Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kiếm Tru Tiên?”

Tô Nhiên và Tô Khả Hân đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào thanh kiếm trong tay Lâm Thiên Sinh.

Trong nhận thức của hai người, kiếm Tru Tiên chỉ tôn tại trong thế giới hư cấu.

Chẳng lẽ thanh kiếm bị rỉ sét nghiêm trọng mà Lâm Thiên Sinh đang cầm trong tay này lại chính là kiếm Tru Tiên có khả năng diệt tiên trong truyền thuyết?

Lâm Thiên Sinh hơi nhếch khóe miệng lên, cười nói: “Đúng vậy, nhưng cái này thì không phải.”

Nghe vậy, Tô Nhiên và Tô Khả Hân lập tức lại không nói nên lời.

Hai người còn cho rằng Lâm Thiên Sinh sẽ nói thanh kiếm này chính là kiếm Tru Tiên, nhưng hóa ra là không phải.

Nghĩ lại thì cũng phải, kiếm Tru Tiên kia cho dù là ở trong tiểu thuyết hay tác phẩm truyền hình và điện ảnh thì đều là loại có tiên khí mạnh mẽ.

Sao có thể bị rỉ sét đến mức độ thế này?

Càng không thể tồn tại.

Tô Khả Hân mím môi nói: “Anh rể, trò đùa này chẳng buồn cười chút nào hết.”

“Em còn tưởng anh sẽ nói đây chính là kiếm Tru Tiên.”

Không hiểu sao Tô Nhiên có hơi thất vọng, vừa rồi trong lòng cô cũng có chút mong đợi nhỏ nhoi.

Lâm Thiên Sinh lại nói: “Hai người đừng vội thất vọng, kiếm Tru Tiên chẳng qua chỉ là một trong bốn thanh kiếm chém tiên mà thôi.”

“Thứ trong tay anh chính là một trong số bốn thanh kiếm đó, kiếm Lục Tiên.”

Nghe Lâm Thiên Sinh nói xong, Tô Nhiên và Tô Khả Hân lại một lần nữa giật mình.

Kiếm Lục Tiên? Vậy chẳng phải nó cùng đẳng cấp với kiếm Tru Tiên sao?

“Cái gì? Kiếm Lục Tiên được đồn rằng có thể giết được tiên đó sao?”

“Một trong bốn thứ vũ khí lợi hại nhất của thời viễn cổ, sao lại có dáng vẻ thế này?”

Tô Khả Hân vẫn không thể tin được.

Với tình trạng rỉ sét như thế này, chỉ sợ là còn không bằng một con dao làm bếp nữa?

Chẳng lẽ là bởi vì bị chôn vùi dưới lòng đất quá lâu sao? Trong lòng Tô Nhiên cũng có nghỉ vấn tương tự: “Cho dù là kiếm Lục Tiên, đã bị rỉ sét đến như thế này rồi, còn có thể sử

dụng được sao?”

Lâm Thiên Sinh cười nói: “Sở dĩ thành ra như vậy, là bởi vì nó bị thương, rơi vào giấc ngủ sâu.”

“Hơn nữa, cho dù đã bị rỉ sét đến thế này thì cũng không thể coi thường sức mạnh của nó được”

“Một khi thanh kiếm này chém xuống, có thể chém cơ thể của Tiên Đế bị thương, ngay cả anh cũng không thể chịu nổi thương tích do thứ này gây ra.”

“Tứ kiếm Tru Tiên cũng không phải là chuyện đùa.”

Lâm Thiên Sinh nói xong, ánh mắt đặt lên thanh kiếm Lục Tiên, cảm xúc trong lòng trở nên lẫn lộn.

Tô Khả Hân kinh ngạc: “Thật sự mạnh như vậy sao?” Lâm Thiên Sinh lấy lại tinh thần, mỉm cười không nói gì. Khi về đến nhà họ Tô, trời cũng đã gần tối.

“Chị, em đi tắm trước.”

Vừa vào nhà, Tô Khả Hân đã vội vàng chạy lên lầu. Tô Nhiên nói: “Ừ, được.”

Sau khi nói xong, cô lại đi theo Lâm Thiên Sinh đến ngồi vào bàn trà ở phòng khách, cầm ấm trà lên bắt đầu mân mê.

Lâm Thiên Sinh ngồi trên ghế sô pha, cầm thanh kiếm Lục Tiên trong tay.

Thật ra, giờ phút này trong lòng anh đang có hơi khó hiểu.

Thanh kiếm Lục Tiên này vậy mà lại xuất hiện ở thế giới này.

Thật sự là một chuyện kỳ lạ.

“Thử xem vậy, thử xem có thể đánh thức mày tỉnh lại không?”

Vừa dứt lời, Lâm Thiên Sinh liền truyền tiên khí của mình vào kiếm Lục Tiên trong tay.

Sau khi hấp thụ tiên khí của Lâm Thiên Sinh, kiếm Lục Tiên kia thật sự đã phản ứng.

“Phịch” một tiếng, thân kiếm đột nhiên rung chuyển! Tô Nhiên ở bên cạnh giật mình: “Sao lại như vậy?”

Lúc nhìn thấy thanh kiếm Lục Tiên trong tay Lâm Thiên Sinh trở nên sáng rực hẳn lên, cô không khỏi kinh ngạc.

Cô vội vàng ngồi xuống trước mặt Lâm Thiên Sinh, trong mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên: “Đây là… kiếm Lục Tiên vừa nấy ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK