Những ngày tiếp theo, tất cả nhóm bọn nó đều cùng nhau tập võ. Đi qua ngày đầu tiên bỡ ngỡ và vất vả, đến những hôm sau thì thông thuận nhiều lắm. Tân cũng đỡ bận hơn khi đứa nào đứa đấy để có thể tự luyện tập được, chỉ cần thi thoảng giám sát một chút, và mỗi nửa ngày lại dạy cho đứa học nhanh nhất hai, ba động tác mới. Sau đó thì bọn nó sẽ tự dạy nhau, hắn ở bên cạnh giám sát và sửa chữa là được rồi.
Có thời gian, Tân cũng có thể luyện tập lại cho thành thạo toàn bộ chiêu thức của mình. Sau ba ngày cố gắng, hắn thấy trình độ võ thuật của mình đã khôi phục được tám chín phần mười rồi. Bây giờ mà có cơ hội chiến đấu lại với những đối thủ trước kia, Tân cảm thấy có lẽ là cũng sẽ không còn quá khó khăn như vậy nữa.
Trong ba ngày này, mấy đứa còn lại cũng đã tiến bộ lên trông thấy. Mấy đứa nhanh đều đã thực hiện được toàn bộ cả bài luyện thể mà hắn dạy rồi. Chậm nhất là Hùng thì cũng đã thực hiện được mười lăm, mười sáu động tác đầu. Mặc dù vừa so sánh với những đứa khác thì thật kém nhưng có Tân an ủi “Ngày xưa học cái này, anh luyện mấy tháng mới hoàn thành cả bộ, chú mới luyện ba ngày đã xong quá nửa rồi thì còn kêu ca cái gì?” thế nên tâm tình cũng khá ổn.
Trong mấy ngày này, Tân cũng dạy bọn nó cả [Dưỡng – Khí] nữa. Cái này chính là một bản nâng cấp của bài khí công hắn đã dạy lúc ban đầu, nên mọi người luyện tập cũng không khó.
Có mấy đứa học nhanh như cậu nhóc Vinh hay hai cô bé gái thì còn đòi học cả [Thất – Bộ] nữa, vì mỗi buổi sáng sớm hay chiều muộn đều thấy Tân luyện trên mấy cây cọc gỗ thực sự là rất đẹp, cảm giác giống như là lãng khách tiêu dao vậy nên đứa nào cũng thích. Tân cũng không giấu, đứa nào muốn học cái gì hắn đều sẵn sàng dạy hết. Thế là đứa nào muốn học thì cứ thế leo lên mấy cây cọc gỗ mà bước thôi. Chỉ là trong khi bước lại phải kết hợp với một bộ khí công. Nhịp bước chân phải đồng bộ với nhịp hô hấp, dùng nhịp hô hấp để xác định nhịp bước chân, từ đó mới khiến cho bước pháp không bị loạn.
Luyện tập mệt mỏi, những lúc nghỉ ngơi thì Tân lại hô bọn nó tranh thủ ngồi thiền, luyện niệm.
[Vô – Niệm] rất là hư vô, cái này không phải cứ cố gắng luyện tập là được mà cần phải gặp được một thứ gọi là “ngộ”, thế nên không dạy được. Tân hướng dẫn bọn nó ngồi thiền và tiến vào [Nhất – Niệm]. Mà phương pháp thì lại kết hợp với một bộ khí công, để cho toàn bộ tinh thần và ý niệm đều tập chung hết vào nhịp thở, vừa đơn giản hiệu quả, lại một công đôi việc thì cớ sao mà không làm.
Thế là suốt cả ba ngày, bọn nó loay hoay giữa ngồi thiền, luyện thể, lại luyện khí công, cảm giác giống như là dưỡng sinh hơn là tập võ. Đợi mãi mà vẫn không thấy thằng Tân dạy cho chiêu võ nào, sự hào hứng ban đầu cũng dần dần giảm xuống, mấy cô gái còn không có ý kiến gì, nhưng thằng Hùng và cậu nhóc Vinh lại không đợi được nữa, thế là bọn nó hỏi.
Nghe hai thằng kia trình bày, ban đầu Tân còn hơi sửng sốt một chút, nhưng sau khi hiểu ra vẫn đề rồi thì hắn liền cười cười, lắc đầu mà đáp:
- Đã nói từ đầu rồi, võ này của anh căn bản đều đặt ở tu tâm và luyện khí, là rèn luyện tự thân và củng cố tinh thần, thế nên nó không quan trọng chiêu thức. Chiêu thức chỉ là một hình thức biểu hiện của võ thôi, không phải là cái cốt lõi. Cả quá trình luyện võ đều là quá trình đánh chắc căn bản, tăng lên tự thân, sau đó chiêu thức mới tự sinh ra, tự phù hợp với từng người…
Nghe Tân nói vậy, hai thằng kia liền tỏ vẻ thất vọng hẳn. Quá là chênh lệch so với tưởng tượng của bọn nó. Ai mà ngờ được, ông anh mà bọn nó hết sức tin tưởng, nắm giữ một loại võ công gần như siêu phàm mà lại bảo là không có chiêu thức. Không có chiêu thức thì bọn nó biết học cái gì. Mà cứ luyện mấy cái kia, hết khí công lại đến ngồi thiền thì biết đến khi nào “đại công” mới “cáo thành” được.
Tâm lý đi xuống, hiệu suất luyện tập cũng tùy theo mà giảm hẳn. Giảm xuống thì cũng thôi vì luyện võ quan trọng là phải tự thân tự giác, đứa nào muốn thì học, không muốn thì thôi, Tân cũng không nói gì. Nhưng vấn đề ở đây là hai thằng kia nó còn ảnh hưởng đến cả mấy đứa con gái còn lại nữa. Thế là xem tình hình đó, Tân quyết định phải động viên tụi nó một lần vậy.
Một lần tụ tập cả bọn lại, Tân mới nói: Mặc dù về cơ bản là không có chiêu thức, nhưng mà do hắn có kinh nghiệm rồi, thế nên hắn có thể căn cứ vào đoạn “Lực”, đoạn có liên quan đến chiêu thức nhiều nhất trong bốn đoạn, kết hợp với vũ khí thuận tay của mấy đứa mà thiết kế ra một bộ chiêu thức cơ bản. Mấy đứa chiếu theo bộ chiêu thức cơ bản đó luyện tập thì cũng được.
Nói xong, hắn còn biểu diễn ngay tại chỗ một đoạn liên hoàn kích với vũ khí là hai thanh dao găm giống như Huyền Linh thường dùng. Thấy thế thì cả bọn còn lại liền phấn chấn lên hẳn, lại trở vể trạng thái hăng say luyện tập như lúc ban đầu.
Thở phào một hơi, cuối cùng thì cũng giải quyết được cái đám rõ ràng là học võ phong trào này. Ban ngày hắn có thể yên tâm luyện tập, nhưng ban đêm sẽ trở nên vất vả khi sẽ phải tốn công thiết kế chiêu thức cho từng người. May mà hắn cũng coi như là có một chút kinh nghiệm cả về luyện tập lẫn thực chiến và cả hiểu sơ qua về vũ khí lạnh như một sự đam mê từ trước khi tận thế nữa.
Xem nào… Công việc của hắn sẽ là thiết kế chiêu thức cho tấm khiên của Thương, An Nhiên tạm thời bỏ qua, song dao găm cho Huyền Linh và mã tấu dài cho Hùng. Còn Vinh và Trâm ban đầu hắn cứ tưởng là cũng giống như Hùng vì lần trước hắn thấy thế, nhưng khi được hỏi ra thì Tân mới biết yêu cầu của hai đồng chí này lại khá là đặc biệt. Trâm muốn tấm chắn bảo vệ tay trái, cái loại quấn quanh cẳng tay và bảo vệ được cả mu bàn tay, và búa sắt nhỏ. Còn cậu nhóc Vinh thì muốn ống kim loại sắc, cái loại ống kim loại dài bằng một cánh tay của bản thân, kích cỡ vừa tay cầm, rỗng ruột và một đầu bị cắt vát đi cho thật nhọn và sắc.
Thấy Tân tỏ ra ngạc nhiên, hai đứa nó cũng chủ động giải thích. Đó là tụi nó cảm thấy thực sự thuận tay với những thứ như thế này, nhưng mà trước đó không có tìm thấy đồ thích hợp nên dùng tạm cái khác. Nhưng mà bây giờ bọn nó cũng tích được kha khá tiền rồi, bọn nó sẽ đặt chế tạo riêng từ bên quân đội. Nghĩ đến đồ do quân đội chế tạo, nhất là tấm khiên phản lực của Thương, Tân cũng âm thầm gật đầu. Đặt chế tạo riêng sẽ khá là tốn kém, nhưng mà nó đáng. Nếu có điều kiện, hắn cũng sẽ đặt làm lại lưỡi rìu nhỏ và một con dao găm chuyên dụng cho mình.
Luyện võ ba ngày, đến ngày thứ tư thì ba đứa Hùng, Trân và Vinh xin nghỉ để đi theo quân đội làm nhiệm vụ. Một dạng nhiệm vụ thu hoạch quả dại có xe vận chuyển và có cả quân đội hộ tống, khá là đảm bảo an toàn mà tiền thưởng cũng rất khá. Loại nhiệm vụ này bình thường sẽ rất khó mà tranh cướp được, nhóm Trâm cũng là nhờ có chút quan hệ với chú Hùng và mấy cậu bạn đã vào quân đội thì mới được ưu tiên gọi đi. Nếu không đi thì sẽ rất là đáng tiếc nên bọn nó muốn xin nghỉ một ngày đi làm nhiệm vụ đó, bây giờ đến đánh tiếng để cho bọn Tân đỡ phải lo.
Gật gật đầu, Tân cũng chỉ ừ coi như là biết thế thôi, hắn đâu có quyền gì đâu mà vọng tưởng can thiệp đến cuộc sống của những người khác. Mấy đứa nó có không đến báo Tân cũng chẳng nói gì. Còn như bây giờ bọn nó đến báo thế này là bọn nó tôn trọng hắn, hắn cũng sẽ trân trọng lại với từng người.
Ba đứa kia đi làm nhiệm vụ một ngày, có thể mai cũng phải đi nữa nên tự nhiên Tân lại đâm ra nhàn nhã hơn một chút. Ba cô gái còn lại có thể để cho người ta cảm giác được rất yên lòng, không phải chạy ngược chạy xuôi, hắn còn có tâm tình kéo một sợi tơ ra chơi trong giờ giải lao nữa.
Lấy một sợi tơ dài và to vừa phải nối thành một vòng tròn, lúc tạo ra thì cố gắng để cho độ đàn hồi của nó đạt mức cao nhất, Tân chơi sợi tơ trong lòng bàn tay giống như chơi dây, biến đổi ra các loại hình thù. Thấy ba cô gái để ý đến, hắn cũng tiện tay tạo ra cho mỗi người một sợi. Như đạt được món đồ chơi mới, Anh Nhiên, Thương và cả con Lu đều chơi quên cả trời đất. Huyền Linh ban đầu cũng chơi rất vui, nhưng sau một lúc cô gái như nghĩ ra cái gì mà cầm sơi tơ trong tay chăm chú nhìn, còn liên tục thử thử, kéo qua kéo lại. Ban đầu thấy biểu hiện của Huyền Linh, Tân còn để ý một chút, hỏi một câu nhưng thấy cô gái cười lắc đầu bảo không có gì thì hắn cũng không hỏi nhiều nữa. Hắn còn đang bị hai cô bé và con chó ngu của mình kéo đi chơi nhảy dây quên đời.
Sợi tơ với trò nhảy dây chỉ là vui đùa một chút mà thôi, Tân quên nó đi rất nhanh và trở lại với những bài tập luyện của mình. Chỉ là Huyền Linh lại chú ý hơn một chút. Đến tối cô ấy xin Tân một đống sợi tơ, muốn sợi dài và mảnh, nhưng không được sắc bén và phải có độ đàn hồi cao. Thấy khá lạ nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều, Tân lập tức sử dụng siêu năng lực của mình mà kéo tơ. Siêu năng lực của hắn không mạnh, dù nhả sợi tơ liên tục thì cũng không hao tổn gì nhiều, nhưng kéo ra được một lúc là hắn đã thấy bụng đói cồn cào và cả người thì uể oải. May mà Huyền Linh cũng không xin nhiều, chỉ bảo là hắn có thể tạo ra được bao nhiều thì được, thế thôi.
Ngày hôm sau thì nhóm của Hùng trở về, cả ba đứa đều an toàn và lành lặn. Sáng sớm bọn nó lại đến để tập võ như bình thường, còn mang theo một túi quả nho nhưng quả nào quả đấy đều lớn bằng ngón chân cái, vàng óng và sáng long lanh như ngọc. Bọn nó nói đây chính là mục tiêu của nhiệm vụ hái lượm hôm qua làm. Thứ quả này ăn rất ngon, ngọt thanh, nhiều nước, hàm lượng dinh dưỡng cao và còn có nhiều loại công dụng hữu ích khác đang chờ được nghiên cứu.
Đồ mấy đứa đàn em đem cho, Tân ăn tự nhiên một cách không hề khách sáo. Hắn cũng thuận mồm hỏi đi làm nhiệm vụ mà còn hái riêng đem về thế này có ổn không?
Chỉ gặp thằng Hùng cười hề hề bảo không sao cực ổn. Cái nhiệm vụ này không những có xe đưa đón tận nơi, có quân đội bảo vệ hộ tống, còn được cả một cái phúc lợi ẩn đó là trong thời gian làm nhiệm vụ chỉ cần hoàn thành chỉ tiêu được giao là có thể tự do thu hoạch thêm đem về, bán cho quân đội hoặc là giữ dùng riêng cũng được. Làm nhiệm vụ hái lượm chính là nhiều phúc lợi như vậy, thế nên bình thường mới nói là nó khó kiếm được, khó mà kiếm được một cách bình thường bên ngoài đại sảnh nhiệm vụ.
Nghe vậy Tân cũng phải trầm trồ thán phục một lúc. Nói thật là hắn cũng thật hâm mộ, thế nhưng không phải là lộc của mình thì cũng không phải xoắn xuýt gì cho lắm. Cái loại nhiệm vụ này như là một dạng phúc lợi rồi, nhân số lúc nào cũng hạn chế, bọn thằng Hùng được đi thì cũng vui cho bọn nó.
Tiếp tục trở về với cuộc sống luyện võ thường ngày, ngoảnh đi ngoảnh lại, lại là ba bốn hôm. Trong những hôm này, hôm nào Huyền Linh cũng xin hắn tơ, thế là chỉ cần đảm bảo không ảnh hướng đến lịch trình sinh hoạt thì Tân đều cố gắng tạo ta nhiều nhất có thể để cho cô ấy. Thi thoảng hắn có tò mò hỏi nhưng Huyền Linh vẫn chi luôn cười tủm tỉm bảo rằng bí mật và muốn cho hắn một điều bất ngờ. Thế nên Tân cũng không hỏi nữa.
Trong mấy hôm nay, nhờ chăm chỉ luyện tập mà cả bản thân hắn lẫn mấy đứa khác đều cảm thấy mình khác rất nhiều rồi, dù không thể nói được mình mạnh lên bao nhiêu nhưng rõ ràng nhất là sự tự tin và bản thân đã gia tăng thật lớn.
Cuối buổi ngày hôm nay, Hùng báo ngay mai nhóm nó lại muốn xin nghỉ một lần nữa, lại có nhiệm vụ hái lượm cho bọn nó làm. Tân gật đầu coi như đã biết. Buổi tối trở về nằm trên giường suy nghĩ, Tân nghĩ: “Có lẽ, đã đến lúc mình phải đi ra ngoài một chút…”
…MTTH….
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
31 Tháng bảy, 2020 01:45
nhưng mình thích bạn à
26 Tháng bảy, 2020 16:59
Có một điểm không hiểu là Tân rất muốn trở về quê nhưng khi đến khu an toàn lại chẳng thấy tìm hiểu gì về tình hình bên ngoài?? Cái này khá vô lý. Mạch truyện khá một chiều và đơn giản. Mình nghĩ các bạn nên xây dựng thêm nhiều tuyến nhân vật phụ và định hình rõ ràng hơn về cách mà thế giới trong truyện vận hành. Thay vì dồn toàn lực để miêu tả nhóm của Tân rõ như lòng bàn tay thì nên dành thời gian để phát triển mạnh truyện cho đa dạng hơn, hoặc tạo thêm các sự kiện khác ngoài đánh quái giống như sự kiện ở bệnh viện tâm thần. Chứ cứ lặp đi lặp lại mà còn dài lượt thượt thế này đọc sinh chán. Một điều nữa là khi miêu tả cảm xúc hay suy nghĩ của nhân vật thì nên đơn giản một chút hoặc thay đổi góc nhìn để miêu tả. Thay vì trực tiếp đặt mình vào nhân vật thì có thể miêu tả qua cảm nhận của một người xem, không những khách quan mà còn tăng tính huyền bí cho nhân vật. Chứ cái gì cũng rõ mồn một thì còn gì thú vị nữa, hơn nữa chưa chắc tay mà miêu tả trực tiếp đọc cảm giác gượng gạo khá khó chịu.
22 Tháng bảy, 2020 01:51
Không thích truyện lấy bối cảnh vn, thật ra là Trái Đất là không thích. Vì nghĩ cảnh bạn bè bà con họ hàng mình lăn lộn trong tận thế là hết hứng đọc. Thà dị thế, hoặc tào lao thế nào đấy thì chả sao.
20 Tháng bảy, 2020 21:58
Chưa đọc truyện nhưng theo thói quen vẫn lội xuống đọc bình luận. Và xin đặt sẵn 2 viên cho bác thanh duy, đợi đọc mà thấy hay thì e quay lại thêm tiếp
14 Tháng bảy, 2020 21:16
Mình đã rất cố gắng soát lại nhưng truyện của mình viết ra thì soát lỗi chính tả nó cứ khó kiểu gì á. Soát kĩ thế nào cũng còn sót.
26 Tháng sáu, 2020 23:36
đọc lướt mô tả thấy 'hà nội' tưởng truyện vn, nhìn lại là 'nội hà' nghĩ mình nhầm, vào đọc comment thì lại là vn :)), quẩn
21 Tháng sáu, 2020 18:08
viết sai chính tả nhiều quá
17 Tháng sáu, 2020 05:23
Cá nhân mình đọc nhiều truyện mạt thế của trung và cũng chả ngốn nối cuốn nào cả
Truyện có nhiều loại main bá đạo, main logic, main khôn lỏi, hoặc main trưởng thành theo thời gian, cũng giống như cốt truyện cũng bám theo nhân vật để giải bí ẩn mạt thế, vì main cũng chỉ là người thường, cũng chỉ đc nhìn thế giới qua tivi, còn phía sau đài hậu thủ, bí mật ntn thì phải chờ main đủ cấp để tham dự đã
14 Tháng sáu, 2020 16:10
thank bạn nhiều
13 Tháng sáu, 2020 20:23
góp ý tác giả . hành văn hơi dài dòng . mong tác giả những chap sau hay qua truyện mới sữa lại . còn motip thì góp ý tác giả cho trùng sinh hay hệ thống 1 phần thì có thể kéo chương dài ra 1 tí vs thu hút giới đọc giả bây giờ . mong tác giả thành công hơn
13 Tháng sáu, 2020 18:53
lên top 10 rùi nhé ai ủng hộ tác việt thì giúp đỡ đi
13 Tháng sáu, 2020 18:50
con tác việt à . để xíu tặng phiếu cho lên top
07 Tháng sáu, 2020 09:52
Ok! Còn võ nguyên bính nữa chứ =))
02 Tháng sáu, 2020 17:39
nội hà=))
01 Tháng sáu, 2020 19:59
theo thiết kế là bắn tơ như con tằm
31 Tháng năm, 2020 21:01
đọc tới c40, thấy main bắn tơ như spider main vậy =))
30 Tháng năm, 2020 10:03
Các đạo hữu thiếu Thuốc thì qua đây Chích đi, bao phê nha https://truyen.tangthuvien.vn/danh-sach-chuong/story/28289?ref=api
28 Tháng năm, 2020 19:23
Bạn ơi tiếp tục đọc ủng hộ bọn mình nha. Truyện này ban đầu do một thành viên của nhóm mới bắt đầu luyện viết nên có thể không được tốt lắm nhưng bạn đó tiến bộ dần qua các chương. Đảm bảo chất lượng càng ngày càng đi lên đó.
^_+
28 Tháng năm, 2020 19:19
cảm ơn bạn ủng hộ bọn mình. Tụi mình vẫn luôn cố gắng nha!
^_+
28 Tháng năm, 2020 17:55
tiếp tục ủng hộ tác
mình đọc truyện lâu lắm rồi
đến bây giờ thì mình cũng rất kén truyện , truyện tác viết thực sự là hơi dài dòng, viết đơn giản đi một chút, không cần quá chi tiết.
bắt đầu lúc nào cũng khó khăn, nhưng thành công sẽ đến với những người cố gắng.
Truyện của TQ công nhận viết hay đó, nhưng mà nhiều khi gặp bọn đại háng thì đọc ức chế vcl.
mong bạn tiếp tục ra chương đều
Chúc bạn sớm thành công
28 Tháng năm, 2020 17:29
chắc bác xem truyện trung nhiều rồi nên quen với lối viết văn của bên ấy !!! còn tác giả này người Việt và tôi thấy cách viết văn rất kỹ và chau chuốt câu chữ !!!! nên cứ để bạn ấy phát huy đi nè !! chỉnh tý là được
28 Tháng năm, 2020 17:19
mới đọc chương 1 và tôi có gởi lời đến tác giả như sau !!! có lẻ sẻ có ý kiến trái chiều nhưng vẫn hi vọng tác sẽ tiếp tục viết tiếp !! !! tác không phải viết theo dập khuôn của truyện mạng Trung quốc mà tác đang viết kiểu truyện văn nên nếu ai quen đọc bố cục của mấy ông trung rồi sẽ thấy nó rất ư là dài dòng và nhiều tính tiết bị kéo dài !!! nhưng như vậy củng nói lên tâm huyết của tác vào mỗi chương và nó không hời hợt như các tác giả bên trung !!! ủng hộ tác giả nhé
28 Tháng năm, 2020 15:35
tks bạn đã góp ý với tụi mình.
28 Tháng năm, 2020 14:23
Văn chương dài dòng, nhiều câu vô nghĩa, ví dụ miêu tả chó hết chục dòng mà cái kết cũng chỉ là chó hoang? Vậy sao ko miêu tả đó là con chó hoang, main thấy tội nên thường hay cho ăn đơn giản nhanh gọn, mà còn xây dựng tình bạn cơ bản giữa người và chó?
Thời buổi nào còn dùng cậu tớ, hoặc là ngôi thứ nhất kén người đọc, hoặc ngôi thứ ba theo đại chúng.
Nhân vật phụ nếu cảm thấy có ý nghĩa thì miêu tả, không ý nghĩa thì bỏ bớt đi. Thứ gì cũng miêu tả nhưng lại chẳng đâu vào đâu. Tại sao nói vậy? Thứ độc giả quan tâm thì lại không nói đến. Bối cảnh tận thế cũng chỉ sơ lược vài dòng ví dụ như xuất hiện hố đen ở vài nơi rồi dừng? Đã là main thì khác người chút đi, ví dụ nghe thông tin gì, hoặc suy nghĩ nếu nơi mình bị thì làm gì. Cứ cái kiểu thời thế đến đâu main đi đến đấy. Chán lắm.
Góp ý thế thôi. Mấy bạn cứ ném đá nhiều vào :)).
26 Tháng năm, 2020 04:21
một thời gian ngắn nữa bạn nhé.
BÌNH LUẬN FACEBOOK