• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toà nhà giảng đường a5 nằm sâu trong một góc tầng 1 chính là căng tin buổi chiều họ ăn cơm, bất quá tối họ đóng cửa chỉ có ban bảo vệ trông xe sinh viên còn làm việc ,toà nhà gồm có 3 tầng Văn Dân nói tầng 3 thì chỉ ban ngày mới mở cửa cho sinh viên lên để học môn quân sự còn sinh viên tự học chỉ học ở tầng 2 thôi. Lên đến tầng 2 toà nhà có rất nhiều phòng hành lang chính ở giữa toà nhà,phòng nhiều nhưng chỉ mở cửa những phòng ở cạnh ban công bên ngoài mà thôi cả tầng 2 có được một vài bóng điện ở hành lang và phòng học nên rất tối. Đăng Hậu, Văn Dân và Trần Tuấn tìm phòng nào nhiều các bạn nữ nhất thì vào ,bọn họ chọn một chiếc bàn ở cuối phòng để nhìn bao quát cho dễ. Văn dân cười với cái điệu bộ dâm dê rồi thì thầm



-Hôm nay cho cậu mở rộng tầm mắt nha xin mời xin mời cứ tự nhiên ngắm miễn phí không mất tiền



Trần Tuấn nhìn quanh một hồi mém chút nữa thì nước miếng chảy ra, hắn không dê già như cái lão sư phụ hắn bất quá đây là mùa hè các nữ sinh viên lên đây tự học cũng chỉ mặc một bộ đồ ngủ ở nhà không thì cũng là quần sóoc ngắn có cô sinh viên còn chỉ mặc áo dây, đúng là hắn đi học cũng thấy nhiều con gái bất quá hắn mới chỉ học cấp 3 lên đây thấy các cô nữ sinh đại học ai ai cũng nở nang ăn mặc thì...ây da cũng là lần đầu tiên thấy. Tên béo Văn Dân đeo tai nghe được một lúc thì ngủ gật xuống bàn,Hoàng Đăng Hậu thì miệt mài với đống bài tập của mình một lúc chán không có gì làm Trần Tuấn ra dấu hiệu là muốn ra ngoài hít thở không khí, vậy là hắn ra ngoài đi đi 1 vòng quanh hành lang.Bên ngoài giảng đường, ngoài mấy phòng tự học ra hầu như hành lang không có bóng điện,tối và hun hún bất quá hắn muốn kiểm tra một vòng xem tại sao hắn luôn cảm giác ở toà nhà này âm khí rất nặng bất quá nếu sinh viên ở đây tiếp xúc quá nhiều với âm khí chắc chắn sẽ gây bệnh. Xem xét 1 vòng thấy không có điều gì bất thường,cả về kiến trúc lẫn hướng toà nhà đều bố trí đúng phong thủy không thể nào có thể tích tụ âm khí được. Suy nghĩ một hồi hắn quyết định quay lại phòng tự học hỏi cái tên Dân béo về cái chuyện nữ sinh treo cổ mà chiều nay hắn vừa nhắc đến xem thực hư thế nào. Quay lại phòng Văn Dân đã tỉnh dậy thấy Trần Tuấn mắt hắn như sáng lên



-Này... Cậu kiếm đâu ra quyển sách này vây? Không phải cậu định học làm pháp sư đó chứ ,mấy cái ghi trong sách này thật sự bắt được tà phải hổng?



-À mình thấy bà bán sách bên vỉa hè bán nên mình mua xem thử ấy mà



Trần Tuấn làm bộ gãi đầu nói rồi kiếm cớ sang hỏi văn dân



-Này cậu ở giảng đường này có người treo cổ tự tự đúng không? Chuyện đó là có thật hả?



-suỵt. Cậu nói nhỏ thôi nhỡ con ma nó nghe thấy



-Nó mà nghe thấy thì đã nghe được rồi đến lượt cậu phải nói nhỏ sao!



Trần tuấn tặc lưỡi



-Chuyện này không phải chuyện đùa đâu, tớ nghe nói là có thật đấy . Mấy bà chị khoá trên kể lại trước có 1 nữ sinh thất tình lên đây treo cổ sáng hôm sau người ta mới phát hiện ra , cái lưỡi thì thè ra mắt trợn lên mặt tím ngắn trông là vô cùng sợ đó. Ký túc xá cũng đã mời thầy về cúng nhưng mà hình như vong nó không chịu đi, có người kể nửa đêm ở trên này còn nghe thấy tiếng khóc tiếng cười ghê lắm không biết phải câu chuyện bịa ra để trêu nhau không nhưng mà nghe đồn năm ngoái lại có thêm 1 nữ sinh lên đây treo cổ đó! Vậy nên ban quản lý ký túc xá ngoài giờ tự học ra thì buổi đêm đều khóa cổng dưới tầng 1 lại tránh cho có ai mò lên



Hoàng Đăng Hậu đang làm bài cũng chịu không được nói



-Cậu đừng có mà luyên thuyên,trên đời này nếu có ma thì tớ cũng muốn diện kiến 1 lần đó



Trần Tuấn không nói gì nghĩ trong bụng " cái con mẹ nhà ngươi đang bị quỷ ám đó ở đó mà diện kiến đến lúc mà gặp ta lại sợ nhà người đái con mẹ nó ra quần ấy chứ" . Văn dân nghe vậy cũng bĩu môi không thèm quan tâm Hoàng Đăng Hậu nói gì lại tập trung vào quyển sách của Trần Tuấn



Kẻng báo ở dưới sân vang lên điểm báo 11h đêm đã hết giờ tự học ,Đăng Hậu ra hiệu cho bọn họ về trước, hắn ở lại làm nốt bài tập rồi khoá cửa phòng dù đã hết giờ tự học nhưng mấy sinh viên chăm chỉ vẫn cố nán lại thêm tý nữa ,vì là phòng ở đông người nên là học ở giảng đường vẫn yên tĩnh hơn . Khuya về phòng ,mọi người nghỉ mình học tiếp thì cũng đỡ. Trần Tuấn và Văn Dân cũng không khách sáo về trước đi nửa đường Văn Dân cười nham nhở nói với Trần Tuấn



-Này hay là tớ với cậu trốn vào một góc đợi mọi người về hết rồi dọa cho tên Đăng Hậu 1 trận cho nó chết con bà nó luôn cái tội ăn tục nói phét



Trần Tuấn đang suy nghĩ làm sao để nán lại thì Văn Dân đã nói như vậy nên cũng đành cùng với hắn trốn vào 1 góc đợi. Trần Tuấn móc trong túi ra một tờ giấy vàng vo lại rồi bắt văn dân ngậm vào miệng văn dân không hiểu hắn muốn làm gì nhưng cũng vui vẻ nghe theo. Lúc này trong phòng tự học mọi người cũng đã về hết phòng chỉ còn lại Hoàng Đăng Hậu với một nữ sinh có vẻ như đang rất chăm chú làm bài tập, Hoàng Đăng Hậu cũng không muốn làm phiền nữ sinh chăm học kia liền đứng dậy đi ra ngoài khóa cửa các phòng khác trước rồi mới tính quay lại gọi nữ sinh kia cùng về. Quá nửa đêm đèn điện đã tắt hết toà nhà giảng đường tối tăm lạnh lẽo chỉ còn 1 phòng sáng đèn Đăng Hậu quay trở lại phòng nữ sinh lúc này không ngồi học ở bàn mà đứng úp mặt vào tường vẽ cái gì đó, nữ sinh mặc bộ pijama với quần đùi ngắn để lộ cặp chân trắng nõn và bờ mông ..ây..là tuyệt phẩm. Đăng Hậu đứng lặng người thấy nữ sinh vẫn cặm cụi viết bèn tiến sang vỗ vai nữ sinh nói



