Thanh Tước Vương nhìn về phía Hoa Thanh Liên, mắt sáng lên, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, vị cô nương này rất xinh đẹp, ngươi thật có mắt nhìn đấy!
Ninh Tiểu Xuyên ho khan mấy tiếng:
- Đấy là... nam nhân, không phải nữ tử.
Lần này thì tới lượt Thanh Tước Vương chấn kinh, nhìn Hoa Thanh Liên một lượt từ đầu xuống chân, mắt dừng lại ở cổ và ngực Hoa Thanh Liên một lúc rất lâu.
Mãi lâu sau, Thanh Tước Vương mới liếm môi nói:
- Ta nói... ta nói này Ninh Tiểu Xuyên, từ lúc nào mà ngươi lại thích nam nhân vậy?
- Ngươi hiểu nhầm rồi...
Ninh Tiểu Xuyên đang định giải thích thì bì Thanh Tước Vương ngắt lời:
- Không cần nói nữa, ta hiểu rồi. Bản đại vương gần đây đang tìm các tu sĩ nhân loại làm tế phẩm đưa tới Phạn Hống Yêu Hoàng. Vừa hay thiếu hai người, hai ngươi vào chỗ đủ số đi.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên chợt thay đổi, nói:
- Thanh Tước Vương!
Thanh Tước Vương nhướn mày, trừng mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Ngươi có ý kiến? Ninh Tiểu Xuyên, ngươi là tên khốn kiếp có biết không? Bản vương đối xử với ngươi như người nhà, giúp ngươi báo thù, giúp ngươi nuôi con, giới thiệu đối tượng cho ngươi, hơn nữa ít nhất còn cứu ngươi hai ba lần đúng không?
- Nhưng tên khốn kiếp ngươi dĩ hạ phạm thượng, sắc đảm trùm trời, khi sư diệt tổ, lợi dụng ta giết Ngọc Lam đại đế thì thôi, lại còn dám dùng Khốn Long Tỏa trói bản đại vương, đúng là tức chết ta! Làm gì có lý đó! Đừng nói là bây giờ ngươi đã tới Đại Mộng Trạch, cho dù ở Thiên Đế Sơn, bản vương cũng phải bắt ngươi làm tế phẩm!
- Ài, ngươi cũng thù dai quá đấy!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Thật ta Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy có lỗi, dù sao Thanh Tước Vương cũng rất quan tâm tới hắn. Nhưng hắn cũng không phải hoàn toàn lợi dụng Thanh Tước Vương, ít nhất cũng đã nói ra vị trí của Phong Thần động phủ, cũng coi như báo đáp ân tình rồi.
- Đúng vậy, bản vương thù dai đấy, ngươi tới mà cắn ta đi! Nào, tới cắn đi! Cắn ở đây này!
Thanh Tước Vương chống hai tay vào hông, trên gương mặt là nụ cười tinh nghịch lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, giống như một tiểu nữ hài chưa trưởng thành vậy.
Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên cuối cùng vẫn bị Thanh Tước Vương đưa vào sâu trong Đại Mộng Trạch, tới Yêu Tộc Thánh Quốc.
Tu sĩ nhân loại bình thường tới Đại Mộng Trạch căn bản không thể tìm được Yêu Thú Thánh Quốc. Chỉ khi có những đại yêu như Thanh Tước Vương dẫn đường thì mới vào sâu được Đại Mộng Trạch, tìm được Thánh Môn để vào Yêu Tộc Thánh Quốc.
Yêu Tộc Thánh Quốc, cả một vùng linh hồ nước xanh biếc, nước chảy vạn dặm, nhìn không thấy biên giới là đâu, giống như vùng biển Viễn Cổ vậy.
Trên mặt hồ là vô số những hòn đảo nhỏ, trên đạo là những tòa cổ điện hoa lệ, những tòa tháp cao đầy yêu khí, những chiếc cầu nối liền các thủy vực. Dưới nước thỉnh thoảng lại có giao long thò đầu lên, phun ra một luồng khí rồi uống một lượng lớn nước hồ, tạo thành những cái xoáy nước khổng lồ.
Ở chính giữa trung tâm Yêu Tộc Thánh Quốc là một cái đài tế xây bằng xương người. Không chỉ là xương của Thủy Nhân Tộc mà còn có Cự Nhân Tộc, Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc, Kim Giáp Thiết Nhân Tộc, xương của các loại chủng tộc đều có. Ngay cả căn cơ của đài tế cũng là dùng những cái đầu lâu trắng hếu xếp thành.
Đài tế rất lớn, cao vút như chọc cả tới trời vậy, được xây nên từ xương của hàng triệu người, bất cứ tu sĩ nhân loại nào tới đây cũng sẽ có cảm giác bi thương.
Nhìn ra xa sẽ thấy yêu tộc đang vung roi thúc tu sĩ nhân loại đi theo con đường xương trắng đi lên trên đỉnh đài tế.
Bất luận nam nữ già trẻ, bất luận tu vi cao hay thấp, bất luận đẹp hay xấu, tất cả đều bị đẩy vào hố yêu hỏa ở giữa đài tế. Vô số tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc thê lương vọng ra đầy tuyệt vọng.
- Đây chính là đài tế xương người trong truyền thuyết!
Ánh mắt Hoa Thanh Liên lạnh đi, hai tay xiết chặt, móng tay như cắm sâu vào trong da thịt.
Ninh Tiểu Xuyên cũng từng nghe nói tới đài tế được xây bằng xương người trong Đại Hoang, tập trung xương của các chủng người, nó tồn tại từ xa xưa. Xây dựng và hiến tế hàng triệu năm nay, đài tế càng ngày càng cao, càng ngày càng hùng vĩ.
Trong đó thậm chí có cả xương của Chân Nhân, của Vạn Cổ Chí Tôn, của Thánh Thổ chưởng giáo.
Xương của những người thực lực mạnh thì làm trụ chính cho đài tế, huyết dịch biến thành hố hỏa diệm, mãi mãi không tắt.
Nghe nói đài tế xương ngươi không chỉ có một tòa mà có rất nhiều, được đăt ở khắp các Yêu Tộc Thánh Quốc trong Đại Hoang, do các Hoàng Chủ đại yêu bảo vệ. Mỗi ngày đều cần có tu sĩ nhân loại hiến tế cho Yêu Thần.
Cứ cách một trăm năm sẽ tổ chức một lần Yêu Hoàng Tế Điển quy mô lớn, do Yêu Hoàng đích thân chủ trì, bắt một lượng lớn tu sĩ nhân loại để cầu khấn Yêu Thần.
Trong truyền thuyết, đài tế xương người ngoài việc có thể liên hệ với Yêu Thần, trấn áp khí vận nhân tộc, còn có có một tác dụng rất quan trọng khác nữa.
Khi nhân loại xuất hiện một tuyệt đại anh kiệt cấp Thứ Thần thì thời đại đó thuộc về thời đại của nhân loại, các đại yêu tộc sẽ phải tránh nạn.
Đài tế xương người có thể mượn sức mạnh của Yêu Thần giấu cả Yêu Tộc Thánh Quốc đi, tách biệt hoàn toàn với thế gian, tránh sự trấn áp của Thứ Thần nhân loại.
Sau khi Thứ Thần nhân loại chết đi, Yêu Tộc Thánh Quốc sẽ lại xuất hiện, tiếp tục đàn áp nhân tộc.
Năm đó Tử Kim Hoàng Chủ thiên tư tuyệt đỉnh, tu vi là Thứ Thần đại cảnh, muốn dựa vào tu vi Thứ Thần của mình để áp chế hoả diệm của yêu tộc, giết vô số cường giả của yêu tộc, thậm chí còn đánh sập chín toà đài tế xương người.
Nhưng sau khi yêu tộc khởi động sức mạnh của đài tế thì Yêu Tộc Thánh Quốc hoàn toàn được ẩn giấu, cho dù với tu vi của Tử Kim Hoàng Chủ cũng không thể tìm được Yêu Tộc Thánh Chủ, cuối cùng không thể đánh sập tất cả đài tế, đó là nỗi tiếc nuối cả đời của Tử Kim Hoàng Chủ.
Tử Kim Hoàng Chủ biết sau khi mình chết chắc chắn yêu tộc sẽ lại vùng dậy, nhân loại sẽ lại rơi vào biển lửa, bị yêu tộc trấn áp.
Vậy là Tử Kim Hoàng Chủ khi còn sống đã thống nhất Bắc Cương, mở ra nền văn minh đệ nhất thịnh thế trong lịch sử - Tử Kim Thần Quốc.
Tử Kim Hoàng Chủ tưởng rằng Tử Kim Thần Quốc có thể tập trung sức mạnh của toàn bộ nhân loại, cho dù mình có chết đi cũng có thể chấn nhiếp các đại yêu tộc.
Nhưng Tử Kim Hoàng Chủ lại không ngờ tuy Tử Kim Thần Quốc nhất thời cường thịnh nhưng ngoài Thứ Thần ra thì không ai khống chế được một nền văn minh lớn như vậy.
Sau khi ngài chết, nội bộ nhân tộc đấu đá vô cùng ác liệt, cuối cùng khiến Tử Kim Thần Quốc tan đàn xẻ nghé.
Lúc này, các đại yêu tộc trước kia bị Tử Kim Hoàng Chủ áp chế bắt đầu tranh thủ cơ hội báo thù, triển khai các cuộc sát phạt tanh nồng mùi máu. Tử Kim Thần Quốc to lớn chìm trong khói lửa, ngay cả hậu nhân Tử Kim Hoàng Chủ cũng chết sạch, chỉ còn lại Tử Tộc ở Cửu Việt Cương, hơn nữa cũng rất suy tàn.
Nhân kiệt tuyệt thế một đời vì nhân tộc đại chiến tứ phương, mở rộng cương thổ, nhưng sau khi ngài chết lại gặp phải sự báo thù tàn độc, suýt nữa thì tuyệt hậu.
Sau vài chục vạn năm phát triển, Bắc Cương lại trở thành lãnh địa của các đại yêu tộc. Tu sĩ nhân loại chỉ có thể sống trong những khe núi, dù là các đại thánh thổ hay Viễn Cổ thế gia cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình.
Một vạn năm trước, Thiên Đế xuất thế, một lần nữa khiến các đại yêu tộc chấn kinh, phải dùng tới sức mạnh của đài tế xương người, giấu Yêu Tộc Thánh Quốc đi.
Nhưng Thiên Đế chỉ mất ba trăm năm đã tu thành Thứ Thần, tám trăm năm để thành chân thần.
Sau khi thành thần, hắn rời khỏi thế giới này, không có ảnh hưởng gì nhiều tới các đại yêu tộc, thậm chí còn không chủ động đối phó yêu tộc.
Trước kia, mỗi một vị Thứ Thần nhân loại xuất thế là chắc chắn sẽ dẫn dắt nhân loại hưng thịnh vài vạn năm. Thứ Thần còn ở thế gian một ngày thì nhân loại có thể coi thường mọi chủng tộc
Thậm chí ngay cả khi Thứ Thần đã chết, đệ tử và hậu nhân, dưới dư uy của Thứ Thần vẫn có thể dẫn dắt nhân tộc áp chế các đại yêu tộc.
Nhưng thời đại này đã khác, tuy Thiên Đế đáng kinh ngạc hơn các Thứ Thần nhân loại trước kia, nhưng tốc độ thành thần thực sự quá nhanh, còn chưa có ảnh hưởng gì tới nhân loại và yêu tộc thì đã rời đi rồi.
Tuy đại đệ tử của Thiên Đế đã xây dựng nên Thiên Đế Sơn, vài nghìn năm trước vẫn luôn chấn nhiếp được các đại yêu tộc Bắc Cương, nhưng đại đệ tử Thiên Đế đã vài nghìn năm không hiện thân, có người nói hắn đã chết, cũng có người nói đã rời khỏi Bắc Cương.
Cũng vì thế mấy nghìn năm gần đây yêu tộc hoạt động ngày càng dày đặc, lịa bất đầu triển khai đàn áp nhân tộc, muốn cướp lại quyền khống chế Bắc Cương.
Thanh Tước Vương đưa Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên tới một hòn đảo nhỏ hình bọ cạp. Lên đến đảo lập tức có yêu thú hình người và huyền thú cấp cao ra đón. Tất cả cùng hành lễ với Thanh Tước Vương vô cùng cung kính.
- Đại vương, những thú vương khác đều đã đưa tế phẩm tới Đại Mộng Trạch. Nếu Trảm Thiên Hoang Lĩnh chúng ta không có tế phẩm thì e rằng sẽ khiến Yêu Hoàng đại nhân nổi giận!
Một yêu nữ Ngân Xà Tộc thân hình yểu điệu, tóc dài màu bạc, làn da trắng bóc, ngực đầy eo thon, bộ ngọc giáp ngân sắc mặt trên người nhưng lộ chiếc bụng phẳng lì, chiếc rốn xinh đáng yêu tiến lại Thanh Tước Vương.
Nữ tử này chính là Xà yêu nghìn năm, tu vi thâm hậu, đã là đại yêu, có địa vị không thấp trong yêu tộc.
Thanh Tước Vương trừng mắt nhìn nữ yêu đó, nói:
- Ai bảo không có? Bản đại vương không phải vừa mang về hai tên, cộng với một tên bắt mấy hôm trước, đã có ba tên rồi.
Yêu nữ tóc bạc nhìn Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên một cái, mắt dừng lại trên người Hoa Thanh Liên:
- Mỹ nam tử tuấn tú thật!
Với sự tuấn mỹ của Hoa Thanh Liên, ngoài loại người thần kinh thô tục như Thanh Tước Vương ra thì những nữ tử khác đều khó có thể không động tâm với hắn, cho dù chỉ nhìn một lần cũng khó quên.
Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên không xấu nhưng so với Hoa Thanh Liên thì còn thua kém quá nhiều. Hoa Thanh Liên đã đẹp gần tới mức yêu nghiệt, không giống nam nhân, đến cả nữ tử cũng đố kỵ, có thể gọi là yêu nam thông sát cả nam lẫn nữ.
Yêu nữ tóc bạc bị mê hoặc trong giây lát rồi lập tức tỉnh lại, nói:
- Đại vương, chúng ta mới bắt được ba tên, những thú vương khác đều là hàng trăm vạn tu sĩ nhân loại. Chúng ta có phải quá thảm rồi không?