn như tơ, không biết vì sao khóe miệng có nụ cười nhạt động lòng người, sinh vẻ ma mị nhiếp nhân tâm phách.

Nàng, nàng vốn đẹp như vậy sao?

Dung mạo Bạch tổng quản vốn đã hết sức kinh người. Cuộc đời ta quen nhìn mỹ nữ, cũng không thấy mấy nữ nhân có thể thắng được Bạch tổng quản về mặt dung mạo (bi kịch a......). Hồng Trang điện hạ, hay là Tĩnh An, Thẩm lão đại, Tô Hiểu (?), đều là mỹ mạo giai nhân mỗi người một vẻ, nhưng đều không mị nhân như Bạch tổng quản lúc này. Người duy nhất có thể so sánh, chỉ có tiểu sư di dung mạo tuyệt thế, không thể xoi mói mà thôi.

Nhưng bình thường, Bạch tổng quản rất nghiêm khắc với mình, không cho phép mình xuất hiện quá nhiều cảm xúc. Đến nỗi mặt mũi mất khống chế, thường xuyên mặt không cảm xúc, cho người ta cảm giác nghiêm túc lạnh lùng, trừ điểm ấn tượng cho dung mạo của nàng. Cộng thêm nàng chưa từng tô son điểm phấn, một phái tự nhiên, thế là càng khiến người ta không chú ý đến nàng.

Nhưng một khi nàng muốn cải biến, sẽ phát hiện, ánh mắt của nàng có ma lực trời sinh. Đôi mắt rủ to hơi híp, điềm đạm đáng yêu như sắp chảy ra nước, nhìn người ta một cái là khiến tình ý miên man, không thể quên được. Con mắt này hợp với ôn nhu thần quang nhất. Khi nàng nguyện ý nở nụ cười với ngươi, con mắt sẽ hơi cong lên, trong lúc lơ đãng, tinh thần của ngươi thất thủ cho nàng. Nàng như hồ tiên tu luyện thành tinh, bất kể vòng eo béo gầy vừa phải, cặp mông vểnh cao, hay là vải buộc bó chặt bắp đùi thon dài, chỗ nào cũng có thể đoạt tâm hồn người.

Ta chú mục vào mỹ mạo kinh thế hãi tục của nàng, đột nhiên trong lòng sinh ra bốn chữ ‘Hại nước hại dân’.

Nam nhân trong hoàng cung, nhất là hoàng thượng, quả thực là mắt bị mù, vậy mà không biết bên người có vưu vật bực này. Ta không nhịn được vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt trơn bóng tinh tế của nàng. Nàng cúi đầu xuống như thẹn thùng, hô hấp càng thêm gấp rút, tay chân lại mềm mại bất lực, như lúc nàng mềm mại nương tựa trên người ta, chỉ kém khắc ‘Mặc quân ngắt hái’ lên vầng trán trắng nõn. Ta không nhịn được, muốn cúi đầu xuống, nhẹ nhàng chiếm đoạt điểm màu son đó.

Trong lòng yên lặng nói nhỏ, nếu nàng không phải thái giám mà nói......

Chậm đã chậm đã chậm đã! ! ! Bạch tổng quản là thái giám a! !

Ta vội vàng thu liễm tâm thần, vận công ba lần làm trong sạch. Hai tay cố ức chế, khó khăn lắm đè xuống hấp dẫn cực lớn, buông Bạch Liên ra.

Tiếp xúc giữa da thịt biến mất, xung động kỳ quái không ngừng nổi lên cũng đồng thời biến mất.

Bạch Liên cũng như tỉnh lại từ trong ma chướng, kinh ngạc nói: “Vừa, vừa rồi làm sao vậy? Ngươi làm gì với ta?”

“Ta không làm gì cả.” Ta nhìn tay mình, lại nhìn tay nhỏ của Bạch Liên: “Ban nãy vừa nắm đã biến thành như vậy.”

Bạch Liên chính mắt thấy tình trạng này, cũng tin tưởng ta không nói láo, hơn nữa nàng cũng phát hiện mình không bình thường. Vẻ ngượng ngùng và chờ mong nàng vừa biểu hiện ra, vẻ ôn nhu lúc mỉm cười với ta, còn có mị thái thiên thành, tư thế nghiêng nước nghiêng thành, hoàn toàn khác nàng lúc bình thường.

“Vì sao lại như vậy......”

Nàng liếc nhìn ta, sau đó quyết định lại duỗi tay nắm lấy tay ta.

Nhưng lần này không có gì xảy ra. Cảm giác khô nóng và động tình phát ra từ đáy lòng vừa nãy, không xuất hiện chút nào.

“Kỳ quái...... Rốt cuộc là cái gì?”

Ta nắm chắc cơ hội nói: “Cho dù là cái gì, tóm lại ngươi biết a. Bất kể lần nào ta đều không cố ý, ngươi đừng giận ta nữa được không?”

“Hừ, chiếm đại tiện nghi, lại muốn ta nguôi giận như thế, nghĩ hay lắm.”

Nhưng dù sao ẩn ý đã mềm nhũn, Bạch Liên khoanh tay, trầm khuôn mặt nhỏ nói: “Nhưng vì sao lại phát sinh chuyện này, trước đây ta chưa từng có cảm thụ như vậy, giống như...... Toàn thân không nghe sai sử, hơn nữa cảm thấy ngươi rất......” Lặng lẽ liếc nhìn ta, không nhịn được đỏ mặt, lại quay đầu sang chỗ khác.

Ta cũng giả bộ ôm tay trầm tư, chỉ chốc lát sau lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ.

“Ta hiểu rồi!”

Bạch Liên quay đầu: “Thế nào?”

Ta nghiêm túc nói: “Ta thấy, hai chúng ta nhất định là một đôi giai ngẫu thiên thành, trời đất tạo nên, không chia rẽ được...... Chẳng lẽ đời ta định trước cưới thái giám làm vợ?”

Bạch Liên ngẩn người, ngốc manh tiếp lời: “Vậy chẳng phải ta định trước gả cho......”

Nói được một nửa phát giác trong lời có sai, khuôn mặt lập tức biến thành một tấm vải đỏ chót.

Nhấc đôi bàn tay trắng như phấn đánh ta hơn hai mươi nhát, buồn bực e thẹn nói: “Ai muốn gả cho ngươi! Lăn đi cưới Tô Hiểu nhà ngươi đi!”

Hả?

Hiểu lầm lớn a! Vì sao lựa chọn của ta ngoại trừ ngươi cũng chỉ có Tô Hiểu a! Ngươi coi ta là ai a! Cho dù coi ta là biến thái ta cũng nhịn, nhưng ta không phải biến thái chuyên thích nam hài tử a! Hơn nữa ngươi là thái giám còn tốt hơn một chút, Tô Hiểu hoàn toàn là nam a! ! !

Nghĩ đến đây ta đột nhiên ý thức được, nhận thức của mình đã bắt đầu hỏng bét, vì sao thái giám sẽ tốt hơn một chút......

“Thái giám thì sao? Ngươi còn dám xem thường chúng ta?” Bạch tổng quản nhíu lông mày tú mỹ, “Thái giám có thể biết thương người hơn nữ sinh, trong cung chúng ta, tố chất của thái giám cực kỳ......”

Sau đó bẻ đầu ngón tay đếm các chỗ tốt của thái giám cho ta, dường như quên chủ đề chúng ta vừa nói.

Bạch Liên không khỏi đắc ý nói: “Thế nào, bây giờ biết chỗ tốt của thái giám chưa?”

“Biết biết, nếu ngươi cố gắng chào hàng mình đến thế, vậy lúc nào chúng ta thành thân?”

Bạch Liên lại chú ý tới lời của mình có vấn đề, sửa lời: “Nhưng thái giám không thể xuất giá! Ngươi nghĩ bàng môn tà đạo cái gì!”

Chẳng qua do biết là hiểu lầm, dường như Bạch tổng quản không giận ta nữa. Mà còn yên lặng......

Âm thanh ục ục ục truyền ra từ bào phục của Bạch tổng quản, như giấu một con bồ câu trong bụng.

Bạch tổng quản không khỏi trầm mặt, nghiêm trang nói: “Ngươi thật là vô dụng, như thế đã đói bụng? Vậy chúng ta đi ăn một chút a.”

“Được được được.” Ta hai tay ôm đầu, “Chỉ là giọng điệu của ngươi phải sửa đổi một chút, rõ ràng hai ngày trước vẫn gọi ta là tướng công, lật lọng nhanh đến thế, ai dám cưới nàng dâu như vậy.”

“Ngươi lại nói bậy!” Bạch Liên kích động nói: “Xem ta đánh rụng hai cái răng của ngươi!”

Trò chuyện nhốn nháo, đi sang một bên khác của hội chùa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
Quang Anh Luong
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
Hoaqin
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =)) Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
Quang Anh Luong
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
tatsuya2712
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
tatsuya2712
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
dpnkbpvn
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
vo danh 2
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic Mời anh em vào xem =)) http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
Quang Anh Luong
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
Hoaqin
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta. Lâu thì 2 tiếng một chương. Tùy vào độ khó và dài nữa =))
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
dpnkbpvn
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
Hoaqin
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
vo danh 2
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
Quang Anh Luong
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
Oebah Habeo
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
toicotoi
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
Quang Anh Luong
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
Alohawow
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK