Nguyễn Tú cuối cùng cơn đau đã dịu lại nên cũng đáp lại vài câu của bọn họ, sau khi hai bên biết tên nhau thì Ẩn Cao liền hỏi, dù sao bọn họ cũng phải biết tại sao cô gái này lại ở đây.
"Tú, sao em lại ở đây."
Nguyễn Tú nghe hỏi hai mắt liền trở nên ảm đạm, cô gái nhỏ cũng không muốn dấu diếm mà kể lại.
Gia tộc Nguyễn cũng không phải là gia tộc lớn gì, nhưng bọn họ có một quyển sách truyền thừa, chỉ có những người kế thừa thiên phú mới có thể rèn luyện những gì được ghi trong đó, từ nhỏ cô đã được xem là người kế thừa thiên phú của gia tộc, vì muốn kéo dài sự hưng thịnh mà ông nội cô, cũng là chủ gia tộc đã đính hôn cô với con trai của Nghiêm gia, hai bên cách nhau bốn tuổi.
Bởi vì gia tộc mà cô không thể phản khán, vì vậy cô cũng âm thầm chấp nhận cuộc đời của mình sẽ như vậy, cho đến khi cô tròn hai mươi tuổi, cũng là lần đầu tiên cô biết đến thứ gọi là huyệt động này.
Nhưng cô không ngờ được vị hôn phu trên danh nghĩa đó lại có thể đẩy thôn thê của mình, một cô gái chỉ vừa tròn hai mươi tuổi, một người lần đầu tiên đến với nơi mang tên huyệt động này vào chỗ chết mà không một chút ấy náy hay quay đầu lại nhìn.
Ông nội của cô bởi vì tin tưởng hắn ta mới để cho hắn ta dẫn dắt cô, nhưng thực không ngờ người đàn ông này đã có âm mưu từ sớm, hắn ta muốn giết người không đối chất để có thể quang minh chính đại đưa vợ con hắn vào gia tộc mà không bị bất kỳ cản trở nào.
Tại sao cô lại biết được chuyện này, bởi vì trước khi hắn đánh cô trọng thương rồi rời đi thì chính miệng hắn đã nói cho cô biết, dù huyệt động không thể giết hại lẫn nhau nhưng ám hại nhau vẫn nằm trong mức cho phép, vì vậy hắn không chút ngừng ngại mà đánh trọng thương cô, khiến cô không thể di chuyển chỉ có thể ngồi ở nơi này mà chờ chết.
Nhưng cô không muốn chết, cũng không muốn để hắn nhởn nhơ sống vui vẻ được, thực ra cô đã phát hiện hắn có vấn đề từ trước, nhưng ông nội không thề tin tưởng cô bởi vì biểu hiện tốt đẹp trước đó của hắn, vì vậy khi ông nội bảo cô cùng vào huyệt động với hắn cô liền có chuẩn bị, nhưng không ngờ vẫn không thể địch lại hắn, dù vậy cô vẫn thu được một đoạn ghi âm để tố cáo hắn.
Nếu như cô không chết thì chắc chắn hắn phải bị dở đi lớp mặt nạ vô sỉ ấy, bởi vì mong muốn này mới khiến cô có thể chóng chội cho đến bây giờ, may mắn thay cuối cùng cô vẫn sống, tuy không biết có thể thoát khỏi nơi này thay không nhưng hiện tại cô có thể có thêm hy vọng sống sót.
Sau khi nghe cô gái nhỏ kể xong Ẩn Kỳ cùng Ẩn Sơn không khỏi tức giận mà mắng chửi, đúng là tên tra nam gà chó không bằng, vậy mà có thể ác độc đến nổi hại chết một cô gái vừa mới thành niên không lâu, chưa kịp trải qua tuổi thanh xuân xinh đẹp như thế này, cũng chỉ bởi vì chút danh tiếng ít ỏi chẳng đáng có như vậy.
Đúng là trên đời này có rất nhiều chuyện bất công, nhưng nếu bọn họ đã thấy một cái thì chắc chắn sẽ nhún tay vào giải quyết chuyện này.
