Mục lục
Thần y tái thế - Lâm Mạc Huy - Hứa Thanh Mây - Truyện full tác giả: Trà Minh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********

Chương 1223: Hỏa Hoa hùng mạnh

Lời đề nghị đó vừa được nói ra, tất cả mọi người đều ồn ào hẳn lên.

Hỏa Hoa cũng quá lớn lối rồi?

Cho dù rất nhiều người đều không biết thân phận của Vạn Thành Phong, nhưng có thể khiến mười đại gia tộc ở Tô Vân đích thân nghênh đón thì chắc chắn cũng không phải là nhân vật đơn giản.

Vạn Thành Phong tức giận: “Trương Diệp, anh quá kiêu ngạo rồi đó!” “Được, hôm nay tôi sẽ khiến anh mở mang tầm mắt một chút về võ đạo gia truyền của nhà họ Vạn tôi!”


Vạn Thành Phong nói xong liền nhảy từ lầu hai xuống.

Rất nhiều người xung quanh đều cảm thán, ở đây đa phần là người bình thường thì làm sao có thể thấy được cảnh tượng như vậy.

Lâm Mạc Huy quan sát từ xa, sau khi Vạn Thành Phong đáp xuống, không có một tiếng động.

Trong lòng của Lâm Mạc Huy sửng sốt, nội lực của Vạn Thành Phong này đã tiến dần đến mức độ này rồi ư Thực lực như vậy, phỏng chừng còn mạnh hơn cả

Triệu Nhạc Huân Hỏa Hoa muốn đánh bại ông ta trong mười chiêu, chuyện này có thể không?

Vạn Thành Phong nhanh chóng lao đến trước mặt Hỏa Hoa và tung một cú đấm vào mặt của Hỏa Hoa. Hỏa Hoa không di chuyển và nhanh chóng dùng tay nằm lấy cú đấm của cậu ta.

Cú đấm này giống như đang đánh vào một tấm thép vậy, cánh tay của Hỏa Hoa vẫn không nhúc nhích, anh ta chặn lại tất cả sức mạnh của Vạn Thành Phong!

Sắc mặt của Vạn Thành Phong thay đổi, ông ta không nghĩ rằng thực lực của Hỏa Hoa lại mạnh mẽ như vậy. Ông ta nhanh chóng thay đổi chiêu thức, thoắt cái đã ở phía sau lưng Hỏa Hoa và đánh ra một vài cú đấm.

Hỏa Hoa cũng không quay người lại, tựa như có một đôi mắt ở sau lưng vậy, anh ta dễ dàng chặn lại tất cả đòn tấn công của Vạn Thành Phong.

Mọi người bên cạnh đếm số chiều và rất nhanh đã đến chiêu thứ tám.

Vạn Thành Phong đã nhìn ra chênh lệch giữa mình và

Hỏa Hoa rất lớn.

Vì vậy ông ta dứt khoát không tấn công nữa, mà nhanh chóng lùi lại phía sau và muốn tránh khỏi Hỏa Hoa.

Chỉ cần chống nổi mười chiêu là xem như thằng rồi! Thế nhưng khi ông ta vừa lùi lại chưa được ba bước, Hóa Hoa bước một bước dài vọt lên.

Không đợi ông ta kịp phản ứng, Hỏa Hoa đã siết chặt lấy cổ tay ông ta.

Vạn Thành Phong vội vàng sử dụng Cầm Nã Thủ, muốn phản kháng lại Hỏa Hoa.

Nhưng ông ta đã chậm hơn một bước, Hỏa Hoa dùng lực kéo mạnh Vạn Thành Phong vào trước người mình.

Không đợi Vạn Thành Phong hoàn hồn, Hỏa Hoa đã nằm lấy cổ áo của ông ta, nhấc bổng ông ta lên và ném xuống bàn ở bên cạnh.

Vạn Thành Phong ngã nhào, mặc dù bị thương không nặng, nhưng lần này đã khiến ông ta mất hết mặt mũi. Suýt chút nữa thì đã ngất đi vì tức giận.

Tất cả mọi người bên cạnh vội vàng đỡ Vạn Thành

Phong dậy.

Hỏa Hoa cũng không thèm nhìn đến ông ta, anh ta bình tĩnh nói: “Chín chiêu, ông thua rồi!”

Vạn Thành Phong nghiến răng nghiến lợi mà không nói được câu nào.

Ở phía xa, Lâm Mạc Huy nhìn thấy được tất cả sự việc thì cảm thấy rất sốc.

Anh khẳng định lại lần nữa, trước đây khi Hỏa Hoa đánh nhau với anh, anh ta đã ra tay rất nhân từ rồi. Nếu không thì với sức mạnh đó của Hỏa Hoa, tuyệt đối có thể giết chết anh trong vài giây.

Vạn Thành Phong được người khác đỡ dậy, Thái Tử cảm thấy đắc ý liền quay sang nhìn Tiền Trạch Nam: “Như thế nào? Giờ để cháu trai của ông xuống đây hay là chúng tôi phá hủy hội trường này?” Sắc mặt của Tiền Trạch Nam tái nhợt, trong phút chốc ông ta không biết nên nói gì.

Để Tiền Tử Thiên đi đỗ xe thì nhà họ Tiền sẽ rất mất mặt.

Nhưng nếu không để Tiền Tử Thiên đi đậu xe thì buổi công bố hôm nay cũng coi như xong.

Nhưng cuối cùng, vì buổi công bố này, gia chủ nhà họ Tiền buộc đi lên lầu và gọi Tiền Tử Thiên đi ra.

Sắc mặt của Tiền Tử Thiên tái nhợt, vô cùng phẫn uất. Anh ta nằm mơ cũng không nghĩ rằng, bản thân chỉ ức hiếp Trần Lâm Vũ một chút mà phải nhận lại kết quả như thế này.


Anh ta vừa bước đến bên cạnh xe của Thái Tử thì nhìn thấy Trần Lâm Vũ đang ngồi bên trong và mỉm cười nhìn anh ta: “Anh Tiền, ngại quá, anh phải vất vả rồi! Bên này có mấy chiếc xe, e rằng phải phiền đến anh rồi!” Trần Lâm Vũ cười nói.


Tiền Tử Thiên đưa mắt nhìn xung quanh, thấy ở phía sau đang đậu hàng chục chiếc xe. Suýt chút nữa thì đã ngất đi vì tức giận.


Anh ta tưởng chỉ có một chiếc xe, không ngờ rằng lại để anh ta đi đã nhiều xe như vậy?


Thật sự xem anh ta như bảo vệ hay sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK