Tô Hiểu tới !
Ta với điện hạ liếc nhau, nàng lập tức xoay người bắn về trên giường. Ta thì thừa dịp điện hạ không chú ý, vung một chưởng, tán mùi thơm cơ thể công chúa trong phòng.
Kỳ thực có nữ nhân trong phòng, hương vị rất rõ ràng.
Xác nhận mùi thơm nhạt đến không thể phát hiện, ta mới dám mở cửa.
"Ngươi đã đến a."
Tô Hiểu ôm gối và chăn nệm của mình, mặt đỏ bừng đứng ở cửa phòng ta. Không biết vì sao, hôm nay lúc đối mặt với ta Tô Hiểu hơi kỳ quái.
Bình thường tiểu thiên sứ luôn rất hoạt bát, bây giờ nhăn nhăn nhó nhó, con mắt vẫn du động khắp nơi, nhìn trái nhìn phải, nhất định không chịu nhìn thẳng ta. Đây là vì sao a?
"Hiểu, vào đây a."
Tô Hiểu hơi do dự, đứng tại cửa cúi đầu chào ta.
"Minh, Minh đại ca, xin ngươi chỉ giáo nhiều hơn."
Này! Đại hôn chi dạ à! Hôm nay thái độ Tô Hiểu thật quá kỳ quái a! Chẳng lẽ hiệu lực của Ngũ Thải Mị Tâm Đan vẫn chưa hết! Tiểu sư di rốt cuộc ngươi hạ bao nhiêu a!
". . . Ân, ngươi vào đi."
"A, a, tốt. Ta tới."
Sau đó Tô Hiểu cúi thấp gương mặt xinh đẹp, từng bước một rất cẩn thận đi vào, chân nhỏ gầy yếu như con mèo, thái độ như tiểu tức phụ mới gả vào cửa. Ta kỳ quái liếc nhìn Tô Hiểu, đúng lúc Tô Hiểu vụng trộm nhìn ta.
Phát giác ta cũng đang nhìn hắn, đột nhiên cúi đầu xuống mặt đỏ ửng.
Vì sao a!
Sao Tô Hiểu phản ứng như bị ta làm gì đó a! Chẳng lẽ là ký ức tối hôm qua. . . Không có khả năng a! Tối hôm qua ta không làm gì Tô Hiểu a. Hơn nữa nội lực Tô Hiểu nông cạn, hẳn cũng không lưu lại nhiều ký ức.
Lại nói, cho dù kinh ngạc cũng là ta kinh ngạc mới đúng a. Dựa vào cái gì Tô Hiểu còn giật mình hơn ta a!
"Minh đại ca. . ."
Tô Hiểu nhìn hai bên, trong tay còn ôm chăn nệm.
"Ta không cần chờ đám Hồng đại ca sao? "
Nhị sư đệ cùng Đường Dịch đang chia nhau chuyển đồ của mình, cho nên ta hẹn bọn hắn lát nữa tới bàn bạc chuyện đối phó Kim Vương Tôn. Nhị sư đệ làm mất Dạ La Thư, lại thua Dạ La bảo, hắn nên để tâm. Về phần Đường Dịch nha, tên có tiền đáng chết này đi càng nhanh càng tốt!
"Không cần chờ bọn hắn, ngươi xử lý chuyện của mình trước đi."
Tô Hiểu lặng lẽ nhìn thoáng qua giường ta, sau đó ôm chặt chăn nệm trong tay mình, thấp giọng nói: "Ta có thể để đồ lên giường không?"
"Không được!"
Ta nghĩa chính từ nghiêm nói: "Tuyệt đối không được!"
Tô Hiểu không ngờ ta cự tuyệt dứt khoát như thế, trừng mắt to giật mình nói: "Vì sao a?"
"Ách. . . Ngươi phải nằm dưới đất."
Tô Hiểu càng không dám tin, như chó con bị chủ nhân vứt bỏ, bàng hoàng nhìn ta: "Minh đại ca! Ngươi bảo ta ngủ dưới đất!" Nói đến vế sau, đột nhiên mắt to rơm rớm nước.
"Đừng khóc a! Ngươi. . . Ngươi chờ một chút!"
Ta bước nhanh về bên giường, thò đầu vào.
"Điện hạ, Tô Hiểu muốn ngủ giường."
Điện hạ trợn mắt nhìn ta: "Nếu Tô Hiểu ngủ giường, ta ngủ chỗ nào?"
Ta không nói gì chỉ chỉ xà nhà: "Điện hạ, khinh công ngươi cao cường. . ."
"Không có khả năng! Không phải ta muốn ngủ giường, mà phải ẩn trốn. Tô Hiểu đi tới đi lui trong phòng, ta trốn trên xà nhà được bao lâu? Nơi này có màn che chắn, là chỗ duy nhất ta có thể trốn trường kỳ."
Điện hạ nói cũng có đạo lý a.
Ta lại trở về, trầm mặc đối mặt với Tô Hiểu đang vô cùng nghi hoặc.
Tô Hiểu nháy nháy mắt to: "Minh đại ca?"
. . . . . .
Sau đó ta không thèm nói đạo lý, đoạt chăn nệm của Tô Hiểu. Không quan tâm Tô Hiểu nước mắt đầm đìa ngăn trở, tìm một nơi hẻo lánh cách giường khá xa, ném chăn nệm xuống đất, "Ngươi nằm đây đi."
Tô Hiểu nói như sắp bị tức hộc máu: "Minh đại ca, ngươi làm sao vậy! Ngươi thật muốn ta ngủ trên mặt đất sao!"
Hiểu a, ngươi thông cảm đi. Đãi ngộ của ngươi coi như không tệ rồi, Minh đại ca phải ngủ xà nhà a!
Nhưng Tô Hiểu vẫn chấn kinh cộng thêm không thể lý giải như cũ: "Ta vẫn nghĩ rằng, cho dù hai chúng ta ngủ chung, ngươi cũng không để ta ngủ dưới đất!"
Vậy còn không bằng ta ngủ dưới đất! Vì sao lựa chọn kém ngủ trên giường một bậc của ngươi lại là hai chúng ta ngủ chung a! Hai người chúng ta là đại nam nhân, nếu ngủ chung, mọi người sẽ nghĩ gì a! Người khác ta không biết, nếu để mọi người biết ta ngủ chung với ngươi, chuyện linh tinh về ta sẽ nhiều hơn a! Về sau danh hào của ta truyền đi, người báo danh Lục Phiến môn lại giảm thì phải làm sao a!
Tô Hiểu không biết nội tâm phức tạp của ta, chỉ vào ta đau lòng nhức óc nói: "Thì ra ta nhìn lầm ngươi, Minh đại ca học xấu. . . Hơn nữa, hơn nữa vì sao ta ngủ cách xa ngươi như vậy? Bên này lạnh như thế!"
Chăn nệm của Tô Hiểu bị ta ném đến nơi hẻo lánh nhất, xác thực có một khoảng cách không thể coi thường với giường ta. Trong phòng ta chỉ có một lò than để sưởi ấm, nhưng đương nhiên phải đặt ở giường bên kia. Bởi vậy bên Tô Hiểu sẽ tương đối lạnh. . .
"Chuyện này sao. . . Ta sợ ngươi đi tiểu đêm. . ."
"Ta không đi tiểu đêm!"
"Ta sợ ta đi tiểu đêm. . ."
"Vậy cũng không cần xa như thế! Ta sẽ chết lạnh!"
Ta ôm trán thống khổ nói: "Ta có nỗi khổ tâm. . ."
Tô Hiểu tức giận nói: "Nỗi khổ gì a?"
"Ngươi. . . Đợi ta một lát."
Bước nhanh bước nhanh bước nhanh, thò đầu.
"Điện hạ, nỗi khổ tâm. . ."
Điện hạ quả thực mặc kệ ta, phun nước miếng vào mặt ta: "Tự nghĩ đi!"
Phải nghĩ thế nào a! Rốt cuộc vì sao ta cần đuổi Tô Hiểu xuống ngủ dưới đất a!
Tô Hiểu đứng một bên, hơi hoài nghi nhìn thoáng qua giường ta, đột nhiên lớn tiếng nói: "Minh đại ca, ngươi không cho ta ngủ giường ngươi, chẳng lẽ bên trong có đồ vật nào đó?"
Hiểu của ta lợi hại a! Trí lực lại tăng lên!
Nhưng lúc này, nếu hốt hoảng trả lời thì hỏng mất.
Thế là ta rất hào phóng buông tay: "Nào có đồ vật gì, không tin ngươi xem đi."
Tô Hiểu nghi ngờ nhìn ta, sau đó không để ý nghi trận ta cố tình bày ra, quay người dịch bước, đi tới giường ta!
Chờ chút a! !
Ta ngăn trước mặt Tô Hiểu, quát: "Chậm đã!"
Tô Hiểu nhìn ta từ trên xuống dưới: "Ngươi, ngươi muốn làm gì? Không phải nói có thể nhìn sao?"
"Chuyện đến nước này, ta cũng không thể không nói với ngươi. Kỳ thực trên giường ta có bí mật. . ." Điện hạ thật xin lỗi, ai bảo ngươi không giúp ta. Chuyện đến nước này là đạo hữu chết, bần đạo không chết.
Ta thản nhiên nói: "Trên giường ta có nữ nhân."
"! ! !"
Ta rõ ràng cảm nhận được chấn động im lặng trên giường, có thể dùng hai chữ để hình dung --- sát khí!
