Mục lục
Võ đạo thần ma - Lý Tân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân thể mềm mại lung linh, hai ngọn núi no đủ, đôi chân ngọc mềm mại tuyết trắng, đủ khiến cho người khác nổi lên tâm viên ý mã.

Đây chính là dụ hoặc cực lớn, không chỉ là sắc đẹp, mà còn có cảm giác thành tựu khi chinh phục một nữ tử cao quý, thiên tư tuyệt đỉnh.

Lan Phỉ công chúa mặc cho Ninh Tiểu Xuyên xốc váy dài lên, hàng lông mi dài nhẹ nhàng lay động, đôi mắt đen nhánh như có thể chảy ra nước, giống như đang dụ dỗ Ninh Tiểu Xuyên bổ nhào lên người nàng.

Nữ tử cao quý mà xinh đẹp như vậy, nếu như chủ động hấp dẫn một nam tử, e rằng nam nhân chính thực nhất thiên hạ, cũng phải quỳ gối dưới váy nàng, không thể tự thoát ra được.

Đây là khảo nghiệm cực hạn đối với khả năng tự chủ của một nam nhân.

Ninh Tiểu Xuyên là một nam nhân bình thường, tất nhiên tim hắn cũng đập thình thịch, quả thực, bất kỳ một nam nhân nào đứng tại vị trí của Ninh Tiểu Xuyên, cũng đều khó có thể thờ ơ được.

Phốc…

Ninh Tiểu Xuyên nhắm mắt lại, trong lòng trầm xuống, sau đó vung kiếm lên, đầu của Lan Phỉ công chúa liền bay ra ngoài, giống như bóng da lăn vào bụi cỏ.

Máu tươi bắn lên mặt đất.

Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, sau khi làm ra quyết định này, trong lòng cũng không hối hận gì.

Loại nữ tử bất chấp thủ đoạn để đạt được mục đích, tràn ngập tâm cơ như Lan Phỉ công chúa, tốt nhất không nên phát sinh bất kỳ quan hệ gì với nàng, một khi dính vào thân thể nàng, chỉ e bản thân lúc đó cũng không thể tự kìm chế được.

Giống như Tiêu Ly gặp được Ngân Trì phu nhân, vốn dĩ là một thiên tài tuyệt thế, cuối cùng lại sa đọa thành một tên người hầu của Ngân Trì phu nhân.

Chỉ cần là địch nhân, cho dù ngươi có là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân thì cũng phải giết.

Hôm nay, nếu thả cho nàng một con đường sống.

Ngày mai, e rằng người phải chết sẽ chính là mình.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không nghĩ đến việc sử dụng “Tâm Cung Ngọc Cổ Trùng” để khống chế Lan Phỉ công chúa, nàng có thể dễ dàng ném trùng độc đan cho Ninh Tiểu Xuyên như vậy, nhất định bản thân nàng đã có phương pháp giải cổ.

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên cho rằng lợi dụng “Tâm Cung Ngọc Cổ Trùng” mà có thể khống chế được Lan Phỉ công chúa, vậy thì tương lai, e rằng hắn chết như thế nào cũng không biết.

Cho dù là nữ tử tuyệt diễm khuynh thành như Lan Phỉ công chúa, sau khi chết, chẳng qua cũng chỉ là một cỗ thi thể lạnh băng, căn bản không có gì đáng hân thưởng.

Ninh Tiểu Xuyên tìm được trên người Lan Phỉ công chúa 27 viên Hắc Hỏa Mộc Châu, liền bỏ vào trong bao vải của mình, sau đó định hủy thi diệt tích.

Thân phận của Lan Phỉ công chúa rất đặc thù, nếu nàng chết trong Hỏa Ma Sơn Mạch, nhất định sẽ có người điều tra, nếu không hủy thi diệt tích, e rằng sẽ gây ra một phiền toái lớn.

- Ha ha, thế nhân đều nói Ninh Tiểu Xuyên là thiên hạ đệ nhất tình si, ta thấy Ninh Tiểu Xuyên ngươi là thiên hạ đệ nhất đao phủ mới đúng. Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như Lan Phỉ công chúa, e rằng dù là ta, cũng chưa chắc đã nỡ ra tay hung ác với nàng như vậy, không ngờ ngươi lại một đao chém chết nàng. Ta cũng không biết là nên bội phục ngươi hay là khinh bỉ ngươi nữa.

Một trận hàn phong màu đen đột nhiên thổi qua.

Tam đầu lĩnh của Hắc Ám Đế Thành nhảy lên một nhánh cây tại gốc đại thụ cách đó không xa, trên người mặc trường bào màu đen, trên đầu đội mũ rộng vành, giống như một Ám Dạ U Linh, trong miệng phát ra tiếng cười “khanh khách”.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cau mày, không ngờ việc mình giết chết Lan Phỉ công chúa, lại bị nàng ta nhìn thấy.

Năm ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên tràn ra một tia điện mang, lạnh lùng nhìn về phía trước, nói:

- Ngươi có tin là bây giờ ta cũng có thể khiến ngươi chết hay không?

- Tin, đương nhiên là tin rồi, ngay cả loại mỹ nhân như Lan Phỉ công chúa mà ngươi cũng có thể hạ thủ được, huống chi là một nữ tử tư sắc bình thường như ta.

Thanh âm của Tam đầu lĩnh vẫn khàn khàn như trước, giống như hai viên đá ma sát vào nhau, tương đối khó nghe.

- Tư sắc bình thường ư? Còn phải xem qua mới biết được.

Mũi chân của Ninh Tiểu Xuyên điểm lên mặt đất, thân thể bắn về phía trước, một chưởng bổ tới Tam đầu lĩnh đang đứng trên nhánh cây, trên tay tràn ngập thiểm điện.

Tam đầu lĩnh cũng không trực diện giao phong với Ninh Tiểu Xuyên, trên lưng đột nhiên phóng ra một luồng hàn khí và một đoàn hỏa diễm, ngưng tụ thành một đôi cánh dài ba mét, thân thể mảnh khảnh phóng vút lên không, lao ra khỏi khu rừng, bay về phía đỉnh Huyết Sơn.

Đôi cánh chim này của nàng, chỉ dùng hàn khí và liệt diễm ngưng tụ mà thành, chính là một loại Thần Thông hiếm thấy do thân thể sinh ra – Băng Hỏa Song Phi Dực.



Nhờ vào loại Thần Thông này, nàng có thể bao lên không trung, cưỡi gió phi hành.

Dưới tình huống bình thường, cho dù là tu vi đạt tới Võ Tôn, cũng không thể thông qua lực lượng của mình mà phi hành cách mặt đất.

Cho nên mới nói, loại Thần Thông của Tam đầu lĩnh cực kỳ hiếm có, trân quý tới cực điểm, khiến cho vô số Võ giả đều hâm mộ, đương nhiên, với tu vi của nàng hiện tại, cũng không thể phi hành trên không trung quá lâu, tối đa chỉ phi hành được nửa canh giờ là sẽ hao tổn hết Huyền Khí trong cơ thể.

Ninh Tiểu Xuyên giẫm lên đỉnh ngọn cây, đuổi theo Tam đầu lĩnh, trên tay không ngừng đánh ra từng đạo thiểm điện, muốn đánh cho Tam đầu lĩnh từ trên không trung rơi xuống.

Trước mắt giống như diễn ra cuộc chiến giữa Lôi Thần và Thiên sứ.

- Phành...

- Phành...

Tu vi của Tam đầu lĩnh cũng không yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên bao nhiêu, đánh ra hỏa cầu ngăn cản thiểm điện, cuối cùng biến mất trước tầm mắt của Ninh Tiểu Xuyên.

- Ninh Tiểu Xuyên, chuyện vừa trông thấy, ta cam đoan sẽ không nói ra ngoài, cam đoan sẽ không, ha ha…

Trong bầu trời đêm, chợt vang vọng tiếng cười của Tam đầu lĩnh.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không đuổi theo nữa, trong lòng cảm thấy buồn bực, chuyện mình giết Lan Phỉ công chúa, nói lớn thì lớn mà nói nhỏ thì nhỏ, Tam đầu lĩnh đã biết rõ chuyện này, tương lai nhất định sẽ dùng chuyện này để áp chế hắn. Hôm nay không diệt trừ được nàng, tương lai sẽ hậu hoạn vô cùng.

Lúc nàng cởi đi bộ hắc bào trên người, nàng sẽ biến thành một người khác, lúc đó, đoán chừng ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể nhận ra được nàng, càng không nói đến việc giết nàng diệt khẩu.

Hối Hận cũng vô dụng, muốn giết chết Võ giả cùng cảnh giới, vốn đã là chuyện rất gian nan rồi.

Sở dĩ hắn có thể giết chết Lan Phỉ công chúa dễ dàng như vậy, chủ yếu là vì Lan Phỉ công chúa quá khinh địch, nếu như Lan Phỉ công chúa có thể nghiêm túc với một đối thủ như Ninh Tiểu Xuyên, e rằng hươu chết về tay ai còn chưa biết được.

Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng quay trở về khu rừng, nhưng vừa hạ xuống đất, lại càng giật mình kinh hãi hơn.

Lan Phỉ công chúa đâu rồi?

Thi thể của nàng rõ ràng gục ở chỗ này, trên mặt đất còn lưu lại vết máu, nhưng thân thể và đâu lâu lại không nhìn thấy đâu nữa.

Chẳng lẽ nàng có thể tự đứng lên đi lại sao?

Lan Phỉ công chúa đâu rồi?

Thi thể của nàng rõ ràng gục ở chỗ này, trên mặt đất còn lưu lại vết máu, nhưng thân thể và đâu lâu lại không nhìn thấy đâu nữa.

Chẳng lẽ nàng có thể tự đứng lên đi lại sao?

- Có lẽ Ngự Thiến Thiến và Mộ Dung Vô Song đã tìm tới nơi này, xử lý thi thể của nàng rồi.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên liền nghĩ như vậy.

Thế nhưng, hắn vừa mới quay đầu lại, biểu lộ trên mặt lập tức cứng đờ, thân thể giống như hóa đá, toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy Lan Phỉ công chúa đứng dưới gốc đại thụ cách đó không xa, đầu lại trở về trên cổ, nối liền với thân thể, không ngờ lại không có một vết máu nào, giống như chưa từng bị chém đứt vậy.

Nàng vẫn xinh đẹp ưu nhã như trước, ngay cả cánh tay bị Ninh Tiểu Xuyên bẻ gãy cũng khôi phục tự nhiên, ngón tay ngọc mảnh khảnh nhẹ nhàng quấn lấy sợi tóc, hai mắt nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, khiến người khác cảm thấy quỷ dị vô cùng.

Ninh Tiểu Xuyên đã nghe không ít câu chuyện về “Nữ quỷ đòi mạng”, “Âm thi phục sinh”, vốn dĩ từ trước tới nay đều không tin, nhưng từ sau khi đến thế giới này, chuyện cổ quái gì cũng gặp rồi, rất khó bảo đảm đây không phải là nữ quỷ đến tìm hắn đòi mạng.

- Chẳng lẽ vừa rồi có người đã đi qua đây, luyện chế nàng thành Thủ Sơn thi nô?:

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể nghĩ ra một giải thích tương đối hợp lý như vậy, trong lòng bàn tay ngưng tụ thiểm điện. Nếu như Lan Phỉ công chúa dám nhào tới, hắn sẽ giết nàng thêm lần nữa.

- Là Bán thi nô, khục khục…

Trong rừng, chợt truyền đến một thanh âm già nua trầm đục.



Một bà lão lưng còng từ trong bóng tối đi ra, trong tay cầm một thanh quải trượng, bước chân tập tễnh, đầu gần như dán sát vào mặt đất.

Bà lão già nua này, cánh tay khô gầy như củi, tóc cũng sắp rụng sạch, tại lớp da trên đầu chỉ còn lưa thưa mấy sợi tóc trắng.

Nếu như nói Lan Phỉ công chúa là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, vậy thì bà lão này quả thực là trái ngược tới cực điểm, xấu xí đến mức có thể dọa chết một vài người nhát gan, giống như lão ma từ trong phần mộ bò ra.

Khoảnh khắc bà lão ngẩng đầu lên, Ninh Tiểu Xuyên bỗng nhiên lùi về phía sau một bước, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Đây là lần đầu tiên hắn bị dung mạo của một người dọa cho thối lui.

Quá xấu xí.

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy cảnh tượng mà mình nhìn thấy trước mắt quả thật quá mức quỷ dị, liền cố giả vờ trấn định, nói:

- Ngươi là ai?

Cao thủ của Thiên Đế học cung, sớm đã phong tỏa hoàn toàn Hỏa Ma Sơn Mạch, trước khi khảo hạch chấm dứt, bất kể là người phương nào, e rằng đều không thể tiến vào được.

Lão bà này làm sao có thể xuất hiện trong Hỏa Ma Sơn Mạch?

Chẳng lẽ bà ta một mực sống trong Hỏa Ma Sơn Mạch này?

Cũng không đúng, những Võ giả bên trong Hỏa Ma Sơn Mạch đều đã bị cao thủ của Thiên Đế học cung đuổi ra ngoài. Trong Hỏa Ma Sơn Mạch này, ngoại trừ người đến tham gia khảo hạch, có lẽ sẽ không còn bất kỳ người nào xuất hiện nữa.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ đến tòa Ma Cung trên Huyết Sơn, lập tức thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ bà lão này có quan hệ gì đó với Ma Cung? Lan Phỉ công chúa cũng là bị bà ta luyện chế thành Thủ Sơn thi nô?

Nghĩ đến đây, Ninh Tiểu Xuyên lại càng kiêng kỵ bà lão trước mặt hơn.

Bà lão căn bản không để ý tới Ninh Tiểu Xuyên, chỉ chậm rãi nói:

- Ngươi có biết tại sao nàng là Bán thi nô không? Bởi vì lúc lão bà ta phát hiện ra nàng, nàng chỉ vừa mới chết, còn chưa chết hoàn toàn, trong cơ thể vẫn còn sót lại sinh khí, ý thức trong đại não cũng chưa suy kiệt, nên luyện chế nàng một chút, biến thành một Bán thi nô không sống không chết.

- Tiền bối chẳng lẽ là Dưỡng Tâm Sư?

Ninh Tiểu Xuyên nghe nói thủ đoạn của Dưỡng Tâm đại sư cực kỳ cao minh, chỉ cần Võ giả vẫn còn một hơi thở, thì vẫn có thể cứu sống Võ giả đó.

Bà lão lắc đầu, nói:

- Không, không, thủ đoạn của lão bà ta còn cao minh hơn Dưỡng Tâm đại sư nhiều, chỉ cần là người vừa mới chết, thời gian không quá một canh giờ, lão bà ta đều có thể khiến cho người đó sống lại.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Sống lại? Không phải chỉ là thi nô thôi sao?

Sau khi bà lão nghe thấy câu này, liền cực kỳ mất hứng, quải trượng hung hăng nện xuống mặt đất một cái, một luồng khí Âm Sát từ trong cơ thể nàng phát ra, lập tức khiến cho toàn bộ lá cây trong rừng chấn động, rụng xuống lả tả, trên mặt đất lập tức xuất hiện một tầng lá dày.

Một loại cảm giác thê lương, hoang vu, bao trùm toàn bộ rừng núi.


Toàn bộ núi rừng đều trở nên cô quạnh.


Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy áp bách trước nay chưa từng có, huyết dịch trong cơ thể giống như đông cứng lại, ý thức càng lúc càng chậm chạp, trong lòng cảm thấy sợ hãi, bà lão này rốt cuộc là người hay quỷ?


Bà lão thấy Ninh Tiểu Xuyên sợ mình như vậy, mới thu hồi lại hàn khí trên người, tiếp tục nói:


- Ta nói là chính thức sống lại, không phải là thi nô. Nàng ta chính là minh chứng tốt nhất.


Bà lão nhìn về phía Lan Phỉ công chúa mà nói.


Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy, những cái thi nô trong Hỏa Ma Sơn Mạch, đoán chừng đều có quan hệ với bà lão này, liền cẩn thận hỏi:


- Không phải ngài vừa nói, nàng ta chỉ là Bán thi nô ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK