**********
Chương 961: Mua toàn bộ những mặt bằng đó đi
Sắc mặt Nhâm Như Ngọc trắng bệch, một câu cũng không nói ra được.
Nghĩ lại bản thân mình mấy năm nay, từ thời điểm bắt đầu đã yêu Lục Quốc Hào sâu đậm, cảm thấy gả cho anh ta chính là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới.
Sau này, theo sự phát triển càng ngày càng tốt của gia tộc, cô ta nằm giữ tiền tài càng nhiều, địa vị càng cao, cô ta lại đột nhiên cảm thấy Lục Quốc Hào không có bản lĩnh.
Cô ta vẫn luôn nghĩ đến, nếu cô ta có thể gả cho một con cháu nhà giàu nào đó, có thể cho cô ta càng nhiều sự giúp đỡ, địa vị của cô ta sẽ càng cao, tài sản càng nhiều.
Cho nên, sau này cô ta nhìn lại Lục Quốc Hào, rồi càng ngày càng cảm thấy anh ta vô dụng, càng ngày càng hối hận với lựa chọn lúc trước của bản thân.
Sự hối hận này, dần dần biến thành oán giận, dẫn tới các kiểu bất mãn của cô ta với Lục Quốc Hào.
Mà nguyên nhân chính là vì như vậy, cho nên cô ta cũng khinh thường người đàn ông của mình, những người khác trong nhà họ Nhâm càng không coi Lục Quốc Hào ra gì.
Bất cứ một người nào trong nhà họ Nhâm cũng có thể chỉ vào mặt Lục Quốc Hào mà mắng.
Thậm chí, họ hàng xa của nhà họ Nhâm, những người mà chỉ có chút liên hệ với nhà họ Nhâm cũng có thể chỉ vào mặt mũi Lục Quốc Hào rồi mằng những câu thô tục.
Mấy năm nay, Lục Quốc Hào nén giận, anh ta chưa bao giờ phản kháng. Chỉ là, điều này cũng không đại diện cho việc trong lòng anh ta không khó chịu.
Cho nên, bây giờ Nhâm Như Ngọc muốn cầu xin anh ta tha thứ, việc này sao có thể chứ?
Đúng là bởi vì yêu cho nên mới đau nặng nhất.
Lục Quốc Hào không để ý đến Nhâm Như Ngọc, ở trong vòng vây của người nhà họ Nhâm, xoay người rời đi. Tiếp theo, tài sản nhà họ Nhâm sẽ chuyển dời đến dưới danh nghĩa của Lục Quốc Hào.
Chuyện này, Lâm Mạc Huy đã giao cho chín đại gia tộc làm.
Chín đại gia tộc tuy rằng có chút không vui, nhưng cũng không ai dám phản đối Lâm Mạc Huy.
Rốt cuộc thì bây giờ chín đại gia tộc thật sự không đấu lại Lâm Mạc Huy, chỉ có thể nén giận.
Buổi chiều, Lâm Mạc Huy tự mang theo Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đi vài vòng trong thành phố, tìm kiếm mặt bằng tốt.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt muốn chuyển tiệm thuốc đến thành phố.
Trước đó hai người bọn họ tính là thông qua mừng thọ của ông lão Nhâm sau đó móc nối quan hệ với nhà họ, lại thông qua nhà họ Nhâm, chuyển tiệm thuốc đến thành phố.
Nhưng mà bây giờ biết được thân phận của Lâm Mạc Huy, vậy căn bản không dùng nhà họ Nhâm được.
Hơn nữa, lấy thân phận bây giờ của Lâm Mạc Huy, bọn họ muốn mặt bằng chỗ nào thì đều là dễ như trở bàn tay.
Lâm Mạc Huy đưa bọn họ đi khắp những đoạn đường phồn hoa nhất thành phố, đánh dấu tất cả những địa điểm mà bọn họ coi trọng.
Tới buổi tối, cuối cùng bọn họ cũng đã đi hết mười mấy đoạn đường phồn hoa một lần. Đi qua đi lại một ngày, Hứa Thanh Mây mệt đến mức trực tiếp nằm ở trên sô pha. Ủng hộ team chúng mình bằ*ng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.org
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt thì mặt đầy hưng phấn, hai người mới vừa trở lại khách sạn, đã lập tức vui vẻ lấy bản đồ ra. “Lâm Mạc Huy, cậu nhìn xem, những vị trí chúng tôi nhìn trúng ngày hôm nay đều đã đánh dấu trên bản đồ “Mau đến đây, chúng ta thừa dịp thời gian này, nhanh chóng chọn một vị trí tốt rồi nói chuyện một chút” “Nếu có thể hoàn thành thuận lợi thì tháng này chúng ta sẽ bắt đầu chuẩn bị sửa sang trang trí, cậu thấy thế nào?”
Hứa Đình Hùng vừa nói, vừa đưa bản đồ cho Lâm Mạc Huy.
Mặt Phương Như Nguyệt cũng đầy kích động, nếu chuỗi hiệu thuốc này chuyển đến thành phố, vậy danh tiếng của hiệu thuốc sẽ có thể hoàn toàn mở ra.
Đến lúc đó, tiệm thuốc càng kinh doanh càng lớn, giá trị con người của hai bọn họ cũng có thể nước lên thì thuyền lên.
Tuy rằng hiện tại nhà bọn họ rất có tiền, nhưng Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt vẫn hy vọng có thể tạo ra cơ nghiệp thuộc về chính mình.
Đến lúc đó, nhìn thấy những người bạn cũ đó, hai người bọn họ cũng có chút vốn để khoác lác. Ít nhất, đây là sự nghiệp chính bọn họ gây dựng được đó!
Lâm Mạc Huy cười cười, đưa bản đồ cho Hứa Đình Hùng: “Bố, sao phải chọn chứ?” “Nếu đã thích, vậy mua lại toàn bộ thì sao?”
Hứa Đình Hùng mở to hai mắt nhìn: “Lâm Mạc Huy, cậu... cậu nói cái gì thế?” “Đây... Đây mười mấy địa điểm, tôi cũng nhìn trúng hơn hai mươi cái mặt bằng, đây muốn mua lại toàn bộ, vậy... vậy đến bao nhiêu tiền chứ?” 394801