Mục lục
[Dịch] Chấp Chưởng Thần Quyền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong vòng hai mươi phút, Diệp Dương Thành giới thiệu đơn giản một số tính năng và các loại kỹ thuật tiên tiến nhất trên chiếc xe tăng Dul88.

Sau khi Diệp Dương Thành nói rõ xong, đám người Đường Quốc Nghiệp khó có thể ức chế hô hấp dồn dập, các quốc gia đều đang tích cực nghiên cứu phát minh xe tăng đời thứ tư, nhưng bởi vì nguyên nhân này, nguyên nhân kia dẫn đến nghiên cứu lâm vào cục diện bế tắc.

Không ngờ, nước Mỹ lại thành công nghiên cứu ra chiếc xe tăng lợi hại như vậy . .

Cùng lúc đó, Đường Quốc Nghiệp đỏ mắt, quay đầu nói với Diệp Dương Thành nói:

- Diệp tiên sinh. . .

- Ha ha, ta đã lấy sạch mọi thứ trong cơ sở nghiên cứu dưới đất.

Không đợi Đường Quốc Nghiệp nói hết, Diệp Dương Thành cũng đã ngầm hiểu, mỉm cười, nói:

- Ta tin tưởng trong đó sẽ có tài liệu kỹ thuật các ngươi rất muốn, hơn nữa, không phải cỗ xe tăng đang ở đây sao, mở ra nghiên cứu cũng hoàn toàn có thể được.

- Thật. . . thật không?

Tâm tình Đường Quốc Nghiệp hoàn toàn bị kích động, nói chuyện thậm chí cũng khó khăn. Điều này cũng không trách được hắn, ai bảo cỗ xe tăng này có tính năng xuất chúng như thế, nước Mỹ lại chọn dùng nhiều kỹ thuật cao cấp như thế?

Chỉ cần nghiên cứu được cấu tạo của chiếc xe tăng này, không chỉ có thể đạt được tiến triển nhảy vọt ở phương diện nghiên cứu xe tăng, ngay cả những lĩnh vực nghiên cứu chế tạo vũ khí cho tới lĩnh vực dân sự, cũng sẽ nhận được đột phá khổng lồ. Nói cách khác, chính phủ nước Mỹ phải dùng hai mươi ba năm, hao tổn gần một trăm tỷ Dollar mới nghiên cứu phát minh ra cỗ xe tăng kiểu mới này.

Nhưng hiện giờ chiếc xe tăng này đã đến tay chính phủ Trung Quốc, cộng thêm số lượng lớn tài liệu nghiên cứu Diệp Dương Thành mang về, giá trị của nó ít nhất phải ba trăm tỷ Dollar, hơn nữa nếu có tiền cũng không thể mua được....

Dù sao nước Mỹ đã đầu tư tinh lực và tài chính lớn như vậy, tuyệt đối không thể chuyển nhượng chiếc xe tăng này cho bất kỳ quốc gia nào, chớ nói chi là Trung Quốc bị nước Mỹ xem là quân địch giả, những quốc gia khác có lẽ còn có thể mua một số kỹ thuật râu ria, nhưng Trung Quốc thì sao. . . Ngươi có trả nhiều tiền đi nữa, người ta cũng không bán cho ngươi.

Dưới tình huống như vậy, nếu như Trung Quốc muốn thông qua con đường chính quy lấy được kỹ thuật của chiếc xe tăng này, ít nhất cũng phải đợi đến khi nước Mỹ nghiên cứu phát minh ra xe tăng đời thứ sáu thứ bảy, sau khi xe tăng đời thứ tư hoàn toàn bị đào thải, mới có thể suy nghĩ có thể đưa kỹ thuật xe tăng này cho Trung Quốc.

Nếu không, căn bản cũng đừng nghĩ.

Hơn nữa, nếu như Diệp Dương Thành mang về chỉ là một chiếc xe tăng thành hình, cho dù nhân viên khoa học kỹ thuật của Trung Quốc có thể nghiên cứu ra, cũng cần rất nhiều thời gian và tinh lực, nếu như vậy, thời cơ sẽ mất đi, nhiều lắm chỉ có thể đi theo phía sau nước Mỹ.

Nhưng hiện tại thì khác, Diệp Dương Thành không chỉ mang về một chiếc xe tăng đã thành hình, hơn nữa còn đem theo tất cả mọi thứ của cơ sở nghiên cứu . . . Có tài liệu kỹ thuật phong phú, lại có xe tăng thành hình làm tham chiếu, muốn hiểu rõ kỹ thuật của Dul88, cũng trở nên hết sức dễ dàng.

Cho nên, cho dù Đường Quốc Nghiệp là người ở địa vị cao, giờ phút này cũng khó mà ức chế tâm tình kích động của mình, dùng ánh mắt như lửa nóng nhìn Diệp Dương Thành, đôi môi rung động. . .

- À, đúng rồi.

Ai ngờ, lúc này Diệp Dương Thành lại giống như nhớ ra cái gì, vỗ trán một cái, khoát tay, mười mấy cái rương màu đen ầm ầm rơi xuống, Diệp Dương Thành nói:

- Những thứ này đều là tài liệu kỹ thuật trọng yếu của tập đoàn công nghiệp nặng Vũ Điền Nhật Bản, các ngươi xem xem có thể tìm được thứ gì hữu dụng hay không.

Đúng là lệ rơi đầy mặt. Nghe Diệp Dương Thành nói, lại thấy hắn ném ra mười mấy cái rương màu đen, Đường Quốc Nghiệp kích động đến mức muốn rơi lệ. Tập đoàn công nghiệp nặng Vũ Điền trong top 10 của Nhật Bản? Tập đoàn tài chính của gia tộc Võ Điền Nhật Bản?

Đột nhiên, trong lòng đám người Đường Quốc Nghiệp có một loại cảm giác đau khổ mấy chục năm, hôm nay mới có cơ hội tung mình làm địa chủ, năm ngàn tấn vàng là đáng sợ rồi, còn có xe tăng kiểu mới của nước Mỹ, bây giờ lại thêm tài liệu kỹ thuật trọng yếu của xí nghiệp công nghiệp nặng Nhật Bản cũng xuất hiện. . .

Nhiều kỹ thuật, vàng bạc xuất hiện chung một chỗ như vậy, Đường Quốc Nghiệp thậm chí đã dự cảm được, Trung Quốc sắp nghênh đón một cơn sóng phát triển dữ dội, hơn nữa chỉ cần dựa theo khuynh hướng này bước tiếp, Trung Quốc sẽ gia nhập vào hàng ngũ những quốc gia phát triển nhất thế giới. . .

Tất cả mọi thứ đều tới quá đột nhiên, hạnh phúc thật sự quá mãnh liệt.

Kiềm chế tâm tình kích động của mình, Đường Quốc Nghiệp run rẩy đôi môi, hỏi Diệp Dương Thành:

- Diệp tiên sinh, những tài liệu kỹ thuật này. . . Không biết giá tiền. . .

- Giá tiền?

Diệp Dương Thành sửng sốt, nhưng ngay sau đó liền vô cùng tùy ý khoát tay áo, nói:

- Tặng không cho quốc gia, đừng quên, hiện tại chúng ta đã đứng cùng trận tuyến.

- Diệp tiên sinh đại đức.

Đám người Đường Quốc Nghiệp, Hàn Thừa Bình, Vương Bằng Sơn nhất tề khom người cúi chào, nước mắt tuôn đầy mặt. . .

Nhìn đám người Đường Quốc Nghiệp kích động đến rơi nước mắt, tâm tình của Diệp Dương Thành thật ra cũng không tệ, dù sao những tài liệu kỹ thuật này trong tay hắn cũng không dùng đến, chi bằng lấy ra làm chút chuyện nhân tình cũng là chọn lựa không tồi.

Huống chi, ngay sau khi Diệp Dương Thành rộng lượng nói ra tặng không . . .

- Duy trì lợi ích của Hoa Hạ thần quốc, xúc tiến thực lực của Hoa Hạ thần quốc, chúc mừng người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách đạt được +15000000 điểm công đức huyền điểm, +130000 điểm thần nguyên, xin người nắm giữ Cửu Tiêu Thần Cách không ngừng cố gắng, duy trì lợi ích của Hoa Hạ thần quốc, xúc tiến thực lực của Hoa Hạ thần quốc, tất cả vì lợi ích của thần quốc, mở rộng thần uy mênh mông cuồn cuộn của Hoa Hạ thần quốc.

Trong nháy mắt, lại có 1500 vạn điểm công đức huyền điểm và mười ba vạn điểm thần nguyên, hơn nữa, căn cứ vào kinh nghiệm của Diệp Dương Thành, bởi vì phần lớn những kỹ thuật này còn chưa được hoàn toàn hiểu rõ, một khi những kỹ thuật này đều được hiểu rõ, hơn nữa vận dụng vào trong thực tế. Ít nhất hắn còn có thể đạt được một số lượng lớn công đức huyền điểm và thần nguyên. Ban đầu Phó Diệc Chi kêu hắn chuyển giao tài liệu kỹ thuật cho quốc gia đã để hắn nếm được chút ngon ngọt, cho nên hắn rất rõ ràng, cung cấp tài liệu kỹ thuật cho quốc gia, đây là một việc thiện vô cùng có ích, từng cái từng cái nhìn qua không có nhiều, nhưng nếu như toàn bộ tài liệu kỹ thuật đều được hiểu rõ. . .

Diệp Dương Thành thậm chí cũng không nghi ngờ, trước mắt những tài liệu kỹ thuật này ít nhất cũng có thể sáng tạo cho hắn một tỉ thu vào công đức huyền điểm.

Thánh nhân cũng giả vờ đủ rồi, chỗ tốt cũng mò được đủ rồi, hơn nữa, còn đạt được tôn kính và sùng bái của đám người Đường Quốc Nghiệp, được “phong tặng” hai chữ tiên sinh.

Tiền tư hậu tưởng, Diệp Dương Thành không khỏi không cảm khái một câu, cảm giác làm người tốt . . . thật là tốt.

Trong ba giờ tiếp theo, Diệp Dương Thành cùng đám người Đường Quốc Nghiệp cùng ăn một bữa, Nhưng song phương cũng có ý thức né tránh vấn đề chính trị, chỉ bàn luận một số vấn đề quốc nội từ góc độ thực tế.

Trong lần trao đổi này, Diệp Dương Thành cũng hiểu được, bọn họ biết rất nhiều hiện tượng bất mãn trong nước, nhưng lại ngại đủ loại nguyên nhân, nên chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở, đối với rất nhiều hiện tượng chọn lựa thủ đoạn áp chế, chứ không phải mạnh mẽ nhổ đi.

Nhưng, Diệp Dương Thành lại tỏ thái độ:

- Tốt lưu lại, hư đá đi, mấy vị lão ca kiêng kỵ quá nhiều nên không làm được, còn ta không có nhiều băn khoăn như vậy, cây đao này để ta cầm đi.

Giọng nói, ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng trong lời nói cũng mang theo nhiều tia sát cơ. Đối với thái độ này của Diệp Dương Thành, đám người Đường Quốc Nghiệp nhìn nhau cười một tiếng, lựa chọn cam chịu.

Ở trong khách sạn hơn năm giờ, Diệp Dương Thành mới cùng Phó Diệc Chi rời khỏi. Đợi đến khi hắn rời đi, bọn người Đường Quốc Nghiệp và Hàn Thừa Bình mới lần lượt rời khỏi khách sạn. Nhưng, không có người nào lựa chọn về nhà.

Ở trong khách sạn hơn năm sáu giờ, lại có số vàng và tài liệu kỹ thuật Diệp Dương Thành cung cấp cần phải xử lý, khuya hôm nay, chỉ sợ bọn họ không thể chợp mắt.

- Phụ thần, mời đi bên này.

Phó Diệc Chi và Diệp Dương Thành cùng đi tới một trụ sở bí mật trong quân khu Bắc Kinh, cuối cùng hai người dừng chân trước một sườn núi đã bị vét sạch trước đó. Phó Diệc Chi giải thích cho Diệp Dương Thành:

- Nơi này ban đầu là kho chứa đạn dược súng ống, bọn Đường bí thư giữ phụ thần lại khách sạn dùng cơm, chính là để cho đám binh sĩ tranh thủ thời gian tới đây vận chuyển đạn dược.

Phó Diệc Chi tiện tay kéo vỏ cây của một cây cổ thụ, bên trong lộ ra bàn điều khiển được cất giấu. Sau khi bấm một chuỗi mật mã, tiến hành nghiệm chứng luân phiên, sườn núi cách đó không xa bắt đầu khẽ chấn động.

Rất nhanh, một tảng đá trượt đi, lộ ra phía sau một lối đi hẹp dài phía sau nó.

- Mời đi theo ta.

Phó Diệc Chi kính cẩn mời Diệp Dương Thành, tiếp tục đi phía trước dẫn đường.

Xuyên qua lối đi, xuất hiện trước mắt Diệp Dương Thành, chính là một thương khố trống trải, một thương khố được xây dựng bên trong một ngọn núi.

Đạn dược bên trong đã được các binh sĩ chuyển đi chỗ khác.

Nhìn lướt qua thương khố này, Diệp Dương Thành khẽ lui về phía sau một bước, nói với Phó Diệc Chi:

- Lui về phía sau một chút.

Sườn núi rất nhỏ, đương nhiên cũng đã hạn chế không gian bên trong, Diệp Dương Thành vừa nhìn đã nhận ra, để vàng trong thương khố này có lẽ sẽ không có vấn đề, nhưng sau khi bỏ vào, sợ là sẽ lấp đầy thương khố.

- Vâng, phụ thần.

Nghe được phân phó của Diệp Dương Thành, Phó Diệc Chi không dám chần chờ, lập tức thối lui đến lối vào.

Lúc này, Diệp Dương Thành giơ tay phải lên, trút toàn bộ năm ngàn tấn vàng trong không gian Cửu Tiêu ra ngoài, trong một giây, cả thương khố đều bị vàng lấp đầy, nhìn lại, vàng sáng lóng lánh, vô cùng chói mắt.

Sau khi nhét xe tăng Dul88 cùng với các loại tài liệu kỹ thuật vào trong thương khố, Diệp Dương Thành mới khẽ cười một tiếng, quay đầu nói:

- Đóng cửa, đi. . .

Hắn còn chưa nói xong, thanh âm đột nhiên ngừng lại. . .

Ngay sau đó sắc mặt Diệp Dương Thành khẽ thay đổi.

Phó Diệc Chi đứng bên cạnh có chút không hiểu, không biết xảy ra chuyện gì, nên cũng không dám lên tiếng quấy rầy, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Sau một phút, Diệp Dương Thành bất chợt cười một tiếng, trầm giọng nói:

- Đây là nàng đang tự tìm đường chết.

Người phát liên lạc tâm linh cho Diệp Dương Thành chính là Dương Đằng Phi, căn cứ vào hồi báo của Dương Đằng Phi, có hai dị nhân đột nhiên xuất hiện ở huyện Ôn Lạc, mở một nhà hàng thức ăn nhanh, biểu hiện hết sức bình tĩnh.

Buổi sáng đến nhà hàng, buổi tối khi đóng cửa mới rời khỏi, loại cử động nhìn như hết sức bình thường này, trên thực tế cũng là một loại phương thức che dấu không bình thường nhất.

Người chịu tiêu tốn ngàn vạn mua nhà hàng, làm sao có thể chỉ buôn bán nhà hàng này? Suốt ngày ở trong đó, ngược lại càng lộ ra hành tung thần bí của bọn hắn.

Cũng vì vậy, Dương Đằng Phi mới triệu tập mấy tên thần sử cấp một chưa nhậm chức, theo dõi sát sao hai dị nhân này, cố gắng thu hoạch một chút đầu mối hữu dụng từ trên người bọn họ, chỉ có điều hai dị nhân này vô cùng cẩn thận, hàng ngày căn bản không có cử động gì khác người.

Khi Dương Đằng Phi đang cảm thấy nghi hoặc, một gã thần sử trong lúc vô tình phát hiện ở đối diện nhà hàng, suốt ngày cũng có một người chăm chú quan sát nhà hàng này, tựa hồ đang điều tra gì đó. Sau khi có phát hiện này, tên thần sử cũng coi như người gan dạ, lập tức lẻn vào phòng tập thể thao đối diện nhà hàng, tiến hành điều tra, rất nhanh, hắn có một phát hiện kinh người.

Trong phòng tập thể thao đối diện nhà hàng, lại có hơn mười đại hán hình thể khôi ngô vạm vỡ, tuy nói bọn họ lấy thân phận huấn luyện viên phòng tập thể thao để che dấu thực lực của mình, nhưng tên thần sử kia hiển nhiên cũng không phải kẻ ngu. Sau khi theo dõi bọn họ gần 16 giờ, một đoạn nói chuyện đã mở ra bức màn, hé lộ bộ mặt thật sự của bọn họ.

Quả nhiên, hai dị nhân xuất hiện ở nhà hàng chỉ là hai con tốt bị vứt bỏ mà thôi, công dụng thật sự của bọn họ là làm mồi nhử, thu hút dị nhân của huyện Ôn Lạc, đợi đến khi dị nhân của huyện Ôn Lạc hạ thủ với bọn họ, mười mấy đại hán vạm vỡ trong phòng tập thể thao sẽ nhất loạt xông lên.

Dẫn rắn ra khỏi hang đơn giản, nhưng cũng là một trong những phương pháp xử lí hữu hiệu nhất. Nếu Diệp Dương Thành phát hiện hai dị nhân kia, một cách tự nhiên sẽ động thủ với bọn họ, mà một khi Diệp Dương Thành động thủ, người đang giấu mình trong bóng tối sẽ dễ dàng thu hoạch tin tức về thân phận của hắn. . .

Hơn nữa, sau khi Dương Đằng Phi phát hiện tình huống này, lập tức sai thần sử ở huyện Ôn Lạc tiến hành tìm kiếm điều tra, rất nhanh, ngoại trừ phòng tập thể thao đối diện nhà hàng, còn có ba phòng tập thể thao khác bị phát hiện không bình thường.

Trong ba phòng tập thể thao này, cũng có hơn mười huấn luyện viên thể hình, tất cả đều là đại hán có thân cao 1m8 trở lên, lưng hùm vai gấu.

Hơn nữa, đối diện mỗi phòng tập thể thao, không phải chỉ có nhà hàng, mà còn có cửa hàng bách hóa, cửa hiệu cắt tóc, phòng trọ. . . Nói cách khác, dưới tình huống người của Diệp Dương Thành hoàn toàn không biết, cả huyện Ôn Lạc đã bày ra thiên la địa võng, chỉ chờ Diệp Dương Thành chui đầu vào.

Bị người khác thiết lập âm mưu quỷ kế trước mặt, tâm tình của Diệp Dương Thành dĩ nhiên rất không tốt, nhất là dựa theo hồi báo của Dương Đằng Phi, Diệp Dương Thành tựa hồ đã đoán được chủ mưu của những trò mờ ám này là ai.

Lưu Tuyết Doanh, ngoại trừ lúc ấy bị mình vô tình để chạy thoát, còn nhận giặc làm cha, ngoài nữ nhân tư lợi đó ra, Diệp Dương Thành không đoán ra còn có ai làm ra an bài như vậy để đối phó mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK