Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Phi Chân có vẻ bối rối, nhưng không bớt hốt hoảng và sợ hãi, phản ứng khẽ run rẩy rất thật.

Đến nước này, hoài nghi của hoàng thượng và đám người triều đình đã hoàn toàn biến mất. Nếu là giả vờ, vậy hắn giả vờ cũng quá giống. Lúc sinh tử, giả mạo phản ứng này kiểu gì? Lúc ấy khư khư cố chấp hoài nghi hắn, khiến A Bất Lặc Tư cũng cảm thấy hắn nhất định là Dạ La bảo chủ, sợ rằng bây giờ sắp hại tính mạng hắn.

A Bất Lặc Tư mặt không cảm xúc, như giận không phải giận.

“Bản tọa đặc biệt tới đây gặp ngươi, nhưng xem ra Minh bảo chủ rất kiêu ngạo. Khinh thường giao thủ với bản tọa.”

A Bất Lặc Tư giọng nói phẫn nộ, nhưng lòng nghi ngờ Minh Phi Chân lại tương phản với biểu hiện của hắn, đang liên tục giảm xuống.

Hắn ngày càng không cho rằng Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ.

Thân là cao thủ Thần Thông —— không nói tôn nghiêm của võ giả, không ngờ hắn có thể ngụy trang sợ hãi như thế —— hơn nữa ở gần ‘Chúc Chiếu U Huỳnh’ của một cao thủ Thần Thông khác như vậy, lại không lộ khí kình hộ thể của bản thân ra, đây là chuyện đồ đần mới có thể làm.

Với hiểu biết của hắn, lúc gặp phải cao thủ Thần Thông khác, thậm chí ‘Chúc Chiếu U Huỳnh’ sẽ không khống chế nổi, tự phát động, thế mới hợp lẽ thường. Mà người thanh niên trước mắt, ngoại trừ thể trạng tráng kiện và khỏe mạnh hơn thường nhân, không có chỗ gì hơn người.

Mặc dù như thế, đại sự sắp đến, quyết không thể bị phá hư. Chỉ cần có một cơ hội hắn là cao thủ tuyệt đỉnh...... Cũng không thể bỏ qua.

A Bất Lặc Tư trầm mặt nói: “Bản tọa đã động sát tính, không giết người không thể phát tiết. Bản tọa kính trọng Minh bảo chủ, không dám tùy ý xuất thủ. Đành phải dùng đồng bạn của bảo chủ để xả giận. Vừa nãy bản tọa đã nói, tiếp được ba chiêu thì tha, là lúc tiếp tục. “

Quang mang trên quyền của A Bất Lặc Tư chợt tăng một cấp độ, mọi người chỉ cảm thấy áp lực gia tăng mãnh liệt. Áp lực kia không còn là ‘Áp chế’, mà đã đến trình độ ‘Công kích’. Trong chớp mắt, quang mang màu lam hình thành một trường lực lớn hình tròn, tất cả vật thể trong cầu vực đồng thời chịu một cự lực ép từ trên xuống dưới.

Một võ sĩ chợt ngửa mặt lên trời kêu to, nhìn kỹ lại, nửa người hắn toàn là huyết tương. Thì ra một cánh tay của hắn không chịu nổi cự lực vạn cân của Quỷ Thần Kinh, bị ép đến nổ tung. Những võ sĩ này không phải chưa từng thấy cảnh tượng da tróc thịt bong, xương cốt vỡ vụn. Nhưng cảnh tượng quỷ quyệt —— bỗng dưng nổ tung —— như thế, lại vô cùng kinh khủng, không ai muốn nhìn lần thứ hai.

“Tiếc rằng bản tọa bận rộn công việc, không thừa thời gian lưu lại đây. Đành phải lĩnh giáo tất cả mọi người một lúc, xin chư vị thứ lỗi. “

Còn một người khác cũng nghẹn ngào kêu lên, đó là Thiết Hàn Y vừa nãy chịu ba chiêu của A Bất Lặc Tư. Thương thế hắn nặng nề, nội công vẫn có hộ thể chi năng, nhưng gặp phải Quỷ Thần chi lực thấy mạnh càng mạnh, phản kháng càng mạnh áp bức sẽ càng mạnh. Lúc này nội công hộ thể lại trở thành bùa đòi mạng, thương thế hắn vốn đã nặng, thần chí không rõ, nhưng lại nghẹn ngào kêu thảm, có thể thấy rất thống khổ.

Hoàng thượng và Độc Cô bên cạnh đồng thời tiếp nhận áp lực cực lớn, chẳng những không thể động đậy, còn cảm thấy xương cốt đau đớn như bị đập vụn.

“Minh bảo chủ, xuất thủ không?”

Minh Phi Chân hô: “Ngươi giết ta là được! Vì sao phải...... Ra tay với bọn hắn!”

Diệp Lạc rất tức giận, vất vả dùng nội lực chống chọi cảm giác khó chịu, miễn cưỡng mở miệng hô: “Ngươi quá kỳ quái! Vì sao phải làm chuyện này! Người ta đã nói không phải bảo chủ gì đó, ngươi còn muốn vu oan!”

“Nếu thế, thì chết không phải rất tốt sao?”

A Bất Lặc Tư chậm rãi đi về phía Minh Phi Chân, giọng điệu nhẹ nhàng: “Người ngoài có thể chết, vì sao hắn không thể chết? Đúng không...... Tiểu cô nương?”

Câu sau cùng, lại nói với Tô Hiểu vẫn luôn ôm Minh Phi Chân, ngăn cản cho hắn.

Khiến mọi người thấy kỳ quái chính là, Tô Hiểu luôn nói chuyện cho Minh Phi Chân lại rất yên tĩnh. Minh Phi Chân bị thương nặng như vậy, bình thường Tô Hiểu sớm đã mắng lên, nhưng lần này không nói một câu.

“Sát khí của ngươi, rõ ràng đến không giấu được. Nam nhân này, rất trọng yếu với ngươi sao?”

Lời trêu ghẹo của A Bất Lặc Tư hiển nhiên không khiến Tô Hiểu phản bác. Nhưng —— nếu mục đích của hắn chỉ là khiêu khích, dường như lại có tác dụng tuyệt đại.

Tô Hiểu ngẩng đầu lên, trong mắt đầy sát khí, quăng ra một đạo hàn quang.

Nguyên nhân Tô Hiểu không bị Quỷ Thần kình lực cấm chế cũng rất đơn giản. Mấy tháng này nội công của Tô Hiểu tiến nhanh, có thể dùng ‘Bạo tăng’ để hình dung sự tăng trưởng của nội lực. Nhưng Minh Phi Chân chưa từng dạy phương pháp sử dụng nội công, cũng không nói cho Tô Hiểu đó là nội công. Tô Hiểu không có ý nghĩ này, cũng sẽ không vận công chống cự. Quỷ Thần kình lực nhằm vào người phản kháng, Tô Hiểu không biết phản kháng, đương nhiên không bị cấm chế quá nặng.

Ngân hồ kia cực nhanh, vậy mà vượt quá tưởng tượng của A Bất Lặc Tư, quang mang ‘Chúc Chiếu U Huỳnh’ đuổi không kịp. Giống như Đường Dịch, A Bất Lặc Tư vẫn dùng tay tiếp nhận.

A Bất Lặc Tư chưa từng sợ dùng tay không đấu lưỡi sắc, thậm chí quyền với mũi nhọn cũng không sợ hãi. Chỉ quyền kình của hắn đã có thể làm binh khí sắc bén biến thành sắt vụn. Nhưng độ sắc bén của Cổ Hàn vượt quá tưởng tượng của A Bất Lặc Tư, hắn không biến sắc, trong nháy mắt chuyển cương thành nhu, nhẹ nhàng đâm một cái, chấn cho Tô Hiểu tuột đao. Lần này quang mang ‘Chúc Chiếu U Huỳnh’ khóa chặt Tô Hiểu, không thể khéo léo tránh thoát áp chế trọng lực nữa, không thể động đậy như Đường Dịch.

“Đao thật là nhanh......” Dường như A Bất Lặc Tư nhận ra lai lịch của đao pháp, áp chế kinh ngạc trong mắt, “Là ai dạy ngươi?”

“Ta không có gì để nói với ngươi.” Tô Hiểu lạnh lùng thốt: “Hoặc là ngươi giết ta, hoặc là chờ ta giết ngươi. Mơ tưởng khiến ta sợ ngươi.”

A Bất Lặc Tư cười nói: “Cô nương thật bướng bỉnh. “

A Bất Lặc Tư duỗi ba ngón tay nói: “Ngươi thoát khỏi cấm chế, lại bức bản tọa biến quyền thành chỉ, coi như ngươi tiếp ba chiêu. Bản tọa cho ngươi một con đường sống, rời khỏi người này. Nếu không, đừng trách bản tọa không biết thương tài.”

“Đại ca...... Ngươi đang làm gì?”

Thừa dịp A Bất Lặc Tư giằng co với Tô Hiểu, Đường Dịch lặng yên không một tiếng động bò tới bên cạnh Minh Phi Chân, thấp giọng nói: “Vì sao ngươi không xuất thủ? Tiếp tục như vậy, Hiểu Hàn sẽ chết.”

Nhưng Minh Phi Chân chỉ có thể im lặng: “……”

“Ngươi sợ bại lộ thân phận...... Cho nên không dám xuất thủ sao?” Trong mắt Đường Dịch lấp lóe lửa giận, gằn từng chữ nói: “Ta nhìn lầm ngươi, Minh Phi Chân.”

“...... Không, không phải như vậy.”

Minh Phi Chân giải thích, trong tai Đường Dịch càng thêm bất lực.

A Bất Lặc Tư nhìn chăm chú thiếu nữ trước mắt, không hề hay biết đối thoại của bọn hắn, cười nói: “Ngươi muốn chạy trốn không?”

Với vấn đề không cần hỏi lại này, ai cũng biết đáp án của Tô Hiểu là gì.

“Hiểu Hàn! Đi mau! !”

Đường Dịch chợt đánh ra một chưởng, A Bất Lặc Tư nhìn cũng không nhìn, trên quyền bỗng nhiên sáng lên, cấm chế trên người Đường Dịch tăng thêm ba thành. Nội khí của Đường Dịch gần như không thể hộ thể, bị ép cho phun ra một ngụm máu.

“Đường Dịch!”

Minh Phi Chân kêu thảm một tiếng, nhìn Tô Hiểu nói: “Hiểu...... Rời đi, ngươi sẽ chết.”

Cấm chế trên người Tô Hiểu vừa buông lỏng, hai chân đạt được tự do lập tức muốn chạy trốn. Tô Hiểu mới mười lăm tuổi, nói không sợ chết là gạt người. Gương mặt xinh đẹp hơi sợ hãi, quay đầu lại nhìn Minh Phi Chân, cười khổ một tiếng.

“Không.”

A Bất Lặc Tư nhìn Minh Phi Chân, dường như ánh mắt đang hỏi: “Ngươi xuất thủ không?”

Đường Dịch bị đánh thành nội thương bên cạnh cũng hỏi một vấn đề: “Ngươi còn không xuất thủ! ?”

Minh Phi Chân kêu thảm: “A Bất Lặc Tư, ngươi dám!”

Đúng vào lúc này, Tô Hiểu quay đầu về phía A Bất Lặc Tư, gương mặt xinh đẹp quật cường, chịu đựng sự sợ hãi, hô lớn: “Ta không!”

Đoạn đối thoại này, kết thúc với ba chữ mang theo ý cười tàn khốc của A Bất Lặc Tư.