-Này..cậu gì ơi. Về thôi để tớ còn khoá cửa



Nữ sinh không có phản ứng vẫn viết viết, Đăng Hậu nheo mắt đọc từng chữ



" ai bị treo cổ, ai bị lột da" "ai bị treo cổ,ai bị lột da"



Nét chữ được chính nữ sinh cắn tay lấy máu viết,quá sợ hãi Đăng Hậu lùi lại ngã xuống muốn bỏ chạy nhưng chân lại không nhúc nhích được, nữ sinh từ từ quay lại ,bây giờ mới nhìn rõ khuôn mặt . Một khuôn mặt tím ngắt đôi mắt trắng dã chiếc lưỡi thè ra tóc xoã xuống ,Hoàng Đăng Hậu hét lên một tiếng rồi ngất xỉu. Lúc này trong 1 góc tối Trần Tuấn và Văn Dân vẫn thấy căn phòng còn sáng đèn thì bỗng có tiếng bước chân rất nặng nề từng bước từng bước một tiến tới từ hành lang tối,bóng người chính là nữ sinh kia cầm một chiếc dây thòng lọng dài tóc dũ xuống mắt vô thần vòng chiếc thòng lọng qua thanh sắt cửa ngang dài có ý định treo cổ, Văn Dân nhìn thấy không chịu được hết lên



-Có người muốn treo cổ,không được. Rồi định chạy vụt qua



Lúc này nữ sinh bỗng dừng hành động lại quay ngoắt 180 độ nhìn Văn Dân, khi này đôi mắt của cô ta xanh lè tím tái ,Văn Dân đứng sững lại, quá sợ hãi,nữ sinh kia liền nhào đến móng tay đen xì dài ra nhắm cổ Văn Dân mà đâm tới. Không thể cử động Văn Dân chỉ biết ú a ú ớ Trần Tuấn lúc này tay bắt thủ quyết một chưởng đánh tới hai tay chạm nhau nữ sinh bay văng ra ngã nhoài xuống sàn nhà tên nữ quỷ liền hiện nguyên hình vẻ mặt kinh hãi



-Là pháp sư?



-hum.. Ta đợi ngươi đã lâu rồi,tới đây



-Ta sẽ giết hết các ngươi



Nói rồi nữ quỷ gào lên 1 tiếng mái tóc dài ra rũ rượi cái lưỡi cũng dài ra khuôn mặt giòi bọ đôi mắt lồi ra nhìn rất ghê tởm. Văn Dân đứng cạnh không chịu được nôn thốc nôn tháo ,quỷ thuật lưu động như hút hết không khí xung quanh vậy, Trần Tuấn cảm giác như không thể thở nổi quát lên 1 câu



-Oán linh tà tu ngươi đã giết người hôm nay ông nội nhà ngươi sẽ đánh cho ngươi hồn siêu phách lạc



Nữ quỷ gào lên



- Các ngươi phải chết.



Trần Tuấn rút trong túi ra ba lá bùa vàng kẹp ở ba đầu ngón tay miệng lẩm bẩm đánh về phía nữa quỷ ba lá bùa bao vây lấy nữ quỷ xoay tròn không cho quỷ khí phát tác Trần Tuấn hô to



-Hoả sí phong khu,biến vi ngục viện



Xà bàn quy tẩu ,phi lôi xiết điện



Địa ám thiên hôn,càn khôn câu biến



Củ sát quỷ thần tung tích lập kiến



Cấp cấp như luật lệnh





Vừa dứt lời ba là bùa bùng lên ngọn lửa tạo thành ngục hỏa vây đốt nữ quỷ, nữ quỷ không ngừng phóng thích ra quỷ khí tiêu hao tu vi để chống lại nhưng ngục hỏa cuồn cuộn như sóng mọi công kích đều như đánh vào mặt nước, toàn bộ đều bị hấp thu.Pháp thuật hắn sử dụng chính là "tam phù chi hoả sát quỷ trận" cũng chính là bí thuật của Không Môn Quan,dùng để đối phó với quỷ hồn tu vi thấp lại rất hiệu quả nữ quỷ không chịu được hét lớn



-Pháp sư ..xin tha mạng, tôi là bị người ta ép phải làm



Lúc này Trần Tuấn mới ngừng làm phép, ma nữ nằm xóng xoài trên mặt đất hình bóng mờ nhạt yếu ớt

Trần tuấn nói



-Ta là đang muốn nghe ngươi nói đây ngươi phải nói cho thật. Đừng nghĩ bỏ chạy xung quanh đây ta đã bố trí pháp trận ngươi chạy không nổi đâu.



Thì ra Lúc trước khi đi quanh giảng đường 1 vòng hắn cảm nhận được có gì đó đang theo dõi hắn nên âm thầm bố trí 1 pháp trận để tà vật muốn thoát ra được cũng không dễ



-Nếu ngươi làm càn ta sẽ lập tức đánh cho ngươi hồn siêu phách lạc vĩnh viễn không thể siêu sinh ngươi nghe rõ chưa? Ngươi có gì thì nói đi



Nữ quỷ lúc này mới nói



-Bẩm đại pháp sư, năm xưa con bị người yêu bội bạc,cùng cực nghĩ quẩn nên treo cổ tự tử ở đây. Khi người nhà đưa thầy pháp đến đón con về thì con bị một mãnh ma giữ lại đây ,hắn nói mỗi năm con phải hiến cho hắn 1 người bằng không hắn sẽ ám gia đình con không được sống yên ổn



-Vậy nên ngươi đã giết người?



Trần Tuấn nghiêm nghị hỏi



-Bẩm đại pháp sư ,nữ sinh chết năm đó là do tên mãnh ma đó hại,tôi cũng là do hắn ép buộc tà niệm bộc phát nên hôm nay mới muốn hại người. Mong đại pháp sưu minh xét



-Tên ma đầu đó ở đâu? Trần tuấn hỏi



-Bẩm đại pháp sư,tôi chỉ biết hắn là tay sai của lão quỷ bà tu vi thông thiên, pháp sư không nên động vào kẻo lại rước họa vào thân



Trần tuấn nghe xong vẻ mặt trầm xuống suy nghĩ một hồi rồi nói



-Đó là việc của ta, bây giờ ta giúp ngươi nhập mộ về nhà hưởng hương khói ngươi lập tức đi âm ty báo tin. Xuống đó sẽ có Diêm Vương phán xét



Nói rồi viết một lá bùa bảo nữ quỷ nói quê quán,sinh thần bát tự đoạn ném về phía nữ quỷ cả hai hoá thành 1 làn khói bay đi

Xong xuôi trần tuấn bây giờ mới để ý là tên béo Văn Dân từ nãy đến giờ ngồi bẹp ở một góc há hốc mồm lắp bắp



-Cậu cậu cậu...đúng đúng đúng là là pháp sư sao? Ma nữ kia đi âm phủ là đi thật sao?



Trần tuấn ngạc nhiên tiến lại gần vỗ vai Văn Dân nói



-Cậu có thể nhìn thấy được hết sao?



-Thì là cậu làm pháp thuật đánh nhau với ma nữ tôi đều nhìn thấy hết hết mà



Trần tuấn vẻ mặt thất kinh nghĩ bụng" hắn lại có thể mở được âm dương nhãn" suy nghĩ nửa ngày liền nói với Văn Dân, cậu biết vậy là được cố gắng giữ bí mật giúp tôi bây giờ chúng ta xem cô gái kia thế nào còn cả Đăng Hậu nữa.Văn Dân bây giờ mới thở phào cười



-Cái gì chứ, giữ cái gì tôi cũng không giữ được nhưng giữ bí mật tôi giữ được à. Hề hề

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK