Cơm tất niên chính là bữa cơm có bức cách nhất năm —— Minh Phi Chân.
Trong phòng khách quý của Minh Ngọc lâu, ta ngồi ngay ngắn ở thứ tịch. Gặm trước tám quả lê, bốn quả táo, năm đĩa bánh ngọt làm khai vị, bây giờ vừa ăn đậu phộng vừa nói.
“Chủ thượng ân trạch nặng nề, chúng ta thức khuya dậy sớm, một nắng hai sương, dốc hết tam sơn ngũ nhạc cũng không thể đền đáp. Đợi ta cơm nước no nê, ngủ một giấc, sẽ nghĩ biện pháp tốt cho chủ thượng.”
Hoàng thượng không đếm xỉa đến chân tình của ta, tức giận nói: “Tiểu tử ngươi ăn không cũng chết tam xuyên ngũ nhạc! Từ khi điểm tâm được bưng lên, một miếng trẫm cũng không ăn!”
“Xin chủ tử yên tâm! Thần tự có diệu kế.”
Ta nhẹ nhàng đẩy năm viên đậu phộng còn thừa qua.
“Chủ tử dùng tạm.”
“Ngươi nuôi chim sao! !”
Hoàng thượng vốn định ném đậu phộng về, nhưng trông thấy ta có vẻ vui mừng, đột nhiên nổi lòng tham tiền, vội vàng thu hồi.
Hừ!
Hoàng đế này thật nhỏ mọn.
Hoàng thượng hừ nói: “Trẫm còn đang đói! Năm viên đậu phộng không lấy mạng ngươi, có thế cũng không cho trẫm sao?” Vừa ăn đậu phộng vừa nghĩ linh tinh. Hình như cảm thấy may mắn vì không chọn tiểu tử này làm phò mã của Hồng nhi, nếu không kiểu gì cũng ăn chết trẫm.
Cơm tất niên của chúng ta vẫn chưa lên.
Bởi vì đoàn người chúng ta có không ít bí mật, lai lịch của đám hoàng thượng lại lớn, không thích hợp ở cùng nhiều người. Lúc tiếp thu tửu lâu, ta phân phó đuổi tất cả mọi người đi. Nhưng bởi vậy...... Ngay cả đầu bếp cũng bị đuổi đi.
Trong phòng bếp còn sót lại rất nhiều tài liệu chưa làm, nhưng không tìm được đầu bếp.
Thế là mấy nữ tử trong chúng ta xung phong nhận việc, để giải tỏa sau đoạn đường bôn ba, các nàng sẽ phụ trách cơm tất niên, bàn bàn bạc bạc đi về phía phòng bếp. Càng quỷ dị chính là, không biết vì sao...... Ngay cả Tô Hiểu cũng bị dẫn đi. Ở đâu thì Hiểu nhà ta cũng bị xem như muội tử a.
Nhưng hoàng thượng vô cùng rõ ràng, cười nói: “Còn vì sao?” Diệp Lạc là tiểu thư Diệp gia, từ nhỏ thích võ, nhảy nhót tưng bừng không giống cô nương, muốn nàng nấu cơm là muốn mạng. Lữ cô nương càng là đại gia khuê tú, mười ngón không dính nước mùa xuân. Hai cô nương này giống nữ nhi trẫm. Chẳng qua một người giống Hồng nhi, một người giống Tĩnh nhi, không biết làm cơm cũng bình thường.” Hoàng thượng đúng là không hiểu rõ hai nữ nhi của mình.
Hồng Trang điện hạ thì cũng thôi đi. Nếu Tĩnh An làm cơm thì tuyệt không thể ăn!
Ta nhớ trước kia nàng hạ độc vào cơm của ta mấy lần, thấy không có hiệu quả bèn đổi Thất Thần dược, vẫn không có hiệu quả thì bỏ Thất Trí dược, Thất Thanh dược, nhưng cuối cùng vẫn không độc chết được ta.
Lần đó, mỗi món ta đều ăn gần hết, vẫn bình yên vô sự, cười ha ha với nàng: “Công chúa, đồ ăn hôm nay không tệ a. Mấy ngày trước đây, ngài lỡ tay bỏ thạch tín vào đồ ăn. Không biết hôm nay bất cẩn rơi cái gì.”
Tĩnh An mỉm cười.
“Phò mã, bản cung không giỏi trù nghệ, xin đừng chê cười. Hôm nay Tĩnh nhi khéo tay, không có sai lầm.” Dứt lời còn rất đắc ý chun cái mũi nhỏ, vẻ mặt vô cùng dễ thương.
Ta thầm nghĩ cuối cùng cũng trung thực, ha ha ăn xong một ngụm cuối cùng.
Ai biết Tĩnh An công chúa cười thầm một tiếng, quyến rũ động lòng người: “Nhưng hình như Tĩnh nhi trông thấy thái giám phủ thượng không hiểu chuyện, nhổ nước miếng vào thức ăn, cũng không biết có nhìn lầm hay không.”
Hiểu chưa! ! Nữ nhân này thuốc không chết ngươi cũng muốn làm ngươi buồn nôn a...... A hừ, thật buồn nôn! !
Ta nhìn hai vị cô nương đi xa, trong lòng bất an, lát nữa ta phải ăn thứ mà Hồng Trang điện hạ và Tĩnh An kết hợp làm sao.... May mà Tô Hiểu đi cùng! Trước kia Hiểu từng nấu cháo cho ta, ta nhớ trù nghệ cũng khá.
Nhưng vừa đi không bao lâu, Tô Hiểu đột nhiên vội vã chạy về.
“Minh đại ca, Minh đại ca.”
“Làm sao vậy? Không phải ngươi đi nấu cơm sao?”
“Ừm!”
Tô Hiểu dùng sức gật đầu, vô cùng nghi hoặc nói: “Nhưng ta không hiểu vài vấn đề. Lại không tiện hỏi các nàng...... Ngươi có biết không?”
Thời điểm này mới biết tân nương của mình tu hành không đủ sao?
“Vấn đề gì?”
Tô Hiểu ngưng trọng giơ hai bình nhỏ lên.
“Cái này và cái này...... Rốt cuộc, cái nào mới là muối ăn?”
Ta cứng đờ nhận lấy bình đường và bình bột mì...... Nhất thời không rõ nên trả lời thế nào.
Đây không phải vấn đề nấu cơm có ngon hay không! ! Vấn đề của ngươi quá nghiêm trọng, ta cũng bị dọa sợ a! ! !
Ngay cả cái này ngươi cũng không phân biệt được, còn đi dạy người ta làm cơm kiểu gì! !
Ta vội vàng lấy giấy bút đánh dấu rõ ràng bình nào chứa cái nào, vừa cẩn thận giới thiệu cái gì là củi gạo dầu muối tương giấm trà. Tô Hiểu rất thụ giáo, lại hứng thú bừng bừng xông về phòng bếp, để lại ta lòng đầy bất an.
Lát nữa...... Ta thật sự ăn được cơm tất niên sao?
Hoàng thượng thì không thèm để ý, hào khí ngàn vạn chào hỏi ta: “Những chuyện nhỏ nhặt đó giao cho các nàng là được. Ngươi cứ yên tâm đi, có ngự trù theo trẫm, cũng đi phòng bếp giúp đỡ. Bữa cơm này không thiếu ngươi được.”
Ta rạng rỡ mặt mày, cười ha ha: “Hay lắm hay lắm.”
“Này Minh khanh.”
“Vâng, chủ thượng.”
“Hôm nay ngươi ra ngoài một ngày, không chỉ tìm được chỗ ở. Sau này hành động thế nào, ngươi có sắp xếp chưa?”
Ta cười hì hì: “Sớm đã nghĩ kỹ.”
Hoàng thượng sờ râu, ha ha đập bàn: “Nhìn vẻ giảo hoạt của ngươi!”
“Quá khen quá khen, còn làm phiền chủ tử ban cho ta ba chữ.”
Ta lấy ra giấy bút sớm đã chuẩn bị kỹ càng, trải rộng trên bàn lớn: “Mời viết ba chữ ‘Long Phượng điếm’.”
“Long Phượng điếm? Cũng đơn giản.”
Hoàng thượng một mạch mà thành, viết ra ba chữ to đẹp.
Ta giơ ngón tay cái.
“Hoàng thượng, thiết họa ngân câu a.”
“Đúng thế, ha ha.”
Hai quân thần ngươi một lời ta một tiếng, nói vài câu thư pháp, vô cùng ăn ý.
Nói nhảm vài câu, hoàng thượng nghi hoặc nói.
“Nhìn chữ này, thì ra là tên tiệm, chẳng lẽ Minh khanh định......”
“Không sai, chúng ta sẽ treo ba chữ này tại cửa làm biển hiệu.”
Hoàng thượng cau mày nói: “Không phải nơi này tên là Minh Ngọc lâu sao? Vả lại trẫm sớm có nghi hoặc, chúng ta chỉ trọ ở đây, không cần mua một tửu lâu a.”
“Hoàng thượng, đây là suy nghĩ lâu dài. Chúng ta cần một cứ điểm, không thể có người khác. Nơi này là lựa chọn tốt. Chỉ là biển hiệu Minh Ngọc lâu quá vang dội ở bản địa, lại không liên quan đến chuyện trong võ lâm lắm. Lần này chúng ta chuyển hình tửu lâu, đương nhiên cần cái tên mới.”
“Chuyển hình?”
“Không sai, gần đây rất nhiều nhân sĩ võ lâm không tìm được chỗ ở trong trấn Tàm Hồ, chúng ta mở phòng trọ, đương nhiên có thể đưa tới không ít người, muốn tìm hiểu tin tức cũng dễ dàng hơn.”
“Ừm, không tệ. Nhưng ngươi muốn cho khách nhân ngủ lại, chẳng lẽ là......”
“Đúng, chính là như vậy.”
“Ta rõ ràng. Nhưng, như vậy không được.”
“Hả? Không được?”
Hoàng thượng đột nhiên vỗ bàn một cái, nghiêm mặt nói: “Sao ngươi bắt trẫm mở kỹ viện?”
“Đậu xanh ta nói mở khách sạn a! ! !”
Ngươi rõ ràng cọng lông a! !
Kỹ viện nhà các ngươi tên là Long Phượng điếm sao!
Hơn nữa vì sao ta nói muốn mở chỗ cho khách nhân ngủ lại, phản ứng đầu tiên của ngươi là kỹ viện a! Vì sao ta muốn mở thì nhất định là kỹ viện a! Không phải ngươi đã hết hiểu lầm sao? Không phải ngươi đã tin tưởng ta là đệ tử Đại La sơn, không phải công tử Chung gia mở kỹ viện sao! ! Kỳ thực đám Long Tại Thiên một mực cho rằng nhà ta mở kỹ viện là do ngươi hại phải không!
Đừng tưởng ngươi làm cha vợ ta là có thể như vậy! Ta về Hàng Châu chơi trò xấu hổ với Tĩnh An cho ngươi xem! ! Làm ngươi hối hận cả đời a!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK