Dư Tắc Thành còn chưa dứt lời, chỉ thấy Tâm Ma Tàn Ảnh lóe lên, hóa thành màn sương đen. nháy mất đột phá phong ấn trùng trùng do Lão Thất bày ra, xuất hiện trước mật Dư Tắc Thành. Quà nhiên là như vậy, hiện tại Lão Thất vẫn chưa hay biết gì, không đếm xia tới Tâm Ma Tàn Ánh. Lão Thất không thể vây khốn được nó.
Tâm Ma Tàn Ánh biến thành hình dáng một lão nhân, giống hệt như Kiếm Lão Nhân mà Dư Tắc Thành đã gặp ngày trước, cũng giống hệt như màn sương đen hóa thành lão gia gia từng gạt Vương Thư Nguyên.
Nó nhìn Dư Tắc Thành ra vẻ hiền lành. Dư Tắc Thành nhìn nó với ánh mất lạnh lùng.
Màn sương đen lên tiếng nói:
- Kiếm giết vạn người, nhưng tội không ở kiếm, tội là do người cầm kiếm. Ta chính là tâm ma của mười bảy lộ kiếm thuật mà Kiếm Lão Nhân ghi lại, cũng chỉ là giúp cho chủ nhân ta mạnh hơn. Những chuyện khác đều do chủ nhân ta quyết định.
Nói những lời này đã gạt bỏ hết tất cả những chuyện xảy ra trong thời gian qua, tô ra không liên can gì tới chúng, không phải là do chúng gây ra.
Dư Tắc Thành cau mày hôi:
- Dường như ngươi nhẹ hơn trước...
Màn sương đen kia lại nói:
- Đúng vậy, ta chính là một trong mười bảy chủ hồn của mười bảy lộ kiếm thuật Tâm Ma Tàn Ảnh. mười sáu chủ hồn kia đã rời khôi thế giới Bàn cổ này.
- Chúng ta là tâm ma được ghi lại của Kiếm Lão Nhân, tuy rằng Kiếm Lão Nhân không thừa nhận năm đại kiếm phái các ngươi là đệ tử, nhưng lão hết sức bao che các ngươi. Lúc lão phi thăng Tiên giới, lo lắng năm đại kiếm phái các ngươi sau này sa đọa, cho nên nỗi lo này đã trở thành tâm ma của lão.
- Cho nên lúc lão phi thăng, tâm ma chúng ta lưu lại, hóa thành một quyển kinh. Mỗi lần tới thời khắc nhất định sẽ kích hoạt Tâm Kiếm Thiền Tông, dùng sự xuất hiện của Tâm Kiếm Thiền Tông để khích lệ năm đại kiếm phái phấn đấu tiến lên.
- Nhờ có sự tồn tại của chúng ta, năm đại kiếm phái mới có thể truyền thừa tới ngày nay mà không suy yếu. Muốn ngắm cầu vồng đương nhiên phải trài qua mưa gió, hoa mai muốn nỡ phải vượt qua cái lạnh của trời Đông.
- Năm xưa Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương của các ngươi từng lấy được chúng ta, mượn lực lượng của chúng ta mới có được kiếm ý vô biên, lực Thần Uy vô hạn.
Tâm Ma Tàn Ánh này miệng lưỡi vô cùng lưu loát, nói đến nỗi khó lòng phân biệt thật giả.
Dư Tắc Thành lặng lẽ nhìn miệng lưỡi lưu loát của màn sương đen này, thình lình xuất ra một kiếm. Nháy mất Kiếm Ý Luân Hồi vô hình vô ánh bay ra, đối phó với thứ hồn phách không có thực thể này, Kiếm Ý Luân Hồi chính là khắc tinh của chúng.
Kiếm Ý Luân Hồi đánh trúng màn sương đen có hình dáng Kiếm Lão Nhân, lập tức phát ra một trận hào quang sáng chói. Nhưng sau khi hào quang tất đi, lão nhân sương đen kia
không hề sứt mẽ, tuy rằng bị Kiếm Ý Luân Hồi đánh trúng nhưng không có chút thương tổn nào.
Lão nhân sương đen này hết sức kỳ dị, như có như không, có được lực lượng Thời Không bảo vệ, cho nên Kiếm Ý Luân Hồi không thể đánh trúng nó, cho nên nó có thể tự do lui tới trong thế giới Bàn cổ.
Bất quá biết được điểm ấy là quá tốt. Dư Tắc Thành âm thầm lay tinh Lão Thất, tiến hành nghiên cứu. nghĩ ra biện pháp vây khốn lão nhân sương đen kia.
Lão Thất lặng lẽ truyền âm nói:
- Thống lĩnh Đại nhân, phải xua đuổi nó ra khói thế giới Bàn cổ. Chỉ cần nó rời khôi thế giới Bàn Cổ, ta sẽ tiến hành tiến hóa tự động, lúc ấy nó không thể nào ra vào tự do thế giới Bàn Cố của chúng ta như trước nữa.
- Đề nghị không nên sử dụng vũ lực, bằng không nếu xảy ra động thủ, hiện tại thế giới Bàn Cố đang trong giai đoạn khai phá, sẽ vô cùng bất lợi đối với chúng ta, sẽ làm cho thế giới sụp đổ. Nếu thế giới Bàn cồ sụp đổ, Thống lĩnh Đại nhân ngài cũng sẽ tử vong, hình thần câu diệt.
- Có thể lừa nó vào màn sương đen Hỗn Độn, có thể lợi dụng Hỗn Độn nuốt lấy nó, nhưng xác suất thành công không lớn, đề nghị không nên mạo hiểm.
Dư Tắc Thành cũng không muốn dùng sức mạnh chọi với nó trong này, hiện tại đối phương đang ở trong thế giới Bàn cổ của mình, nếu xảy ra đại chiến, thế giới Bàn cổ bị tổn thương, kè bị thiệt thời chính là mình.
Dư Tắc Thành bèn lên tiếng nói:
- Hay lấm, quà nhiên không phải là ào ánh gạt người, có chân tài thực học, có thể qua được thử thách.
Lão nhân sương đen bị đánh trúng kiếm vừa rồi, khiến cho những lòi ba hoa bị cất ngang, đang định nổi giận. Lúc này nghe Dư Tắc Thành nói như vậy, lập tức bật cười ha hà. bó qua lần tập kích vừa rồi.
Dư Tắc Thành lập tức cảm thấy dường như lão nhân sương đen này có chút vấn đề, bèn cất tiếng hôi:
- Tiền bối quà nhiên là cao nhân, không biết có thể dạy cho ta những gì?
Lão nhân sương đen đáp:
- Ta có thể truyền thụ cho ngươi Vô Thượng Kiếm Đạo, ta có thể dạy ngươi pháp tấc Thiên Đạo, ta có thê giúp ngươi trở thành Phàn Hư Chân Nhất, ta có thê giúp ngươi phi thăng Tiên giới, ta có thể giúp ngươi có được lực lượng vô tận, ta có thể làm cho ngươi trở thành người vĩ đại nhất...
Dư Tắc Thành thấy lão nhân sương đen này nói càng ngày càng xa rời chuyện chính, bèn ngắt lời:
- Tiền bối, rốt cục ngài có thể dạy cho ta thứ gì có lợi ích thực tế một chút không?
Lão nhân sương đen nói:
- Cái khó nhất với tu sĩ Nguyên Anh là trở thành Phàn Hư Chân Nhất. Ta nắm được ba mươi ba pháp tấc Thiên Đạo, ta có thể cho ngươi xem những loại pháp tấc Thiên Đạo này, như vậy ngươi có thê trở thành Phàn Hư Chân Nhất, có được thần lực vô thượng.
Trong quá trình nói chuyện, trước mật Dư Tắc Thành xuất hiện ba mươi ba ào ánh. Những ào ánh này đều do thượng cổ yêu văn hóa thành, có cái giống như ngân hà lưu chuyên, có cái giống như tia chớp lập lòe, có cái giống như núi cao nguy nga, có cái giống như sông dài đang chày.
Nhìn thấy ba mươi ba pháp tấc Thiên Đạo này, Dư Tắc Thành sửng sốt hôi:
- Thượng cổ yêu văn. pháp tấc Thiên Đạo ư?
Lão nhân sương đen nói:
- Hừ. thượng cổ yêu văn gì chứ, chẳng qua chỉ là hình thức văn tự ghi lại những pháp tấc Thiên Đạo này của Yêu tộc, trài qua thời gian dài được nén ép lại, bọn chúng mật dày gọi là thượng cô yêu văn. Thật ra đây chỉ là một hình thức biêu lộ, ghi lại một chút của pháp tấc Thiên Đạo mà thôi.
Dư Tắc Thành nhìn nhìn một lúc, chợt nói:
- Pháp tấc Thiên Đạo này dường như sai rồi...
Lão nhân sương đen nghe vậy sửng sốt:
- Không có khả năng, đây là chân thân vô thượng của ta quan sát đã hàng chục vạn năm. làm sao có thể sai được?
Dư Tắc Thành lại nói:
- Ta cảm thấy không đúng...
Dứt lời, hắn lấy Niết Bàn kinh của mình ra, vừa mờ ra, kinh thư đã tự động giở đến trang có chứa pháp tấc Thiên Đạo kia, Dư Tắc Thành đưa ra so sánh:
- Ngươi xem đi, không phải là sai rồi sao? Chỗ này cần phài sửa một chút, vị trí nguyên lực chỗ này cũng không đúng, lực lượng có hơi chênh lệch...
Niết Bàn kinh vừa xuất hiện, ào ánh pháp tấc Thiên Đạo giữa không trung bất đầu thay đối theo lời của Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành sửa xong pháp tấc Thiên Đạo này, đi sang cái kế tiếp, tiếp tục sửa chữa, bó mặc lão nhân sương đen ngây người ra đó rất lâu. Bất quá nó chỉ lấy ra được ba mươi ba pháp tấc Thiên Đạo, Niết Bàn kinh của Dư Tắc Thành ghi chép đủ ba ngàn Đại Đạo, hơn nữa kinh thư đã nhận chủ, là vô thượng tiên điển, tuyệt đối không thể cướp đoạt. Hành vi của mình cùng giống như kè ăn mày lấy ra một đồng tiền khoe khoang trước mật viên ngoại phú ông.
Lập tức ào ánh ba mươi ba pháp tấc Thiên Đạo biến mất, lão nhân sương đen nói:
- Đây cũng không đáng kể gì, chỉ là chuyện nhô, ta có thể truyền thụ kiếm pháp lợi hại hơn cho ngươi. Năm xưa sư tổ các ngươi...
Dư Tắc Thành cất ngang lời lão:
- Tiền bối, ngài có thể biến Kiếm Ý Như Thiên của ta thành lực Thần Uy được chăng?
Lão nhân sương đen nghe vậy, im bật hồi lâu, sau đó mới nói:
- Chuyện này... chuyện này... đây là Vô Thượng Kiếm Đạo của Cưu Kiếm thuật, biến thành lực Thần Uy cũng không phải là không được. Nhưng... nhưng chuyện này cần phải cố sắng không ngừng, chuyện này... chuyện này hơi khó, ngươi xem...
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Xem ra là không được, vậy Kiếm Ý Hư Vô của ta có thể hóa thành lực Thần Uy không?
Lão nhân sương đen lại bất đầu ấp úng:
- Chuyện này... chuyện này... Kiếm Ý Hư Vô của ngươi có nguồn gốc từ Băng Tuyết Thần Cung, không có liên quan gì với mười bảy lộ kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân, cho nên...
Dư Tắc Thành lấc lấc đầu:
- Vậy là không được, vậy Kiếm Ý Luân Hồi của ta thì sao?
Lão nhân sương đen lại nói:
- Cái đó... cái đó...
Dư Tắc Thành lại gật gật đầu:
- Vậy cũng không được, còn Kiếm Ý Quang Âm?
Lần này lão nhân sương đen nghẹn lời, một lúc lâu sau mới nói:
- Chúng ta có thể giúp ngươi có được những loại Vô Thượng Kiếm Đạo khác, tỷ như Tâm Kiếm thuật, Thiện Kiếm thuật, tỷ như...
Dư Tắc Thành liếc xéo lão một cái:
- Chỉ là Kiếm Đạo thôi sao, vậy còn kiếm ý?
Lão nhân sương đen phát giác ra mình thật là xấu hổ:
- Ngươi có thể học Kiếm Đạo trước, sau đó chậm rãi tu luyện kiếm ý. Công phu không phụ lòng người, chỉ cần có cố sắng nhất định có thể thành công...
Dư Tắc Thành nói với giọng khinh bi:
- Đúng, sau đó sẽ chậm rãi tu luyện lực Thần Uy. Nhưng cần thời gian bao lâu vậy?
Lão nhân sương đen á khẩu.
Dư Tắc Thành lại hói:
- Vậy ngươi có thể cho ta cái gì, cho ta ích lợi gì?
-o0o-