Điện hạ bị ta nói toạc bí mật, đoán chừng đã sắp bóp vỡ Lưu Ly Đao của nàng. Chẳng qua đây cũng không phải lỗi của ta a. Đều do ngươi không chịu nghĩ biện pháp cho ta.
Tô Hiểu càng mở to hai mắt, oa một tiếng: "Minh đại ca ngươi, trên giường ngươi có nữ nhân? Vì sao?"
Tiếp theo như nhớ tới gì đó, gương mặt thanh tú đỏ bừng, biểu tình trở nên dữ dằn nói: "Ngươi dụ dỗ các tỷ muội nữ khoái? Ngươi! Minh Phi Chân! Ta đúng là nhìn lầm ngươi!"
Bình thường Tô Hiểu hay cùng các nữ khoái, tình cảm phi thường tốt.
"Chờ chút, chờ chút, ngươi đoán sai. Không phải tỷ muội nữ khoái." Ta khoát khoát tay, "Là Hạnh Hoa lâu Hoa cô nương."
Đột nhiên, ta thấy phòng mình bị sát khí bao phủ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2019 07:55
truyện này ngôi thứ mấy vậy các đạo hữu
11 Tháng tư, 2019 12:03
Dạo này bận quá bác, cộng với chương nó dài. Một chương bằng gần hai chương bình thường rồi
11 Tháng tư, 2019 08:00
Ad ơi. Dạo này hình như mỗi ngày có 1 chương thì ohair
09 Tháng tư, 2019 12:08
Đieu phảm
03 Tháng tư, 2019 19:32
676 tổng, chương 68 quyển 10: Minh Phi Chân
03 Tháng tư, 2019 19:31
Nếu là đại ca ca là main thì không nói, còn là người khác thì một vả sấp thật đó. Main nó là lục hung hình người rồi
Nếu là đcc là main thì không lý gì không biết Y Nhân, 9 tuổi với 18 tuổi không khác đến mức đó. Trừ phi tác giả lại bỏ bom như vụ Bạch Liên thì chịu
03 Tháng tư, 2019 19:29
676 là chương nào ad ?
03 Tháng tư, 2019 19:24
Thế trước ông bảo main 1 vả đại ca ca sm =)
03 Tháng tư, 2019 00:46
Đọc chương hôm nay, Y Nhân tỉnh dậy nôn mửa, thèm ăn đồ chua, đổi khẩu vị =)))))
02 Tháng tư, 2019 22:13
Chương 676 có nói một chút
Về đại ca ca này là ai thì đến nay chưa rõ, có người bảo là main, main cũng từng đi Thiếu Lâm một thời gian, nhưng ta nghĩ không phải
02 Tháng tư, 2019 16:37
Ad ơi lúc trước ko có thời gian xem bún cv ông chỉ tôi chap về đại ca lão đại cái hình như xong phần lạc thiên rồi
02 Tháng tư, 2019 12:47
tội Võng lượng quá
01 Tháng tư, 2019 20:34
Y Nhân nửa tỉnh nửa mê ôm main hô câu "Đại ca ca, ta thích ngươi." trước mặt cả làng =)))))))
30 Tháng ba, 2019 22:23
tội Oa Oa :)) rơi đúng cái hố có lão Phi Chân đang ngồi :))
28 Tháng ba, 2019 22:21
thanh niên đòi quấy nhiễu Phi Chân và ăn đỉnh vào mặt :)))
28 Tháng ba, 2019 19:36
Cảm ơn bác =))
28 Tháng ba, 2019 19:02
Khiêm tốn quá không tốt đâu bác :)) Ta đọc đầy bản dịch còn không bằng một nửa của bác cơ :))
28 Tháng ba, 2019 19:00
Đòi mãi, đòi hoài, đòi quái gì mà lắm vậy? :) ?
28 Tháng ba, 2019 11:22
Cái này có từ lâu rồi mà
28 Tháng ba, 2019 02:47
đọc t gần 4 năm giờ mới biết có edit
27 Tháng ba, 2019 23:00
Uhm không phải cv, đây là edit. Dễ đọc hơn cv và đúng cấu trúc ngữ pháp.
Nhưng chưa đủ mượt với hay để gọi là dịch
27 Tháng ba, 2019 11:26
là chương ấy
à đây ko phải cv hả ad
25 Tháng ba, 2019 13:42
Đây là edit chứ có phải convert đâu bạn, một ngày 2 chương ~ 5 - 6k chữ là căng lắm rồi
Hôm nào cực rảnh mới hơn được thôi.
Làm nhiều được mình làm ngay :(
24 Tháng ba, 2019 23:25
Ngày ra thêm mấy Chạp đi ad. Đọc thế này k bõ
24 Tháng ba, 2019 21:59
Là sao bạn ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK