Ngoài cửa sổ băng vũ liên miên, cửa gỗ vang lên một tiếng khe khẽ, chỉ thấy ngân quang phá cửa, đâm đến như gió. Cửa gỗ kêu cực kỳ nhỏ, gần như không thể nghe thấy trong tiếng mưa rơi, nếu ở đây không toàn là cao thủ, rất có thể xem nhẹ bỏ qua. Có thể thấy, thế công này cực nhanh. Mặc dù đây chỉ là khách sạn tiểu trấn, nhưng Giang Nam màu mỡ, tuy chất gỗ không phải thượng thừa, chung quy cũng là hàng tốt. Nhưng bị đâm vỡ như thác nước chảy xuôi, có thể thấy lực phá hoại của đối phương cũng không thể khinh thường. Ngân quang chớp nhoáng như điện, chỉ thấy một con ngân long lao vào, nhanh chóng xoay chuyển giữa trời, hất ra vô số bọt nước. Chỗ giọt nước đến, da thịt cảm thấy đau nhức. Đương nhiên nước này là băng vũ ngoài cửa sổ, hạt mưa chạm da đau nhức, dĩ nhiên do nội công chân kình gây ra.
Hoàng thượng nhìn cũng không nhìn, không lùi nửa bước, nhấc tiểu đao trong tay bổ một nhát vào không trung. Keng một tiếng, thế công của đối phương đã bị ngăn trở.
Người kia quát: “Tặc tử này, không ngờ hung ngoan như thế! !” Lúc nói chuyện dưới tay không chậm, một con ngân long quăng ra, nhanh như gió táp. Bởi vì hơi nước ngoài cửa sổ cực nặng, thế công mang theo hơi nước, không ngờ mơ hồ có ký thị cảm nhanh như sóng dữ.
Nhưng hoàng thượng vẫn không hoang mang, liên tiếp xuất đao, trái một đao phải một đao, va chạm với mũi nhọn của đối phương. Mỗi khi tiếp xúc, thân hình của đối phương liền chậm một chút. Sau vài đao, đạo ngân quang kia đã gần sụp đổ, sắp không bảo vệ được diện mạo nguyên chủ. Dường như tiểu đao dùng để khắc chữ của hoàng thượng là một thanh Quỷ Đầu Đại Đao, bất kể khoảng cách và trọng lượng đều khó mà chống lại, đánh cho hắn vướng trái vướng phải.
Trong phòng, bốn tên cao thủ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Theo thứ tự là Lục Phiến môn Đường Dịch, Quân Vương trắc ‘Bách Chiến Bất Tử’ Bạch Lai Mộ, Diệp Lạc, còn có một thanh niên cười hì hì.
Lúc người kia nói chuyện, bốn người này sớm đã lập tức chạy tới. Không đợi người kia xuất thủ, cũng có thể ngăn lại trước khi hắn bổ nhào đến trước mặt hoàng thượng.
Nhưng nói ra cũng trùng hợp, hoàng thượng mang theo năm tên Tiềm Long Thập Thất Sĩ, ngoại trừ Long Tại Thiên tuổi tác hơi lớn, còn lại đều là người trẻ tuổi ít kinh nghiệm. Tất nhiên vì hoàng thượng ái tài, muốn mượn cơ hội huấn luyện một phen, nhưng mấy người này phụng dưỡng hoàng thượng chưa lâu, không biết tính tình hoàng thượng, chính là thích tự mình ra trận.
Nếu thanh niên kia không cản, ba người còn lại sớm đã xông lên trói gô tên đó.
Thanh niên này họ Độc Cô, người khác cũng xưng hô hắn như vậy. Về phần danh tự, không gọi trong thời gian quá dài, cũng không còn ai nhớ. Hắn cũng là người Quân Vương trắc, hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, phong thần như ngọc, cực kỳ tuấn lãng. Bởi vì tướng mạo quá nhu hòa, hoàng thượng an bài cho hắn làm nhân viên kế toán. Dù sao võ công người này tuy không rõ ràng, nhưng tính cách tinh tế, làm tiên sinh kiểm hàng mỗi ngày, cũng nói xuôi được.
Diệp Lạc thấy hắn cản, sốt ruột nói: “Độc Cô, ngươi tránh ra a! Hoàng...... Lão gia đã gặp chuyện!”
Nhưng thanh niên Độc Cô lại nói: “Người này ẩn nấp bên ngoài không phải chuyện bí mật, không phải Đường huynh cũng phát hiện sao?”
Đường Dịch gật đầu nói: “Lúc vào nhà đã biết, nửa canh giờ rồi.”
Độc Cô cười nói: “Có lẽ lão gia chúng ta cũng phát hiện. Nhưng muốn biết rõ hắn là môn nào phái nào, mới giữ lại, đỡ làm hắn kinh động chạy trốn. Bây giờ chính là lúc lão gia muốn lộ rõ thân thủ, các ngươi đừng cản. Các ngươi xem, thương pháp này dùng đến cuối.”
Diệp Lạc cả kinh nói: “Thì ra người kia dùng thương? Ta nói, bảo sao nhanh như vậy, thì ra ỷ vào chiều dài của binh khí.”
Đường Dịch nói: “Đáng tiếc, võ công không được.”
Bốn người đồng loạt gật đầu.
Chỉ nhìn kịch đấu trong phòng, nói là kịch đấu nhưng không kịch liệt chút nào. Hoàng thượng dùng khoẻ ứng mệt, dùng chậm chế nhanh, đánh cho đối phương sửng sốt hết đường. Từ khi vào nhà đến nay, người này có ngân quang hộ thể, dường như mặc ngân quang tráo. Giờ phút này lại tiêu tán từng chút. Thì ra thế công của người này đều dựa vào một chữ nhanh, dưới đấu pháp của hoàng thượng, quả nhiên không chiếm được chút tiện nghi nào.
Hoàng thượng quát một tiếng, dùng tiểu đao thi triển đao pháp đại đao, từ trên xuống dưới, một đao lực phách Hoa Sơn, kình phong tạt vào mặt, cắt da đau nhức!
Người kia không thể không cản, nghe thấy một tiếng keng mạnh mẽ, ngân quang kia tan ra, khôi phục thành một bóng người.
Động tác Đường Dịch nhanh nhất, xông lên đá người này ngã trên mặt đất, mọi người mới thấy rõ. Người này chỉ hai lăm hai sáu, mày kiếm mắt sao, rất tuấn tú, không ngờ là một tên ngọc diện lang quân. Đường Dịch lại cướp binh khí đi, phát giác cây ngân thương trong tay cực kỳ lớn, chính là một cây đại thương phỏng chế kiểu dáng thượng cổ, bây giờ không thấy nhiều. Đầu thương lấp lánh ngân quang, dường như toàn bộ làm từ bạc, nhưng bạc mềm sắt cứng, thương này hẳn là kim thiết chi khí. Bởi vậy mới có thể chống cự tiểu đao sắc bén của hoàng thượng.
“Ngươi là người nào? Lén lén lút lút nhìn trộm ngoài cửa sổ, thật vô lễ. Nếu không nói ra, phải chịu đau khổ.”
Hoàng thượng nói chuyện nho nhã lễ độ, lại là thuận miệng trong chốn võ lâm, hơn phân nửa là muốn cho nếm mùi đau khổ. Mà bốn chữ phải chịu đau khổ này, nếu rơi vào miệng tà phái, vậy chính là các loại cực hình thiên kì bách quái, huyết tinh tàn khốc.
Thanh niên kia biến sắc, cười thảm nói: “Tài nghệ không bằng người, đã rơi vào trong tay các ngươi, Bì Tịch Hạ ta coi như xong đời. Các ngươi muốn đạt được bất kỳ tình báo nào từ ta, chính là vọng tưởng.”
Đường Dịch cầm cây thương kia, vốn đang quan sát, nghe vậy chen miệng nói: “Ngươi tên gì? Bề bề?”
“Lăn! Lão tử họ Bì, bì trong thợ thuộc da!”
Diệp Lạc sờ cằm, kinh ngạc nói: “Đó không phải là bì trong bề bề sao......”
Thanh niên họ Bì này tức giận đến thất điên bát đảo, muốn thổ huyết: “Các ngươi đừng có nhục ta, muốn chém giết muốn róc thịt, tự nhiên muốn làm gì cũng được! Bề bề là kẻ kiên cường, tuyệt không tuỳ tiện đầu hàng.”
“Ngươi bớt ngụy biện, ngươi nhìn trộm trước, sao lại là chúng ta phải chém giết muốn róc thịt.”
Hoàng thượng nghe thấy tức giận cười.
“Sao? Cho ngươi nhìn trộm bên ngoài, còn không cho chúng ta phòng trộm? Cho ngươi đánh vào cửa, chúng ta còn không thể chống cự? Đây là đạo lí gì?”
Bề bề hơi đỏ mặt, lúng ta lúng túng nói: “Chuyện này, chuyện này...... Các ngươi không phải người tốt, người như các ngươi, sao có việc tư để nói?”
Hoàng thượng nghe thấy không vui, còn muốn hỏi tiếp, lại nghe được —— “Tịch Hạ chớ hoảng sợ, sư phụ tới cứu ngươi! Các ngươi đừng có tùy tiện!”
Ngoài cửa sổ lại vang lên một tiếng quát to, mấy nhân ảnh nối đuôi nhau vào, mang theo bụi mưa, rơi trên mặt đất vang đùng đùng, lực đạo rất khá. Hóa ra võ công của những người này cùng một con đường.
“Hạ môn chủ đã xuất thủ, tại hạ cũng không tiện đứng nhìn một bên.”
Giọng nói réo rắt của một nam tử truyền đến, lời còn chưa dứt, nóc nhà đã vang lên cạch cạch.
Hoàng thượng nói: “Cẩn thận!”
Nóc nhà đột nhiên vỡ ra một cái động lớn, gạch ngói rơi xuống, hoàng thượng cùng mọi người đều lui một bước. Động kia gọn gàng, hiển nhiên là bị người lấy nội công thượng thừa một kích đánh vỡ. Nước mưa từ cửa động trút vào, làm sàn phòng trọ trơn ướt, lại thấy mấy nhân ảnh bay từ nóc nhà xuống, phán đoán từ khinh công, vậy mà võ công đều không kém.
Năm người vào từ cửa sổ, sau lưng người nào cũng có một bọc lớn, mặc kình bào kiểu dáng khác nhau, nhưng đều gọn gàng chắc chắn, có cùng khí tức với Bì Tịch Hạ. Nhưng sáu người phá nhà vào từ nóc thì mặc trường bào nho sam cùng màu, bội kiếm bên hông, một phái nho nhã tự nhiên.
“Tại hạ họ Lăng, ra mắt chư vị.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2019 07:55
truyện này ngôi thứ mấy vậy các đạo hữu
11 Tháng tư, 2019 12:03
Dạo này bận quá bác, cộng với chương nó dài. Một chương bằng gần hai chương bình thường rồi
11 Tháng tư, 2019 08:00
Ad ơi. Dạo này hình như mỗi ngày có 1 chương thì ohair
09 Tháng tư, 2019 12:08
Đieu phảm
03 Tháng tư, 2019 19:32
676 tổng, chương 68 quyển 10: Minh Phi Chân
03 Tháng tư, 2019 19:31
Nếu là đại ca ca là main thì không nói, còn là người khác thì một vả sấp thật đó. Main nó là lục hung hình người rồi
Nếu là đcc là main thì không lý gì không biết Y Nhân, 9 tuổi với 18 tuổi không khác đến mức đó. Trừ phi tác giả lại bỏ bom như vụ Bạch Liên thì chịu
03 Tháng tư, 2019 19:29
676 là chương nào ad ?
03 Tháng tư, 2019 19:24
Thế trước ông bảo main 1 vả đại ca ca sm =)
03 Tháng tư, 2019 00:46
Đọc chương hôm nay, Y Nhân tỉnh dậy nôn mửa, thèm ăn đồ chua, đổi khẩu vị =)))))
02 Tháng tư, 2019 22:13
Chương 676 có nói một chút
Về đại ca ca này là ai thì đến nay chưa rõ, có người bảo là main, main cũng từng đi Thiếu Lâm một thời gian, nhưng ta nghĩ không phải
02 Tháng tư, 2019 16:37
Ad ơi lúc trước ko có thời gian xem bún cv ông chỉ tôi chap về đại ca lão đại cái hình như xong phần lạc thiên rồi
02 Tháng tư, 2019 12:47
tội Võng lượng quá
01 Tháng tư, 2019 20:34
Y Nhân nửa tỉnh nửa mê ôm main hô câu "Đại ca ca, ta thích ngươi." trước mặt cả làng =)))))))
30 Tháng ba, 2019 22:23
tội Oa Oa :)) rơi đúng cái hố có lão Phi Chân đang ngồi :))
28 Tháng ba, 2019 22:21
thanh niên đòi quấy nhiễu Phi Chân và ăn đỉnh vào mặt :)))
28 Tháng ba, 2019 19:36
Cảm ơn bác =))
28 Tháng ba, 2019 19:02
Khiêm tốn quá không tốt đâu bác :)) Ta đọc đầy bản dịch còn không bằng một nửa của bác cơ :))
28 Tháng ba, 2019 19:00
Đòi mãi, đòi hoài, đòi quái gì mà lắm vậy? :) ?
28 Tháng ba, 2019 11:22
Cái này có từ lâu rồi mà
28 Tháng ba, 2019 02:47
đọc t gần 4 năm giờ mới biết có edit
27 Tháng ba, 2019 23:00
Uhm không phải cv, đây là edit. Dễ đọc hơn cv và đúng cấu trúc ngữ pháp.
Nhưng chưa đủ mượt với hay để gọi là dịch
27 Tháng ba, 2019 11:26
là chương ấy
à đây ko phải cv hả ad
25 Tháng ba, 2019 13:42
Đây là edit chứ có phải convert đâu bạn, một ngày 2 chương ~ 5 - 6k chữ là căng lắm rồi
Hôm nào cực rảnh mới hơn được thôi.
Làm nhiều được mình làm ngay :(
24 Tháng ba, 2019 23:25
Ngày ra thêm mấy Chạp đi ad. Đọc thế này k bõ
24 Tháng ba, 2019 21:59
Là sao bạn ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK