Thế nhưng, trời sập xuống, tự nhiên sẽ có cao nhân chống đỡ.
Với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, còn chưa đáng để cân nhắc chuyện đối phó Thiên Mộng Yêu Hoàng, hay là tất cả Yêu Hoàng và Yêu Hậu của các đại Yêu tộc, chỉ cần có thể đề thăng tu vi, bảo vệ bản thân và người bên cạnh cũng đã đủ rồi.
Có bao nhiêu năng lực thì làm bấy nhiêu chuyện.
Phải lập tức tìm được Tịch Diệt Ma Hỏa.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Ngươi đến Thiên Xu Đế Thành cũng một thời gian rồi, ngươi biết được bao nhiêu về Kim tộc?
- Kim tộc?
Khóe miệng Nhạc Minh Tùng chợt lộ nụ cười, nói:
- Cũng đúng, thiên hạ sắp nghênh đón đại kiếp nạn, quả thực nên tìm một gốc đại thụ để dựa vào. Kim tộc chính là một trong ba đại cổ tộc của Thiên Xu Đại Đế quốc, đại thủ này quả thật rất lớn mạnh.
Hắn cảm thấy, Ninh Tiểu Xuyên muốn đầu nhập vào Kim tộc, đạt được sự che chở của Kim tộc, dùng để ứng phó với đại kiếp nạn sắp tới của Nhân loại.
Hắn lại nói:
- Thế nhưng, Kim tộc cũng không phải thật sự bền chắc như thép, nội bộ có rất nhiều chi mạnh và thế lực đấu tranh. Thực ra, có rất nhiều tộc lão của Kim tộc đều không đồng ý hôn sự của ngươi và Kim Lăng đại tiểu thư của Kim tộc. Bọn họ cảm thấy, Kim Lăng phải được gả vào Hoàng thất, trở thành Thái Tử phi, như vậy thì Kim tộc mới có được lợi ích càng lớn hơn.
- Còn một chuyện nữa, ngươi nhất định phải cẩn thận.
- Ngươi đã giết đệ nhất thiên kiêu của Lê tộc – Lê Trọng Lâu. Một vị đại nhân vật nào đó của Lê tộc đã tuyên bố, cho dù ngươi là Linh Tử của Thiên Đế Sơn thì cũng phải nhất định bắt ngươi đền mạng.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không hề sợ hãi Lê tộc.
Mặc dù đại bản doanh của Lê tộc ở trong Thiên Xu Đế Thành, thế nhưng, chỉ cần Ninh Tiểu Xuyên không chủ động bại lộ thân phận thì Lê tộc cũng không làm gì được hắn cả.
Vấn đề mấu chốt chính là, phải làm thế nào mới có thể dưới tình huống không bại lộ thân phận mà vẫn thăm dò được tin tức của Tịch Diệt Ma Hỏa từ chỗ tộc nhân của Kim tộc?
Tại Kim tộc, Ninh Tiểu Xuyên có thể tin tưởng người nào?
- Muốn đạt được Tịch Diệt Ma Hỏa, quả nhiên không phải chuyện dễ dàng.
Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ.
Nhạc Minh Tùng nói:
- Nếu ngươi thật sự muốn đến Kim tộc, vậy thì trước tiên có thể tìm một người, người này ngược lại có thể tin tưởng.
- Ai?
- Cậu em vợ của ngươi.
- Cậu em vợ của ta?
Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên.
Nhạc Minh Tùng nói:
- Không phải Kim Lăng có một người em ruột sao, cũng là đệ tử nội môn của Thiên Đế Sơn, tên là Kim Vũ Hồn, các ngươi không phải đã từng gặp nhau ư?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thì ra là ngươi nói hắn.
- Đúng vậy, bây giờ hắn cũng đang ở trong Thiên Xu Đế Thành.
Nhạc Minh Tùng cười nói.
….
….
Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng đang trao đổi trong đạo quán, một đám tu sĩ thần bí lặng lẽ tiến vào Vân Kính sơn lĩnh, tiến về phía đạo tràng của Thiên Đế Sơn.
Một nam tử toàn thân mặc giáp đen, cưỡi trên lưng một đầu Yêu thú man sư, tay cầm một thanh cổ thương dài ba trượng, nhìn về phía đạo quán xa xa, trong miệng phát ra tiếng cười tà lạnh lẽo, nói:
- Vân Tế, phía trước thực sự là một cái đạo quán của Thiên Đế Sơn được đặt tại Thiên Xu Đế Thành ư?
Một nữ tử xinh đẹp, mặc một bộ áo bào đen, thế nhưng lại bạo lộ một mảng da thịt trắng tuyết, hai chân đặc biệt thon dài, quỳ trên mặt đất, nói:
- Hồi bẩm Đàn Đà Địa Tạng, toàn bộ thế lực phân bố tại Thiên Xu Đế Thành đều nằm trong sự khống chế của chúng ta, tòa đạo quán này đích thật là một trong những đạo tràng của Thiên Đế Sơn, tuyệt đối không sai.
Nam tử cưỡi trên lưng Yêu thú man sư, ánh mắt trở nên lạnh lẽo sắc bén không gì sánh được, nói:
- Thiên Xu Đại Đế quốc sắp phát sinh biến đổi lớn, nhất định phải cướp đoạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn trước khi biến đổi tới, nhằm ứng phó với đại kiếp nạn sắp phát sinh.
- Muốn cướp đoạt được nhiều tài nguyên tu luyện hơn tại Thiên Xu Đại Đế quốc, vậy thì tuyệt đối không thể để Thiên Đế Sơn nhúng tay vào, càng không thể để những lão gia hỏa trong Thánh Thổ biết được.
- Địa Tạng Vương thế tôn đã hạ lệnh, trước hết tiêu diệt toàn bộ đệ tử và đạo tràng trong Thiên Xu Đế Thành, biến Thiên Xu Đế Thành thành một tòa thành cô lập hoàn toàn với Thánh Thổ.
Nữ tử xinh đẹp kia lên tiếng:
- Dựa theo tình báo, trong đạo quán kia có một vị đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, có lẽ tu vi đã đạt tới Thiên Nhân cảnh.
- Không sao, một đệ tử hạch tâm trẻ tuổi cũng không có gì đáng sợ, bổn tọa sẽ đích thân giết chết hắn.
Đàn Đà Địa Tạng nói.
…
Tại đạo quán, trong mật thất.
Ninh Tiểu Xuyên đang chuẩn bị cáo từ Nhạc Minh Tùng, đi tìm Kim Vũ Hồn.
Đột nhiên, sắc mặt hắn chợt đổi, nói:
- Mùi máu tươi thật đậm.
Ầm...
Nhạc Minh Tùng phá vỡ cửa lớn mật thất, xông ra ngoài, liền phát hiện toàn bộ đệ tử ngoại môn trong đạo quán đề đã bị giết chết, trên mặt đất đều là thi thể nằm ngổn ngang lộn xộn.
Ầm...
Trong thiên địa, nguyên khí chấn động.
Sau lưng Nhạc Minh Tùng hơn ba mét, xuất hiện từng vòng rung động, một luồng sát khí hùng hậu từ bên trong lao tới.
Một tu sĩ mặc giáp đen, tay cầm chiến đao bản rộng đỏ như máu, mang theo từng vòng rung động xông tới, một đao chém xuống Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng trở tay vỗ ra một chưởng, đánh ra một mảnh tử điện hỏa, đánh bay tu sĩ mặc giáp đen ra ngoài, toàn thân đối phương đều bị đốt trụi, nằm trên mặt đất không ngừng gào thét.
Nhạc Minh Tùng lộ ra dáng vẻ nhàn nhã thong dong, giẫm chân lên người đối phương, nói:
- Không ngờ dám giết người của Thiên Thanh quán, lá gan của các ngươi cũng quá lớn rồi.
Một trận tiếng bước chân vang lên.
Hơn mười tu sĩ Võ Đạo mặc giáp đen, xông vào trong đạo quán, chém phá toàn bộ trận pháp trong đạo quán, trấn thủ tại mười phương vị, bao vây Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng ở chính giữa.
Trên người bọn hắn mang theo một luồng khí tức tà ác lạnh lẽo, sát khí nồng hậu dày đặc, hiển nhiên không phải là sát thủ bình thường.
Vân Tế đeo khăn che mặt, hóa thành một đạo ám quang, hạ xuống trên đỉnh đạo quán, trong tay cầm một thanh chiến kiếm màu đen, cười lạnh nhìn Nhạc Minh Tùng, nói:
- Ngươi là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn?
Nhạc Minh Tùng nói:
- Biết rõ bổn công tử là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, địa vị cao thượng, thân phận tôn quý mà còn dám giết đến nơi này? Chẳng lẽ không muốn sống nữa hay sao?
- Ha ha, thật sự cho rằng Thiên Đế Sơn thì tài ba ư? Không lâu nữa, Thiên Đế Sơn cũng sẽ tan thành mây khói, trở thành một mảnh tử địa, chỉ một đệ tử hạch tâm nho nhỏ, tại sao chúng ta lại không dám giết?
Vân Tế cười thập phần mị hoặc, tiếng cười khiến cho tâm thần người khác có chút không yên.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng nheo mắt, đối phương dường như biết rõ đại kiếp của Nhân tộc sắp đến, cho nên mới không kiêng nể gì như thế.
Quả nhiên, đại quân của Yêu tộc còn chưa tới thì nội bộ Nhân tộc đã rối loạn trước rồi.
Nhạc Minh Tùng nhìn nữ tử xinh đẹp đứng trên cao, nói:
- Xem ngực ngươi cũng không lớn mà khẩu khí thì lại không nhỏ. Thiên Đế Sơn là Thánh Thổ truyền thừa vạn năm, há có thể để ngươi nói diệt là diệt?
Vân Tế lạnh lùng cười, nói:
- Bất luận ngươi tin hay không, Thiên Đế Sơn quả thực sắp hủy diệt rồi, Thiên Xu Đại Đế quốc cũng sẽ trở thành một mảnh hoang thổ, tất cả nhân loại trên mảnh đại địa này đều sẽ chết, chỉ có người thờ tụng Địa Tạng Vương thế tôn mới có thể sống sót trong hắc ám.
- Ngươi là đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn, chứng tỏ cũng là nhân tài hiếm có. Nếu ngươi chịu quy thuận “Địa Tạng Vương Tông”, vậy thì ngươi cũng có thể trở thành người may mắn sống sót trong đại kiếp này.
Nhạc Minh Tùng kinh ngạc nói:
- Thì ra các ngươi là người của Địa Tạng Vương Tông. Ngươi rốt cuộc có thân phận gì? Có tư cách gì mời chào ta? Ta dù sao cũng là đệ tử hạch tâm của Thánh Thổ, là tài tuấn kiệt xuất thế hệ trẻ.
Vân Tế nói:
- Ta chính là Vân Tế sứ giả dưới trướng Đàn Đà Địa Tạng đại nhân, nếu ngươi chịu gia nhập Địa Tạng Vương Tông, Đàn Đà Địa Tạng sẽ đích thân thu ngươi làm đồ đệ. Đến lúc đó, địa vị của ngươi tại Địa Tạng Vương Tông, tuyệt đối sẽ không thấp hơn so với ở Thiên Đế Sơn.
Nhạc Minh Tùng cười nói:
- Gia nhập Địa Tạng Vương Tông cũng phải có một chút chỗ tốt a. Ví dụ như, tặng ta một mỹ nhân xinh đẹp, nếu như tặng ngươi cho ta, ta ngược lại có thể cân nhắc chuyện gia nhập Địa Tạng Vương Tông a.
Vân Tế cười lạnh một tiếng, nói:
- Cho thể diện lại không biết xấu hổ, thực sự cho rằng đệ tử hạch tâm của Thiên Đế Sơn thì giỏi lắm sao? Cho dù thiên tư của các ngươi tuyệt đỉnh thì cũng chỉ vừa mới bái nhập Thiên Đế Sơn mà thôi, nếu như bổn sứ giả muốn giết ngươi, căn bản không cần tốn nhiều sức như vậy.
Vân Tế đã đạt tới Thiên Nhân cảnh, có địa vị không thấp tại Địa Tạng Vương Tông.
Trong mắt nàng, Nhạc Minh Tùng cũng chỉ vừa mới bái nhập Thiên Đế Sơn, không có khả năng đạt tới Thiên Nhân cảnh.
- Nếu như Địa Tạng Vương Tông đã không có thành ý như vậy, ta thấy hay là bỏ đi! Ninh huynh, chúng ta đi thôi.
Nhạc Minh Tùng nói xong liền muốn rời đi.
- Còn muốn đi?
Vân Tế quát lớn:
- Bắt hai người đó lại cho ta!
Những tu sĩ mặc giáp đen đồng loạt ra tay, xông thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên và Nhạc Minh Tùng.
Phốc…
Đúng lúc này, một đạo hư ảnh màu đỏ xẹt qua, trong miệng thổ ra hỏa diễm đỏ hồng, lập tức thiêu đốt hơn mười tu sĩ mặc giáp đen, biến tất cả thành mười mấy cái đèn lồng cực lớn.
- Á…
- Cứu mạng…
Một lát sau, hơn mười tu sĩ Võ Đạo đã bị thiêu đốt thành tro bụi, ngay cả hài cốt cũng không còn.
Tiểu Hồng ngồi trên đầu tường, miệng cười hì hì, giống như việc thiêu cháy hơn mười cường giả nhân loại cũng không phải là chuyện lớn gì.
Vân Tế lại càng hoảng sợ hơn, nàng chưa từng nhìn thấy hỏa diễm khủng bố như vậy, không ngờ một hơi đã thiêu đốt hơn mười cường giả Địa Tôn cảnh thành tro bụi. Nếu như ngọn lửa đó rơi lên người nàng, liệu nàng có thể ngăn cản được hay không?
Nhạc Minh Tùng nhìn thấy Tiểu Hồng phun ra hỏa diễm, cũng hoảng sợ vô cùng, lập tức thối lui thật xa, sợ lại bị Long hỏa dính vào người.
Sau khi hơn mười tu sĩ chết cháy, Nhạc Minh Tùng mới nhảy ra ngoài, thở dài một hơi, nhìn lên trời, nói:
- Vân Tế, ngươi cũng thấy rồi đấy, tiểu chất nữ của ta thập phần cường đại, ngươi không phải là đối thủ của nó.
- Bổn công tử thấy ngươi tướng mạo vóc dáng cũng không tệ, nếu như đồng ý quy thuận bổn công tử, làm thị tỳ cho bổn công tử, bổn công tử sẽ tha cho ngươi một mạng.
- Hừ!
Vân Tế hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt đẹp bắn ra thần sắc tức giận.
Grào...
Một tiếng rống lớn của Yêu thú chợt vang lên.
Một nam tử mặc lân giáp màu đen, tay cầm cổ thương dài ba trượng, cưỡi Yêu thú man sư từ xa bay tới, chân đạp một mảnh ma vân màu đen, trên đầu sấm sét vang dội, thanh thế cực lớn.
Thân hình của Yêu thú man sư này cũng rất lớn, bốn cái chân đạp xuống, liền nghiền nát một tòa lầu gỗ thành phế tích, vững vàng hạ xuống đạo quán.
- Bái kiến Đàn Đà Địa Tạng đại nhân.
Vân Tế từ trên cao bay xuống, quỳ gối dưới Yêu thú man sư, cung kính hành lễ.