“Thành toàn ngươi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
24 Tháng mười hai, 2018 16:49
Main cứ chối nhưng bá hơn sư phụ cmnr :v ít nhất lão này còn chưa dám vào hẳn cung thi phò mã :))
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 10:32
Đường Dịch cho về với Tư Phủ =))
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 10:11
thế còn Đường Dịch XD
tuanti1997qn
23 Tháng mười hai, 2018 23:10
Tiểu sư di của lão Phi Chân bá quá mức rồi. Lão mà ko lo đẩy sớm chắc còn ăn hành dài.
Quang Anh Luong
23 Tháng mười hai, 2018 20:27
pha này KVT dễ bị đánh chi què giò rồi :v vẫn nhớ lão Phi Chân bảo ai thò mặt vào Dạ La thư thì nhất định phải phế mà lại
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 17:50
Vợ cả sư di, vợ hai lão đại, vợ ba vợ bốn 2 công chúa, vợ 5 Bạch Liên, vợ 6 Tô Hiểu =)) Vài slot sau cho mấy người nữa, tầm chục vợ là ok
Hoaqin
23 Tháng mười hai, 2018 16:14
Sau này một slot trong hậu cung là đẹp =))
dpnkbpvn
22 Tháng mười hai, 2018 18:46
Tô hiểu dễ thương max level r
Hoaqin
21 Tháng mười hai, 2018 08:52
Truyện này phải mua ảnh scan đấy bạn ơi =))
54321zxcv
21 Tháng mười hai, 2018 08:43
bác có link truyện chữ ko. em vật thuốc quá
qtrung2511
17 Tháng mười hai, 2018 21:28
chắc là thế rồi.
firefox123
17 Tháng mười hai, 2018 20:38
Thằng này hái hoa hái cả cụm, ăn thịt ăn cả bát thế này thì họ Lý đổi luôn thành họ Minh cho nhanh nhỉ
Gingi
17 Tháng mười hai, 2018 20:35
99.99% là như thế rồi :v
Quang Anh Luong
17 Tháng mười hai, 2018 20:23
Đừng bảo phò mã mà con công chúa nói là Phi Chân giả dạng đấy nhá :v
dpnkbpvn
15 Tháng mười hai, 2018 21:56
Dăm ba thằng malay đòi ngáng chân rồng vàng
vo danh 2
15 Tháng mười hai, 2018 21:30
Người ta đi bão , ông ở nhà dịch truyện cho ae , thấy ấm lòng nhẹ , klq nhưng vn vô địch rồi , ae ơiiii......
haloween12
15 Tháng mười hai, 2018 20:34
đệt phò mã là main =))
Alohawow
14 Tháng mười hai, 2018 22:01
toàn chiêu khắm éo chịu đc :))
toicotoi
14 Tháng mười hai, 2018 21:59
chân giò của ta không ai giành được :))
dpnkbpvn
14 Tháng mười hai, 2018 00:55
Hmm, Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp
Quang Anh Luong
13 Tháng mười hai, 2018 21:40
đoạn nhảy vực cũng chỉ nhắc tới lão tứ thôi :v ngũ sư muội và tiểu lục tử ít nói tới
Hoaqin
13 Tháng mười hai, 2018 20:51
Main bảo đè xuống chưa nói đây :v
haloween12
13 Tháng mười hai, 2018 19:47
chưa thấy nhắc tới sư muội nhỉ
vo danh 2
12 Tháng mười hai, 2018 21:25
Lão phu chung ngưng ... Chiêu này khốn nạn nha ... Vô sỉ vô địch thiên hạ nha
Quang Anh Luong
12 Tháng mười hai, 2018 00:51
chán bác ***, hứa hôn với kim vương tôn là tỷ tỷ nó, mà biết đâu nó bịa chuyện thì sao? Chỉ thuận nước đẩy thuyền theo phỏng đoán của Phi Chân thôi :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK