- Phụ… Phụ vương, mau… mau cứu ta!
Lời cầu cứu của hắn tự nhiên là không có bất kỳ tác dụng gì, bởi vì ngay cả Phụ vương của hắn, vị Mộc Uẩn Vương đại nhân kia, hiện tại cũng đã bị Ninh Tiểu Ma trói gô vứt nằm dài trên mặt đất.
Nhưng lời kêu cứu của Diệp Siêu Phàm lại khiến cho Ninh Tiểu Ma có chút hứng thú. Nàng nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm trước mặt, gằn giọng hỏi:
- Phụ vương? Phụ thân ngươi cũng là đại vương?
Thấy Ninh Tiểu Ma có hứng thú với cái này, Diệp Siêu Phàm giống như bắt được cọng rơm cứu mạng vậy, vội vàng nói:
- Phụ vương ta chính là một trong Bát Vương của Chân Lý Thiên Quốc, quyền thế vô biên…
- Cái gì Bát Vương chó má chứ? Ở trước mặt bản ma vương, lại còn có người dám xưng đại vương, quả thật chính là muốn chết mà!
Không đợi Diệp Siêu Phàm nói xong, Ninh Tiểu Ma đã xem sợi xích trong tay như một sợi roi, phốc một cái đã đánh thẳng lên trên người Diệp Siêu Phàm.
Diệp Siêu Phàm bị sợi xích quất trúng, một thân khải giáp trên người vậy mà phốc một tiếng liền vỡ nát. Không còn tầng khải giáp này hộ thân, Diệp Siêu Phàm chỉ kịp kêu thảm một tiếng, huyết nhục trên người đã ầm ầm nổ tung. Nơi này chính là sâu bên trong Tiên Kiều, nếu không có đủ thực lực mà tiến vào nơi này, ngay cả cỗ lực áp bách cường đại ẩn chứa ở nơi này cũng không thể chống đỡ nổi. Diệp Siêu Phàm hiện tại chính là bị cỗ lực áp bách áp đáng sợ này nghiền ép biến thành bộ dáng như vậy.
Thảm trạng như vậy, ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng có chút không đành lòng nhìn. Nhưng Ninh Tiểu Ma đối với chuyện này tựa hồ như không có cảm giác chút nào vậy, vẫn mang theo khuôn mặt mỉm cười tủm tỉm ngồi xổm bên cạnh thi thể của Diệp Siêu Phàm, chăm chú nhìn huyết nhục trên người Diệp Siêu Phàm không ngừng bạo liệt.
- Tính tình nha đầu Tiểu Ma kia như thế nào lại băng lãnh vô tình như vậy? Xem ra sau này thật sự phải giáo dục nàng thật tốt mới được!
Ninh Tiểu Xuyên ở một bên quan sát, âm thầm lắc đầu. Đúng lúc này, một tiếng hét lớn đột nhiên vang lên:
- Tiểu nha đầu, chết đi cho ta!
Ầm ầm!
Mộc Uẩn Vương vốn dĩ đang bị trói gô nằm dưới đất, lúc này sợi xích trên người vậy mà phốc một tiếng, ào ào đứt đoạn. Thân ảnh vừa lóe lên, Mộc Uẩn Vương đã một lần nữa đánh thẳng về phía Ninh Tiểu Ma.
Lúc này nửa phần dưới thân thể của hắn đã hóa thành bộ dáng một gốc cổ thụ, cánh tay lại càng biến thành một nhành cây thô to, quét ngang thân thể Ninh Tiểu Ma. Tất cả mọi thứ bị nhánh cây này chạm trúng, liền lập tức nổ tung, hoàn toàn biến mất.
Một màn xảy ra cực kỳ đột nhiên, khiến cho thần sắc Ninh Tiểu Xuyên khẽ biến, lập tức phóng thẳng về phía Ninh Tiểu Ma.
Biến cố xảy ra quá đột nhiên, Ninh Tiểu Ma tựa hồ không kịp phản ứng, trên mặt mang theo thần sắc ngạc nhiên quay đầu nhìn lại. Nhìn thấy nhành cây thô to đang quét về phía chính mình kia, cánh tay Ninh Tiểu Ma vội vàng vung lên, chỉ kịp triệu hồi ra hư ảnh một tấm bia đá, ngăn cản ở trước mặt chính mình. Ngay sau đó, thân ảnh nàng liền bị nhành cây thô to này trực tiếp đập trúng, bay thẳng về phía sau.
- Trở lại cho ta!
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp vọt tới bên cạnh Ninh Tiểu Ma, đã vội phóng thích ra lực lượng của Thế giới Vũ trụ Sơ khai, bao phủ Ninh Tiểu Ma vào bên trong.
Sưu!
Thân ảnh Ninh Tiểu Ma giống như lúc xuất hiện vậy, trực tiếp biến mất trước mặt mọi người. Không kịp nói thêm lời nào, toàn bộ tinh lực của Ninh Tiểu Xuyên liền lập tức chuyển vào trong Thế giới Vũ trụ Sơ khai, bắt đầu cảm ứng tình huống của Ninh Tiểu Ma.
Bị Mộc Uẩn Vương đánh trúng một kích, tình huống của Ninh Tiểu Ma quả thật rất tệ. Bất quá, thời điểm khi ý thức của Ninh Tiểu Xuyên tìm được nàng, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên lại lập tức trở nên cổ quái.
Bởi vì lúc này Ninh Tiểu Ma cũng không trở về trong Thế giới Vũ trụ Sơ khai, mà lại xuất hiện bên ngoài Thế giới Vũ trụ Sơ khai, tại phụ cận khỏa cốt châu màu trắng kia. Toàn thân bị thương nghiêm trọng, nhưng lúc này Ninh Tiểu Ma đang cầm khỏa cốt châu màu trắng kia ở trong tay, chà xát trước ngực mình mấy cái. Toàn bộ thương thế trên người nàng không ngờ đã tốt hơn phân nửa.
Ngay sau đó, nàng lại đặt khỏa cốt châu màu trắng này ở dưới mũi, mạnh mẽ hít sâu một hơi, tựa hồ như đang hấp thu khí tức trên cốt châu màu trắng vậy. Giữ yên như vậy trong chốc lát, không ngờ trạng thái của nàng đã khôi phục lại hoàn hảo. Không cần Ninh Tiểu Xuyên hỗ trợ cái gì, bản thân Ninh Tiểu Ma đã triệt để khôi phục lại.
Tình huống như vậy khiến cho Ninh Tiểu Xuyên cười khổ không thôi, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy kinh hỉ. Lúc này Ninh Tiểu Xuyên thậm chí đã cảm thấy, so với chính mình, chỉ sợ nàng nữ nhi này của chính mình mới càng thích hợp kế thừa mọi thứ của Diệt Thế Đạo hơn.
Ngay khi trạng thái vừa mới khôi phục trở lại, Ninh Tiểu Ma đã lớn tiếng hét lên:
- Quá đê tiện! Lại dám đánh lén sau lưng người khác, lại còn gây tổn thương cho bản vương! Chuyện này tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được! Phụ thân, mau để cho ta ra ngoài a! Ta phải đập chết toàn bộ đám người kia mới được!
Nghe được thanh âm gào thét của Ninh Tiểu Ma, Ninh Tiểu Xuyên âm thầm lắc đầu mấy cái. Ninh Tiểu Ma dung hợp với Diệt Thế Thần Bi, thực lực quả thật vô cùng cường đại. Thế nhưng niên kỷ nàng dù sao cũng còn nhỏ, phương diện kinh nghiệm chiến đấu còn thiếu sót rất lớn. Loại tình huống như vừa rồi, nếu đổi lại là Ninh Tiểu Xuyên, hắn tuyệt đối có thể dễ dàng ngăn cản công kích của Mộc Uẩn Vương, đồng thời một lần nữa trấn áp đối phương.
Ngoài ra, bản thân Ninh Tiểu Ma còn có một khuyết điểm thật lớn, đó chính là lực phòng ngự quá yếu! Dựa vào Diệt Thế Thần Bi, công kích của nàng dĩ nhiên là không ai có thể ngăn cản nổi, nhưng phương diện phòng ngự lại yếu đến thương cảm. Chỉ cần bị người khác đánh trúng một cái, cho dù nàng không chết, chỉ sợ cũng không còn sức đánh trả.
- Bất quá, nếu tiểu nha đầu này phối hợp với ta, cha con hai người chúng ta liên thủ với nhau, một công một thủ, ngược lại hoàn toàn có thể bổ sung lẫn nhau!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên âm thầm tính toán một hồi, lúc này ý niệm mới khẽ động, một lần nữa phóng xuất Ninh Tiểu Ma ra ngoài. Chỉ là lần này sau khi xuất hiện Ninh Tiểu Ma, Ninh Tiểu Xuyên liền không nói hai lời, trực tiếp ôm nàng tại trước ngực mình. Không đợi Ninh Tiểu Ma kịp phản bác cái gì, Ninh Tiểu Xuyên đã lắc đầu nói:
- Từ giờ trở đi, không cho phép ngươi rời khỏi bên cạnh ta một bước!