"Em yên tâm, nếu như có thể rời khỏi huyệt động này bọn anh sẽ giúp em." Ẩn Kỳ vỗ ngực hứa hẹn, gia tộc bọn họ tuy không phải rất lớn, nhưng vẫn có chút tiếng nói trong các gia tộc huyền thuật, vì vậy nếu cậu ta có xen vào chút chuyện nho nhỏ này thì gia tộc cũng chẳng trách phạt.
"Cảm ơn." Nguyễn Tú chân thành cảm ơn bọn họ, nếu như không có bọn họ chắc chắn cô phải chết không thể nghi ngờ.
Trương Trí nhìn cô gái nhỏ trong lòng sau đó hỏi ra thắc mắc mà anh ta vẫn luôn không hiểu "Tại sao hai người tìm được chỗ này."
Nguyễn Tú nghe vậy liền lắc đầu "Khi tỉnh dậy em cùng hắn đã ở bên trong căn biệt thự, sau đó hắn bảo em tìm kiếm xung quanh căn biệt thự."
"Đến khi cả hai tập hợp lại với nhau hắn liền dẫn em đi đến đường hầm này, em cũng không rõ tại sao hắn tìm được con đường dẫn đến nơi này."
"Vậy không phải chúng ta vẫn đang ở bên trong căn biệt thự sao." Ẩn Sơn kinh ngạc nói, tuy đã có chút suy đoán nhưng khi biết sự thật vẫn khiến người khác kinh ngạc.
Nguyễn Tú gật đầu khẳng định "Chính xác hơn chúng ta đang ở bên dưới căn biệt thự."
"Kỳ lạ... Quá kỳ lạ rồi." Ẩn Cao kỳ quái nói "Chẳng lẽ suy đoán từ đầu đến giờ của chúng ta đã sai rồi."
"Rốt cuộc căn biệt thự này có liên quan gì đến ẩn tình phía sau trường đào tạo này." Trương Trí cũng cảm thấy khó hiểu.
"Hiện tại chúng ta làm gì đây." Ẩn Kỳ nhìn vết thương của Nghuyễn My mà thoáng do dự, tuy bọn họ đã hẹn gặp với hai người Tử Lâm nhưng hiện tại vết thương trên người cô gái nhỏ này cần được chữa trị.
Trương Trí nghe cậu nói như vậy liền lắc đầu "Chúng ta không có lựa chọn."
"Nếu bây giờ đi lên lại căn biệt thự thì chắc chắn không thoát khỏi tay bọn Vu gia."
"Trương Trí nói đúng, cho dù em ấy biết đường đi lên thì chúng ta cũng không thể đi lên được." Ẩn Cao đồng tình với lời nói của Trương Trí, nếu có Tử Lậm thì bọn họ còn có thể đi lên trên, nhưng hiện tại chỉ có bốn người bọn họ thì không phải đối thủ của bọn người Vu gia.
" Vậy em ấy phải làm sao." Ẩn Kỳ lo lắng, tuy vết thương không chảy máu nhưng nhìn qua thực sự rất nặng.
Nguyễn Tú biết bọn họ lo lắng cho mình, nhưng tình cảnh hiện tại của bọn họ không mấy khả quan, vì vậy cô rất hiểu chuyện mà cười nói "Không sao, em vẫn chịu được."
"Mọi người tiếp tục đi như kế hoạch ban đầu đi ạ."
Trương Trí nhìn người trong lòng đầy dịu dàng, anh ta đã gặp qua rất nhiều loại người, nhưng người giống như cô gái nhỏ này thực sự rất ít, cũng bởi vì vậy mà mong muốn bảo vệ người như cô càng cao hơn.
"Đi tiếp thôi, nhanh chóng tập hợp với Tử Lâm trước." Anh ta gật đầu rồi quyết định.
Những người khác cũng đồng ý, sau đó bọn họ tiếp tục đi sâu vào đường hầm tối đen phía trước.