Lăng công tử vừa đi, đương nhiên môn nhân Đại Thương môn cũng rút theo, ngoại nhân trong phòng chỉ còn Thọ lão và cô nương áo lục kia.
Nhưng hoàng thượng không thả lỏng chút nào, nói khẽ với ta: “Địch nhân nơi đây tuy nhiều, sợ rằng võ công của mỹ nhân này cao nhất.”
“Yên tâm, ta xử lý được.”
Cô nương áo lục nhìn ta chằm chằm không chớp mắt, ta cũng nhìn nàng. Hai người đều không nói chuyện.
Người bên chúng ta vất vả xác nhận, đích thực nàng sẽ không đột nhiên vung một gậy qua, đánh ta thành thịt muối. Hoặc là sau khi đánh ta thành thịt muối sẽ không tung tóe lên quần áo của bọn hắn, rốt cuộc mới hơi yên tâm. Đúng vào lúc này, nàng đột nhiên nói chuyện.
“Ngươi biết ta muốn nói gì.”
Ta cười nói: “Tại hạ minh bạch.”
Cô nương áo lục nói: “Vì sao ngươi đi Hồ Châu?”
“Bằng hữu gặp nạn, không thể không đi.”
“Hừ, bằng hữu, ngươi cũng có bằng hữu?”
Ta gãi gãi đầu: “Cũng tình cờ có mấy người.”
Cô nương áo lục lạnh lùng nói: “Trư bằng cẩu hữu!”
Người ngoài không hiểu ra sao, kinh nghi bất định nhìn hai chúng ta. Đám người hoàng thượng, Độc Cô, Diệp Lạc còn tạm ổn. Long Tại Thiên thì trực tiếp giả bộ thân quen, tiến đến bên cạnh Đường Dịch: “Tiểu Đường, giới thiệu đi.”
Đường Dịch cau mày nói: “Cái gì?”
Long Tại Thiên khẽ đảo quái nhãn: “Còn có thể là gì, chị dâu ngươi a.”
Ta suýt quơ băng ghế quay đầu lại quật hắn...... Cẩn thận lời nói a khốn nạn! Một Chày Kim Cương của người ta đập chết ngươi hai lần cũng được a!
Long Tại Thiên lại nháy mắt ra hiệu nói: “Cô nương này nói chuyện với đại ca ngươi như vợ chồng trẻ cãi nhau. Ta thấy trước đây hai người bọn hắn đã quen biết, chỉ là có chút mâu thuẫn. Ngươi đừng giả ngu với lão Long, thành thật khai báo, ngươi có một chị dâu võ công cao minh như thế từ khi nào.”
Đường Dịch lại rất hỗ trợ: “Không biết, ta chưa từng gặp nàng.”
“Này, tiểu Đường, ngươi không có ý tứ a. Chẳng phải nói hai câu nội tình thôi sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ gìn hình tượng cho đại ca ngươi sao?”
“Ta thật sự không biết.” Đường Dịch nhún nhún vai: “Đại ca tương giao khắp thiên hạ, ta nào biết đây là người thứ mấy?”
Thế này là hỗ trợ sao! !
Được rồi! ! Thật sự cho rằng người ta nghe không hiểu tiếng Trung Quốc sao! !
Các ngươi cùng lao lên cũng không chịu nổi ba chày của người ta đâu! !
Hoàng thượng cũng không nhìn nổi, vội hỏi: “Vị cô nương này là ai? Hình như thiếu gia quen biết?”
Ta ho khan một tiếng, dù bận vẫn ung dung giới thiệu.
“Giới thiệu cho chư vị, cô nương này lực phát thiên quân, cử trọng nhược khinh, dùng Chày Kim Cương làm binh khí. Trên đời có không ít môn phái nữ lưu, nhưng dùng binh khí nặng nề làm chủ lại không nhiều. Theo ta biết, môn phái duy nhất là Ngô Đồng Kim Vũ hiên ở Hàng Châu.
Đệ tử của Kim Vũ hiên đều tu tập một môn nội công thần kỳ tên là ‘Cương Ngọc Ngưng Vũ’, danh xưng cương lực vô song võ lâm Giang Nam. Những năm gần đây, Chưởng môn nhân Tử Ngô Đồng —— Tử nữ hiệp ít đi lại giang hồ. Cô nương này chính là tam đệ tử của kỳ môn hạ, danh xưng ‘Lãnh Nguyệt Thanh Loan’, Luyện Thanh Loan —— Luyện cô nương.”
Hàng Châu chính là trọng địa Giang Nam ít ỏi không trong phạm vi quản hạt của Bạch Vương thất quan, về cơ bản võ lâm Hàng Châu do Dạ La bảo quản lý. Bởi vì không bị Bạch Vương thất quan ước thúc, võ lâm Hàng Châu tương đối mạnh mẽ hưng thịnh, xuất hiện một đám môn phái võ lâm có thể xưng nhân tài. Mà dưới Dạ La bảo, thế lực mạnh nhất, có thể thay thế địa vị chí tôn Hàng Châu bất cứ lúc nào, chính là Ngô Đồng Kim Vũ hiên.
Luyện Thanh Loan mới đi lại trên giang hồ gần hai năm, danh khí không nổi. Mà thế hệ các nàng, binh khí môn hạ sử dụng tương đối thiên môn, bởi vậy không bị người nhận ra. Nhưng nếu nhắc tới sư phụ nàng —— Tử Ngô Đồng, lại là nhân vật tiền bối anh hùng mà không ai không biết, không ai không rõ.
Cho dù dưới quầng sáng của Bạch Vương thất quan, không ai có thể chất vấn địa vị nữ cao thủ đệ nhất Giang Nam của nàng. Cho dù là phu nhân của quan chủ Lư Sơn kiếm quan, nữ hiệp của Tương Tư hạp Bạch gia hoặc là môn phái danh mãn giang hồ khác, ngươi cũng không tìm nổi một nữ tử có võ công bằng nàng. Bởi vì Tử Ngô Đồng, chính là nữ nhân duy tam trong Tuyệt Thánh Thập Tọa hiện nay.
Nếu Ngô Đồng Kim Vũ hiên không chỉ thu nữ đệ tử, lại chọn kỹ lựa khéo, không cà rốt cải trắng cũng lấy như Dạ La bảo chúng ta. Với tu vi quái lực của cả nhà các nàng, sợ rằng Dạ La bảo không ngồi vững như thế.
Danh khí của Ngô Đồng Kim Vũ hiên rất lớn, hoàng thượng đương nhiên biết. Hắn cười nói: “Thì ra là cao đồ của ‘Tử Luyện Hoàng Hôn’ —— Tử Ngô Đồng nữ hiệp đại danh đỉnh đỉnh. Cửu ngưỡng đại danh, hôm nay gặp mặt, rất là may mắn!”
Hoàng thượng đóng vai tiêu đầu phi thường chuẩn xác, sợ hãi than: “Lệnh sư võ nghệ thông thần, dạy trò đã tinh, ngự hạ lại nghiêm khắc. Thảo nào vừa nãy Luyện cô nương lực áp quần hùng, võ công thần diệu nan địch. Thiếu gia, ngươi còn không chúc rượu, xóa bỏ hiềm khích lúc trước.”
Ta sừng sững bất động, cười nói: “Cô nương này không uống rượu.”
Luyện Thanh Loan đích thực không uống rượu. Xưa nay đệ tử của Ngô Đồng Kim Vũ hiên đều không uống rượu, các nàng truy cầu võ đạo cuồng nhiệt hơn bất kỳ môn phái nào ta từng thấy. Đừng nhìn Luyện Thanh Loan chỉ có mười tám mười chín tuổi, nếu không đắm chìm sâu sắc với võ học, thiên phú bản thân lại cao, cho dù có một sư phụ Tuyệt Thánh Thập Tọa, thì tu vi một chày bại tận cao thủ nơi đây từ đâu tới.
Nhưng hoàng thượng không biết nội tình, nghe ta nói như vậy, sắc mặt càng kỳ quái, giống như Long Tại Thiên.
Này này này! Đừng hiểu lầm a!
Ta không thân với ny tử này a! !
Ta quen biết nàng, hơn nữa ta cũng quen hai vị sư tỷ và sư phụ của nàng. Nhưng đó là bởi vì, sư phụ nàng Tử Ngô Đồng —— Tử nữ hiệp, là tình nhân cũ của sư phụ ta a! ! ! !
Sư phụ ta phong lưu tiêu sái, đừng nói tương giao khắp thiên hạ, ta thấy cái gì giao cũng có thể khắp thiên hạ.
Hơn nữa, độ to của lá gan quả thật là không gì sánh kịp. Tử Ngô Đồng chưởng môn tính cách cao ngạo, người lại hẹp hòi hà khắc, là nhân vật ra tay ác độc số một trên giang hồ. Trước kia, võ công của nàng chưa đại thành, nhưng khi đó đã hiện ra mấy phần uy phong của sau này, thấy địch nhân là ra tay chưa từng lưu tình. Cho dù võ công không bằng, dùng kéo cũng phải kéo chết người ta. Về sau Cương Ngọc Ngưng Vũ thần công có thành tựu, nàng dùng một thanh trọng kiếm vô phong càn quét Trung Nguyên, sợ rằng chất ác đồ nàng giết lên, mấy trang viên cũng không chứa nổi. Khi đó, người trong tà phái nhắc tới ba chữ Tử Ngô Đồng, không khác gì nhắc tới sát tinh. Người yếu một chút, thậm chí cải tà quy chính, chính vì đề phòng ngày nào đó gặp phải chuôi trọng kiếm —— một kiếm quét non sông này. Có thể nói, làm ra cống hiến kiệt xuất cho sự nghiệp giảm bớt nhân khẩu của võ lâm tà phái. Chính là một vị nữ tiền bối đằng đằng sát khí.
Nhưng sư phụ ta có gan đi trêu người ta a!
Ta cũng không biết sư phụ dùng biện pháp gì, tóm lại vị Tử chưởng môn mèo khen mèo dài đuôi, xưa nay xem thường người khác này, không biết là xui xẻo mấy đời, hoặc là vì sao mắt chó đui mù. Thế mà thật sự vương bát nhìn đậu xanh, coi trọng sư phụ ta! Ta nghiêm trọng hoài nghi, sư phụ ta dùng chiêu số tà ác gì đó. Nếu không, vì sao những nữ đệ tử kiệt xuất của danh môn chính phái, tỷ như sư nương ta, lại chọn gả cho tên già mà không đứng đắn như hắn.
Tóm lại năm đó, Tử chưởng môn cầm sắt hài hòa với sư phụ ta, quả thật ân ái một khoảng thời gian. Hai người đều là chưởng môn của danh môn đại phái, Tử chưởng môn lại nhỏ hơn sư phụ không ít, hôn phối cũng phù hợp. Nhưng tiếc rằng, trong nhà sư phụ ta có ba thê tử. Tuy danh ngạch thê tử thứ tư vẫn còn, nhưng Tử chưởng môn ngạo kiều đã quen, sao có thể đáp ứng tứ nữ cùng hầu một chồng? Ầm ĩ một trận với sư phụ. Đồng thời tuyên bố trừ phi sư phụ bỏ vợ, nếu không tuyệt không gả cho hắn.
Ba vị sư nương của ta cũng không phải đèn đã cạn dầu, biết được chuyện này bèn kết phường tố cáo cho thái sư phụ. Nhiều năm qua, các sư nương phi thường hiếu thuận, mưa gió không đổi làm đồ ăn cho thái sư phụ. Thái sư phụ cắn người miệng mềm, bởi vậy xưa nay rất thiên vị các nàng, gọi sư phụ tới giáo huấn một trận. Không thể không nói vẫn là các sư nương cao tay a, cứng rắn cản vị đại chưởng môn Tuyệt Thánh Thập Tọa này bên ngoài, không cho vào cửa.
Tử chưởng môn tính tình cương trực, ngươi chướng mắt ta, ta cũng chướng mắt ngươi! Bởi vậy tức giận chặt đứt giao tình với sư phụ. Ngô Đồng Kim Vũ hiên cũng thế bất lưỡng lập với Đại La sơn.
Nói ra, đây cũng là chuyện mười năm trước.
Những năm gần đây sư phụ vẫn cách quãng đi tìm Tử chưởng môn, tiếc rằng hắn không xử lý tốt việc nhà, thế là Tử chưởng môn vẫn không tha cho hắn. Còn tạo thành lúc ta làm bảo chủ ở Dạ La bảo, ba ngày hai bên bị các muội tử Ngô Đồng Kim Vũ hiên tập kích. Trước đây Luyện Thanh Loan này vẫn là tiểu cô nương, không ngờ mấy năm không gặp, đã duyên dáng yêu kiều.
Cũng bởi vì vào phòng trông thấy nàng, cho nên vừa bắt đầu ta đã báo tên giả. Muốn để nàng ý thức được ta đang diễn trò.
Với người ngoài, Luyện Thanh Loan chỉ coi như lạnh lùng mà thôi, lúc nhìn ta lại có thêm oán khí, nàng nói: “Lần này ta đi tham dự đại hội, nếu không đồng hành, tối nay không tha ngươi được.” Năm ngón tay mềm mại không xương dùng sức, cổ tay khẽ quay Chày Kim Cương, cự lực khổng lồ không ngừng truyền từ sàn nhà tới.
Thần lực của Cương Ngọc Ngưng Vũ có uy năng rất lớn, chỉ chớp mắt đã có thể dùng ám kình đả thương người.
Ta cười đạp một bước về phía trước, một cước giẫm trên lộ tuyến của tiềm kình, kình lực dưới mặt đất tiêu tan, trừ khử một trận họa kiếp trong vô hình.
Tiếng nói của ta đột nhiên vang lên trong tai Luyện Thanh Loan.
“Luyện cô nương, ngươi không phải sư tỷ của ngươi. Cương Ngọc Ngưng Vũ thần công của ngươi chỉ luyện đến đệ nhị trọng, Kim Cương Thần Lực có thể phát không thể ngưng, không thể duy trì quá lâu. Ta nhìn không sai, ngươi chỉ có thể dùng thần lực này ba lần một ngày, cộng thêm một lần vừa rồi, hôm nay chỉ còn một lần.”
Luyện Thanh Loan biến sắc. Nàng không thấy ta mở miệng, lại nghe được âm thanh của ta. Điều này đại biểu ta không dùng truyền âm nhập mật, mà là biện pháp cao minh hơn.
Với nàng mà nói, hạn chế một ngày ba lần của Kim Cương Thần Lực là bí mật cực kỳ trọng yếu, quyết không thể bị người nhìn thấu. Cả môn các nàng dùng quái lực này làm võ công chủ tu, nếu không có cương lực hộ thể thì luôn gặp nguy hiểm. Cũng bởi vậy môn hạ Kim Vũ hiên quy định giới hạn một lần cuối cùng, không đến giây phút sinh tử thì tuyệt không thể sử dụng.
“Quan hệ giữa sư phụ ta và lệnh sư phức tạp, kỳ thực không quá liên quan đến hậu bối chúng ta. Sao phải đả thương hòa khí hai nhà vì chuyện này?”
Luyện Thanh Loan cân nhắc một hồi, mới nói: “Năm ngoái sư tôn có bệnh, vẫn lâu không khỏi. Nếu một ít người có lương tâm, đương nhiên biết nên làm thế nào.”
Ta chắp tay nói: “Đương nhiên nên chào hỏi.”
“Nói được phải làm được.”
Luyện Thanh Loan nhấc Chày Kim Cương, tung người hóa thành một hình bóng kim bích, tan trong cảnh đêm như gió.
Rốt cuộc cũng đuổi được người khó xử lý nhất.
Nhưng lúc ta quay đầu nhìn lại, sau lưng đã bắt đầu đủ loại suy đoán.
“Chắc chắn trước đây nữ nhân này đã tìm tới cửa, nếu không ngươi xem lời thoại đó là gì?”
“Không phải nhắc tới Tử chưởng môn bị bệnh sao?”
“Vậy khẳng định là mắng hắn bất hiếu a, nàng dâu của sư phụ ngã bệnh mà không đi thăm, khẳng định phải tức giận a.”
“Càng nói càng giống!”
Ta nghe đến hồ đồ...... Đầu óc của đám người các ngươi có hố a! !
“Ha ha, đây là chân tình chân tính, sao có thể khiến túc hạ phiền não.” Lại là Thọ lão, rất hứng thú nhìn ta: “Công tử bác học, không bằng đoán lai lịch của lão phu xem?”
“Lai lịch? Đó là đương nhiên.”
Ta cười một tiếng, hai tay ôm quyền: “Vãn bối ra mắt Võ Đang Thọ trưởng lão.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng mười một, 2018 00:59
Liên quan đến em tuyết chăng
12 Tháng mười một, 2018 19:09
ngày nhỏ thì tỏ ra băng lạnh thêm tí trung nhị lại còn thất tình giờ thì như cá chết lại tham tiền thay đổi 180 độ luôn
12 Tháng mười một, 2018 18:25
quan trọng là khí chất :v
Chứ đen với trắng tùy theo nội công sử dụng cũng khác rồi mà.
VÍ như dùng Hàn Băng thì thành trắng, Thuần Dương thì thành đỏ :v
12 Tháng mười một, 2018 14:36
Có bác nào dùng QT 2013 mà bị hiện tượng lẹm chữ khi bôi đen từ có chữ đ, y vv không?
Lắm khi bôi lệch từ khó chịu quá :(
12 Tháng mười một, 2018 14:04
mé lúc thì tóc đen lúc thì tóc trắng đổi màu tóc do vận công hay hóa trang nhỉ
12 Tháng mười một, 2018 14:02
người khiến cho phi chân lão đệ quyết định thoái ẩn giang hồ đó
12 Tháng mười một, 2018 07:33
khả năng là gia nhập vô pháp vô thiên nhai vì gái khá cao
11 Tháng mười một, 2018 23:18
15, 16 tuổi đã thất tình
Không rõ là lúc đó đã xong Vô Pháp Vô Thiên nhai chưa
Nếu là sau VPVT thì có lẽ Tuyết là người Thần Nguyệt giáo, còn không phải thì chịu =))
11 Tháng mười một, 2018 23:12
Chắc là người yêu gì đó của main =))
11 Tháng mười một, 2018 19:18
hóa ra ngày nhỏ phi chân tóc bạch kim thêm tí trung nhị tỏ ra lạnh lùng thờ ơ thất tình bảo sao giờ xuống núi không mấy người nhận ra khí chất thay đổi 180 độ thế cơ mà
11 Tháng mười một, 2018 18:33
Cứ nhẹ nhàng thi thoảng lại chọc cười như này thì thật tốt :))
Bác cv làm tốt quá làm mình ngại đọc từ bản raw thô :))
11 Tháng mười một, 2018 17:46
tuyết là ai nhể?
11 Tháng mười một, 2018 17:03
Main mà ra từ đầu, mỗi đứa một vả thì làm gì có truyện bác =))
11 Tháng mười một, 2018 16:55
Main giống saitama nhỉ, người khác đánh nhau còn mình thì dạo chơi loanh quoanh.
Chắc đợi đánh gần xong mới chịu ra mặt.
11 Tháng mười một, 2018 15:46
Các bố đọc lại hộ cái, công chúa là Nga Mi chiến. Nga Mi chiến thì đếch sợ ai
11 Tháng mười một, 2018 13:43
lúc phi chym 14 15 tuổi đã có võ công ngang ngửa chưởng môn hoa sơn rồi. sao không bảo vô lý đi.
11 Tháng mười một, 2018 13:18
bác nên nhớ chính Hoàng Thượng võ công cũng khá cao nha và độc chiêu trị thương gia truyền nữa.
11 Tháng mười một, 2018 13:01
So kiểu này thì dàn nhân vật chính trong kiếm hiệp vứt hết :)) Đoàn Dự, Hư Trúc, Vô Kỵ toàn đám nhóc vắt mũi chưa sạch mà bán hành cho tiền bối võ lâm như đúng rồi :lol:... ở đây còn chưa biết con công chúa này sư thừa là ai, kỳ ngộ gì, thiên phú ra sao bla bla... hoặc tương đồng hơn là con Chu Chỉ Nhược với con nữ áo vàng đấy, được ít bí kíp với sư thừa bá (vợ chồng DQ) cũng đủ bán hành cho phần lớn võ lâm tiền bối rồi...
11 Tháng mười một, 2018 12:21
Tác chẳng giải thích rồi rồi rồi: "Vũ Dạ Nam Tuấn Phi ở đây. Nhưng hắn nghe nói sở trường của Vũ Dạ không phải võ công, mà là khinh công ám khí"
11 Tháng mười một, 2018 11:58
công chúa vốn được vua chiều nên cho học võ từ nhỏ đầu tư tiền của thuốc quí các kiểu nên trẻ tuổi võ công cao là đương nhiên chưa kể vũ dạ nó đánh nhau với thằng cha hộ vệ gần toi rồi gặp cao thủ như công chúa chả thua thì sao
11 Tháng mười một, 2018 11:16
Đi du học ? Chẳng qua cũng là theo chân thầy đi du ngoạn giang hồ lịch lãm. Chẳng lẽ mấy thứ đó Nam Tuấn Phi gần 1 đời lăn lộn giang hồ chẳng lẽ thiếu hay sao ? . Tại hạ nói ở đây là võ công, Nam Tuấn Phi có thể leo lên chức đó dù là chủ tu khinh công cùng ám khí thì võ công cùng thực chiến của hắn chắc chắn cũng phải rất mạnh. Lại nói chịu thua thiệt 1 tiểu oa đi theo chân thầy vài năm ?
11 Tháng mười một, 2018 08:36
vũ dụ nó chủ tu là ám khí đánh lén cùng khinh công nên ám sát tất nhiên có tiếng rồi còn công chúa nó được nhà đầu tư cho thầy giỏi đi du ngoạn giang hồ nên tất nhiên là trẻ tuổi mà võ công cao cường rồi
11 Tháng mười một, 2018 02:23
đề nghị đọc truyện thì cố gắng đọc kỹ và đọc hiểu. du học mấy năm rõ ràng đấy thôi.
11 Tháng mười một, 2018 02:20
không đọc kỹ à? cháu nó được gửi đi du học về. ok.
11 Tháng mười một, 2018 00:57
Nam tuấn phi được mỗi cái khinh công mà bác
BÌNH LUẬN FACEBOOK