Mục lục
Mạt Thế Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con đường trở về cũng không có điều bất ngờ gì xảy ra, bọn nó kịp thời trở lại khu an toàn trước khi trời chuyển tối.

Đám nguyên vật liệu thu được thì bán gần hết cho bên quân đội, bọn nó chỉ giữ lại một ít rau dại, hai con cá vừa vừa và mấy quả trứng chim. Sau đó lại mua luôn một chút gạo, ra chợ tự do sắm thêm chút gia vị các kiểu nữa, và bữa tối hôm nay Huyền Linh bắt đầu trổ tài. Cơm trắng gạo thơm, canh cá nấu chua với rau dớn dại và trứng chim xào nấm.

Bữa cơm này Tân ăn ngon lắm. Trước kia, ngoại trừ những lúc ăn cơm bụi ra thì ít khi nào hắn được ai đó nấu cho ăn cả. Sống một mình và không quan hệ rộng nên hắn cũng không mấy khi ăn cơm với ai, lúc nào cũng lủi thủi một mình, chỉ có con Lu làm bạn. Bây giờ, sau khi tận thế đã buông xuống, hắn đánh mất rất nhiều thứ, nhưng cũng có được rất nhiều thứ mà trước kia hắn còn không dám tưởng.

Ăn một bữa cơm, cùng hai cô bé con chơi đùa với con Lu một chút, lại ngồi uống nước, trò chuyện với Huyền Linh, nghe cô ấy kể về những điều vặt vãnh, Tân cảm thấy lòng mình yên bình lạ. Đôi khi, hắn cảm thấy mình như đang ở trong một giấc mơ dài vậy, và cái thứ hạnh phúc này chỉ là một điều không có thực. Những lúc như thế, hắn thường giật mình với một chút bàng hoàng, một chút thất lạc, một chút bất an, sau đó là thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra mình vẫn còn ở đây, và mấy cô gái cũng vẫn còn ở chỗ này, ở bên cạnh hắn.

Trời tối dần, nhiệt độ giảm xuống, khu cư xá im lìm không ánh điện trông cô quạnh và tiêu điều. Thế nhưng, ở giữa cái khoảng không gian tối tăm đó, đôi chỗ vẫn còn lóe lên một vài tia ấm áp, sưởi ấm và ru ai đó chìm vào trong giấc ngủ ngọt ngào.

.…MTTH…..

Sáng hôm sau, Tân dậy sớm như thường lệ. Vệ sinh cá nhân, thể dục thể thao và ăn một bữa sáng nhẹ. Hoàn thành xong hết thảy thì cũng là lúc ba mẹ con Huyền Linh tới. Muộn hơn so với mọi ngày một chút nhưng hôm nay cũng là ngày mà bọn nó hẹn sẽ tiếp tục ra ngoài thám hiểm, thế nên mấy cô gái đều đã chuẩn bị đầy đủ hành trang cả rồi.

Tân cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ. Cả nhóm có thể xuất phát bất cứ lúc nào, thế nhưng hắn vẫn yêu cầu ba cô gái phải thực hiện xong bài tập buổi sớm với ngồi thiền và luyện thể. Mặc kệ tiếng kêu than của An Nhiên và khuôn mặt kiểu “tụt cảm xúc” của Huyền Linh, Tân kiên trì với quyết định của mình. Theo hắn, luyện võ là phải trường kì không nghỉ, có một số thứ nhất định phải kiên trì, luyện tập đều đặn để hình thành một thói quen, và kiên định duy trì cái thói quen đó, vậy thì mới được. Chứ nếu hôm nay vì một nguyên nhân gì đó mà bỏ tập thì ngày mai cũng sẽ vì một nguyên nhân gì đó mà bỏ tập tiếp, sau đó thì dù không có nguyên nhân con người ta cũng sẽ cố tìm lí do để bỏ tập. Để hình thành một thói quen tốt rất khó, nhưng để bỏ cái thói quen tốt đó đi lại rất dễ dàng. Hắn đã từng trải qua chuyện như thế này rồi nên hắn biết. Và hắn sẽ cố gắng không để điều đó xảy ra với những người thân quen bên mình, ít nhất là với ba đứa này.

Mấy cô gái chắc là sẽ có than vãn một chút, nhưng thấy thái độ kiên trì cứng rắn của hắn thì cũng không chống đối mà nghiêm túc làm theo. Bỏ qua phần thể lực, chỉ ngồi thiền tu tâm, dưỡng niệm, lại thực hiện một lần bài luyện thể 27 động tác liên hoàn, sau đó là nghỉ ngơi hồi phục, cũng không quên kết hợp với nhịp hô hấp của [Dưỡng - Khí].

Quay đi quay lại một lúc, vậy mà đã hơn bảy giờ.

Đám thằng Hùng vẫn chưa thấy tới, có lẽ bọn nó vẫn còn tiếp tục đi làm nhiệm vụ thu hoạch cùng với quân đội rồi. Không đợi nữa, Tân đánh tiếng cho mấy cô gái đang nghỉ ngơi. Cả bọn kiểm tra lại hành trang một lần rồi bắt đầu di chuyển.

Chỉ là trước khi đi, còn có một khúc nhạc đệm nhỏ nữa. Khi đó, đang kiểm tra hành trang, Tân lại thấy Huyền Linh chạy đến trước mặt mình. Cô gái có vẻ gì đó ngượng ngùng hơn so với mọi ngày. Chưa kịp hỏi han thì hắn đã thấy cô ấy rút từ trong ngực ra một đôi găng tay và đưa đến.

- Mấy hôm nay em làm cái này, anh Tân thử xem có vừa không?

Nhận lấy đôi găng tay, Tân lập tức đeo vào thử. Đôi găng tay màu đen, sờ qua có cảm giác dịu êm mát lạnh giống như được dệt bằng vải lụa mềm vậy. Kích thước nguyên bản nhỏ hơn cỡ tay của hắn nhưng lại rất là đàn hồi, lúc mới đeo vào cảm giác kích kích một chút nhưng chỉ một tí sau quen dần lại thấy nó khớp với bàn tay, vô cùng thoải mái. Điểm đặc biệt nhất của đôi găng tay này là nó còn không kín mít. Các đầu ngón tay đều được để hở ra ngoài, lòng bàn tay có một chỗ trống và trên mu bàn tay, nơi bốn khớp ngón tay cũng có lỗ hổng.

Vừa nhìn thấy cái thiết kế này là Tân lập tức thích ngay, các điểm để hở ra ngoài này vừa đúng vào những chỗ mà hắn hay dùng siêu năng lực để tạo ra sợi tơ. Trước kia cứ mỗi khi dùng siêu năng lực là hắn lại phải bỏ găng tay, rất là bất tiện, nhưng bây giờ nếu dùng đôi găng tay này thì không cần phải như vậy nữa. Đôi găng tay không mỏng dính nhưng cũng không quá dày, hắn hoàn toàn có thể đeo thêm một lớp găng tay bảo hộ bên ngoài nữa.

Thử một chút, duỗi tay ra, nắm tay lại, cảm giác rất thoải mái, Tân liền không tiếc lời ca ngợi:

- Đẹp lắm! Anh rất thích!

- Hì hì…! – Đạt được khẳng định, Huyền Linh nở nụ cười thoải mái: - Cũng là nhờ số tơ anh đưa cho em mỗi ngày đó…

Nghe Huyền Linh kể, cuối cùng Tân cũng biết cô gái xin tơ của hắn để làm gì. Thì ra, Huyền Linh đã nhận thấy rằng những sợi tơ mà hắn tạo ra bằng siêu năng lực rất tốt, vô cùng tốt. Chỉ một sợi nhỏ như sợi chỉ thôi mà phải dùng đến cả siêu năng lực nhưng cô vẫn rất khó để kéo đứt. Hắn cũng có thể tự do thay đổi một số tính chất của sợi tơ như dính hoặc không dính, đàn hồi hoặc không đàn hồi, mà tính chất nào cũng đều vô cùng ưu tú. Một chất liệu tốt như vậy, nếu dùng để làm thành trang phục thì độ bền và tính phòng ngự của nó hẳn là cũng sẽ rất cao.

Tân hiểu ý tưởng của Huyền Linh. Hồi mới thức tỉnh cái siêu năng lực này hắn cũng có loáng thoáng nghĩ đến, thế nhưng gặp khó khăn trong vấn đề gia công, lại bị hạn chế về trình độ kĩ thuật, cũng như hoàn cảnh lúc bấy giờ khó khăn nên đành phải gác lại, dần dần cũng quên đi. Không ngờ bây giờ Huyền Linh cũng nghĩ đến mà lại còn làm được. Phải biết rằng sợi tơ của hắn có tính năng và chất lượng không thua gì tơ nhện đâu đấy, độ bền gấp năm lần thép, có thể dẻo dai gấp mười lần sợi kevlar - chất liệu để sản suất áo chống đạn. Với các đặc tính đó thì một sợi tơ sau khi đã định hình rồi sẽ không dễ gia công một chút nào. Nó là cả một vấn đề có tính kĩ thật cao và cần cả trình độ công nghệ cao ủng hộ nữa.

Lại nhìn lại đôi găng tay của mình, Tân thấy nó tinh xảo không thua gì hàng dệt may cao cấp vậy, không biết Huyền Linh làm cách nào mà gia công được đến trình độ này.

- Em nhờ bác Đô… - Cô gái cười ngượng ngùng: - Ban đầu có hơi ngại thật đấy, nhưng sau khi nhìn thấy những sợi tơ của anh thì bác lại chủ động yêu cầu được giúp. Chỉ cần sau đó lại cho bác một ít sợi tơ để nghiên cứu là được rồi.

Nghĩ đến bác Đô, Tân hiểu ý gật đầu. Ông bác nhiệt tình là nhà khoa học trực thuộc bên quân đội, nghe đâu còn có quyền lực khá lớn trong sở nghiên cứu nữa thì phải. Đến món đồ thần kì như tấm khiên phản lực còn có thể lấy ra tặng hắn thì việc gia công mấy sợi tơ này chắc cũng không phải là vấn đề gì khó khăn.

- Vậy để sau hôm nay, anh sẽ làm một ít sợi tơ với kích thước và tính năng khác nhau đem đi cho bác ấy. Chứ mình cứ nhờ không như thế thì cũng không hay.

- Vâng! – Huyền Linh nhu thuận gật đầu.

Tân cũng hỏi là làm găng tay cho hắn thế này còn mấy đứa khác thì sao? Hắn nhớ lượng sợi tơ mà hắn đưa cho Huyền Linh cũng không hề ít, tính toán bảo thủ cũng phải làm được dăm bảy đôi găng tay thế này.

Thấy Tân hỏi thế, An Nhiên đang lén lút trốn đằng sau nghe lén liền lập tức chui ra. Sau đó, dưới sự giật mình bất ngờ đẩy sửng sốt của hắn và tiếng hô hốt hoảng của Huyền Linh, cô bé nhanh tay vén áo, rồi tụt luôn cái quần dài mặc ngoài xuống mà chỉ vào cái quần bảo hộ nhỏ mặc bó sát bên trong của mình. Miệng vẫn cười hì hì trông rất là ngây thơ.

Tân rụt cổ, vội quay mặt đi chỗ khác. Hắn cũng sặc nước bọt mà ho khan sặc sụa. Còn Huyền Linh thì vừa vội vừa gấp. Cô luống cuống kéo An Nhiên lại và xốc quần áo lên cho con bé. Vừa định quở trách vài câu thì An Nhiên đã giãy người một cái, thoát ra khỏi tay cô. Con bé ôm chầm vào cổ con Lu đứng ngay cạnh đó rồi lật người, chuyển thân thành cưỡi chó và cả hai đứa cùng chạy tít ra ngoài. Chỉ để lại Huyền Linh và Thương đứng đó, hai mắt tròn xoe nhìn nhau mà không biết nói câu gì.

Tiếng cười giòn giã của An Nhiên và tiếng sủa hưng phấn của con Lu loáng thoáng truyền về.

…MTTH…

Vượt qua khúc nhạc dạo ngắn ngủi đầu giờ sáng, sau khi An Nhiên đã bị trừng trị thích đáng bởi Huyền Linh, cả nhóm liền bước vào cuộc hành trình.

Vẫn đi về hướng mà hôm qua đã đi, ở phương hướng này bọn nó đã tìm ra được một con đường tương đối an toàn nên tốc độ di chuyển rất nhanh, chẳng mấy chốc đã vượt qua vành đai an toàn mà đi vào vùng hoang dã.

Vào vùng hoang dã thì đoạn trước bọn nó cũng lấy di chuyển là chính, thu thập chỉ là phụ thôi vì hôm qua đã lấy một lần rồi. Có một số thứ phải biết khai thác một cách hợp lí để nó còn phục hồi chứ không tận diệt. Với lại, hôm nay bọn nó cũng muốn đi xa hơn một chút.

Càng đi càng xa và mức độ phát triển của thảm thực vật cũng càng ngày càng cao, nhiều chỗ đã không khác gì rừng. Các loài sinh vật cũng trở nên đa dạng và phong phú hơn rất nhiều.

Bọn nó nhìn thấy nhiều loài bướm lạ với đủ mọi kích cỡ từ nhỏ bằng ngón tay đến lớn bằng cả bàn tay người lớn. Hình dáng và màu sắc của đám bướm cũng cực kì đa dạng, đa số là cả bọn chưa bao giờ nhìn thấy trước kia. Như vài con bướm lạ có đôi cánh gần như trong suốt chỉ trừ lớp khung xương, hay một đàn bướm lạ mang hình dáng và màu sắc không khác gì lá cây. Rồi cả những con bướm lớn tới mức ngang ngửa với những cánh diều bầu dài hai mét, trên đôi cánh thì chứa đầy màu sắc đỏ, vàng, nâu đen… cực kì sặc sỡ. Thậm chí, một số đám bướm lạ còn sở hữu những đôi cánh kì dị với những hoa văn con mắt, họa tiết mặt quỷ đáng sợ.

Những con bướm này không có thông tin trong danh sách treo thưởng nên cả bọn cũng chẳng biết chúng tên gì, đặc tính ra sao và mức độ nguy hiểm thế nào. Nhưng nhìn đám bướm lạ phần lớn chỉ quấn quýt với thực vật thì có lẽ chúng vô hại đối với các sinh vật khác. Mặc dù đoán thế nhưng Tân vẫn không chủ quan mà kêu mấy cô gái hạn chế tiếp xúc nhất có thể.

Khu vực xuất hiện nhiều đám bướm lạ thì lớp thực vật bao phủ mặt đất cũng lạ. Đa số là các loại hoa, cỏ mới mà không ai trong nhóm từng biết. Những cây có hình dáng từ bình thường cho đến quái dị, cực kì phong phú. Có cây mọc ra bông giống cỏ đuôi chó nhưng phần ngọn bông thì lại nở ra những bông hoa màu trắng nhỏ li ti. Có cây nhìn như cây rau dền nhưng lại đơm ra những bông hoa dạng loa màu tím sẫm rất đẹp. Hay có cây không khác gì tía tô nhưng lại ra hoa dạng cầu tròn, màu vàng, lớn bằng cái bát tô và tỏa hương thơm nồng nặc…

Rất nhiều thực vật lạ, hoa lạ với màu sắc chủ đạo là tím, vàng và trắng ngập tràn trong không gian thoáng đãng. Chúng bao phủ lên các đống đổ nát, xen qua các kẽ nứt vỡ dưới lòng đường, hay len lỏi trèo lên các công trình còn đứng vững khiến khung cảnh hoang tàn trở nên tươi đẹp.

Hoa nở nhiều nên hương thơm tỏa ra nồng nặc. Những mùi hương này hòa quyện với nhau thành thứ rất đặc biệt và nồng nên cả đống côn trùng bị thu hút đến thụ phấn cũng là điều dễ hiểu. Cho nên ngoài đám bướm ra, cả bọn còn phát hiện thêm nhiều loại côn trùng mới như ong mật bảy màu có trong danh sách treo thường, những bọ cánh cứng to bằng nắm đấm. Rồi cả một số loại quen thuộc như bọ cánh cam, xén tóc…

Trong đám hoa cỏ này có một số loại là quân đội treo thưởng nên Tân kêu mọi người cẩn thận thu thập, gói lại và cất vào trong ba lô. Còn đối với đám côn trùng, hắn ưu tiên dùng vợt đuổi bắt đám ong bảy màu trước. Những con ong này khá lớn, to gần bằng nắm đấm nên bắt không khó. Tác dụng của những con ong rất nhiều, ngoài nuôi lấy mật, lấy sữa ra thì tổ của nó còn có giá trị nghiên cứu nên quân đội rất thích. Bắt được ong, bọn nó không nhét vào ba lô mà cho vào một cái túi lưới rồi giắt bên cạnh. Làm như vậy thì ong mới sống được cho đến lúc mang về chứ nếu không là chết ngộp ngay.

Trong lúc cả bọn săn bắt thì động tĩnh gây ra dần biến khung cảnh yên bình thành hỗn loạn. Những con côn trùng khác không lặng lẽ hoạt động nữa mà bay toán loạn khắp nơi, đâm cả vào người bọn nó. Những con bé thì không sao, nhưng những con bọ cánh cứng to bằng nắm đấm mà va vào thì đúng là thảm họa. Chưa kể toàn là loại mới nên Tân không biết mức độ nguy hiểm ra sao. Cho nên, để đề phòng nguy hiểm, hắn kêu mọi người chỉ bắt lấy một ít côn trùng lạ rồi nhanh chóng rời khỏi khu vực hoa cỏ này.

Tiếp tục di chuyển, thảm thực vật dưới chân cả bọn ngày càng dày, giờ đã ngập đến bụng. Ngoài đám cỏ, bụi rậm nhỏ ra thì Tân bắt đầu nhìn thấy quần thể thực vật lớn. Xen kẽ trong lớp cây cỏ này còn xuất hiện các cây đại thụ khổng lồ cao đến hai, ba chục mét, thân cây thì một, hai người ôm không hết. Đến khu này thì hắn thấy động thực vật càng ngày càng lạ, những loại quen thuộc trước kia hầu như không còn. Đứng trong chỗ rậm rạp này thì hắn bắt đầu có cảm giác nguy hiểm nên kêu mọi người hết sức cẩn thận, chú ý vào từng bước đi.
Quả nhiên, sự cẩn thận là không bao giờ thừa, khi chăm chú quan sát thì mọi người phát hiện ra những con rắn lạ, đầu có sừng, cằm có râu, bò quấn quanh những bụi cây thân đốt như cây lau sậy.

Rồi cả đám sâu bọ lông rậm và cứng giống y như những con bọ nẹt chuối nhưng bị kéo dài ra mấy lần. Chúng có màu đỏ tía trùng màu với đám lá cỏ trông cũng y như chúng, cả hai lẫn vào nhau nên không để ý thì rất khó phân biệt được ra. Nhìn đám sâu mà Tân cảm thấy sởn hết cả gai ốc, may mà bọn nó cẩn thận, nếu không thì chỉ một chút nữa thôi là cả bọn xông vào giữa đám này rồi. Mặc dù Tân không biết liệu chạm vào những con sâu này thì có cảm giác gì, nhưng hắn đoán khả năng lớn là sẽ rất tệ. Tốt nhất là bọn nó cứ tránh xa những thứ nhìn ghê người này đi cho lành.

Khu vực tiếp theo này nhiều nguy hiểm hơn nhưng thu hoạch cũng phong phú hơn khu đồng cỏ lúc trước. Không chỉ hái được nhiều quả lạ có trong danh sách treo thưởng, bọn nó còn đào được khối cây thuốc, củ lạ, nhặt được cả trứng chim trên nóc nhà, hay hái được nhiều cây nấm… Ngoài thu thập được nhiều thứ tốt, quan trọng nhất là cả bọn dần quen với thiên nhiên và môi trường mới, tìm hiểu được nhiều thông tin hơn, học hỏi nhiều kiến thức hơn để có thể sinh tồn.

Vừa đi vừa thu thập, thu hoạch được rất nhiều. Không chỉ những thứ có trong bản danh sách treo thưởng mà thi thoảng thấy quả lạ nhưng nhìn đẹp mắt mà có thể lấy được tụi nó cũng lấy, đánh dấu vị trí và ghi chú thêm thông tin. Những cái này đem về bán cho quân đội đều được tiền.

Hôm nay lại là một ngày bội thu.

Đi đi nghỉ nghỉ.

Tụi nó đã nghỉ một lần vào lúc mười giờ rồi, vừa để nghỉ ngơi thả lỏng một chút, vừa để ăn uống bổ sung năng lượng. Chủ trương của Tân là nếu có thể thì sẽ ăn thành nhiều lần, vừa để đảm bảo cho thể lực lúc nào cũng dồi dào, vừa tránh tình trạng quá đói bụng hoặc ăn quá no ảnh hưởng đến hành động. Vậy nên, đến hơn một giờ trưa, bọn nó lại kiếm chỗ để nghỉ ngơi và ăn uống thêm một lần nữa.

Ngồi trên tầng ba của một ngôi nhà khá là lành lặn, tụi nó nghỉ ngơi và ăn cơm. Những chỗ như thế này tầm nhìn tốt, lại đủ kín đáo, quan trọng hơn là ở khá cao nên thực vật vẫn chưa leo lên nhiều lắm, không rậm um tùm như dưới đất nên sẽ có ít côn trùng, rắn rết hơn rất nhiều. Mỗi khi cần nghỉ ngơi, tụi nó đều cố gắng chọn những nơi như vậy.

Vừa ăn xong, cả bọn đều ngồi tựa lưng vào tường nghỉ ngơi cho tiêu cơm, lại sức thì… Con Lu đang nằm thiu thiu ngủ bỗng nhiên vểnh tai lên, sau đó nó vùng dậy và chạy nhanh đến một bên hiên nhà, mắt nhìn xuống dưới còn miệng thì phát ra những tiếng gầm gừ nhè nhẹ.

Chú ý đến hành động của con Lu, Tân cũng lập tức bò theo, và sau khi nhìn xuống khoảng đất trống ở bên dưới, nó liền khẽ gọi mấy cô gái lại và nói:

- Mấy đứa, chúng ta bắt gặp được một con mồi lớn rồi…

…MTTH…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
Tăng Văn
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
thangmuxemmua
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
Tăng Văn
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
Lan Thi
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
Nguyễn Quốc Huy
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
hung_1301
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
Nguyễn Đức Trung
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
Lan_Thi
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
NgoxTan TL
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
Lưu Dực Phi
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
Sơn Dương
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
Lan Thi
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
Nam Truong
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
toibet
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó. ^_+
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha! ^_+
Mai Chúc
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác mình đọc truyện lâu lắm rồi đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết. bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng. Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl. mong bạn tiếp tục ra chương đều Chúc bạn sớm thành công
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
Vincent Du
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
Lan Thi
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
Duy Thanh
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó? Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng. Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm. Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
Lan Thi
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK