Ở 1 tiểu quan nhỏ trên núi tản viên 1 ông già râu tóc lún phún, mấy sợi tóc bạc đặc biệt là chòm râu dê nhìn dáng dấp rất hèn mọn đang cặm cụi cuốc từng quốc đất trên luống rau, vừa quốc lão vừa ngâm cái bài thơ của Nguyễn Khuyến cái giọng lại không được một chút đứng đắn
-Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ à là vắng vẻ
Người khôn người đến chốn lao xao là người khôn
Thu ăn măng trúc đông ăn giá là ăn giá thôi
Xuân tắm hồ sen hạ tắm ao không có ao thì ta tắm giếng
Vừa ngân lão vừa cười khinh khỉnh ,bỗng ở ngoài cổng sân vọng vào tiếng gọi
-Sư phụ...đệ tử đã về
Lão ngoái cổ nhìn ra phía cổng vẻ mặt khó chịu lão nói
-Ta bảo ngươi đi mua cho ta 2 cút rượu chuối của bà góa Tâm, ngươi đi từ sáng, vậy đã mua được chưa?
Tiểu tử kia cười khúc khích nói
-Được rồi mà sư phụ, mà bà góa Tâm gửi lời hỏi thăm sư phụ đó bà còn tặng thêm cho con 1 cút rượu nữa đây này, bà bảo sư phụ thỉnh thoảng ghé chơi . Uống rượu chuối cho nó bổ chuối đó mà.
Lão già sắc mặt khó coi nhặt hòn đá ném hắn, tiểu tử kia cũng nhanh nhẹn nhảy vọt sang bàn đá bên cạnh sân ,ánh quang dương chiếu rọi dưới bóng cây bồ đề đang che buổi nắng chiều cho cả 1 góc sân hắn rót 1 tách trà rồi ra đỡ sự phụ hắn vào ngồi nghỉ .
- Sư phụ mấy việc này con bảo người đừng có làm nữa,rượu chè cũng uống ít thôi người đâu có được khoẻ nữa. Mà con nghe ngóng dưới chân núi các pháp sư huyền môn của các môn phái đều đang chuẩn bị cho đại hội pháp thuật ở Tiên Thiên Sơn liệu môn phái nhỏ của ta có được vé mời không sư phụ?
Lão ta uống một tách trà giọng khàn đặc nói
-Ngươi quan tâm chuyện này làm gì?
-Là con muốn xem náo nhiệt đó sư phụ
-.Lần này e không đơn giản chỉ là đại hội pháp thuật thi tài bình thường đâu
-Con nghe nói là có cả các trưởng lão của bộ pháp thuật cũng sẽ đến khảo thí việc này là sao hả sư phụ?
-Sự vụ Thuận Thiên Kiếm xuất thế đã lan truyền khắp trong giới huyền thuật,nhân gian lần này lành ít dữ nhiều, ắt sẽ có đại kiếp nạn . Bộ pháp thuật cần những người tài đối phó với đại kiếp . Chỉ cần là đệ tử huyền môn ngươi đều có tư cách tham gia khảo thí
-Là con muốn đến đó ngắm người đẹp đó sư phụ
-Có người đẹp nữa sao?
Nghe nói đến mỹ nữ mắt lão già mắt sáng quắc lên nhưng chợt nhận ra có gì đó không đúng nên cố tỏ ra cái vẻ tiên phong đạo cốt.Lão e hèm mấy cái vuốt vuốt chòm râu rồi nói
-Trần tuấn,ngươi năm nay cũng lớn rồi, chuẩn bị thi tốt nghiệp phổ thông rồi ,từ nhỏ ngươi đã theo ta học huyền thuật ,khâu tà trừ yêu khai quang điểm phong thủy, ta cũng đã đều dạy hết cho ngươi ,lần này ta muốn ngươi tự 1 mình xuống núi mà giãy dụa đi đừng có mà bám đít ta nữa. Ta đã nhờ lão phú béo hắn làm chỉ huy trưởng ở một công trường xây dựng dưới Đông Kinh, ngươi xuống đó đi làm, tiền bạc tự lo liệu, rồi xem mà học hành thi thố cho ra ngô ra khoai 1 chút.Ngươi chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, sang tuần ta đưa ngươi xuống núi
Trần tuấn vẻ mặt lo lắng nhưng không thể làm trái lời sư phụ được .Từ nhỏ hắn mồ côi cha mẹ, được sư phụ mang về nuôi,lớn lên dưới bàn tay của sư phụ, ở tiểu quan này sư phụ hắn dạy cho huyền thuật.Những thứ linh dị kỳ bí cùng đều trải qua, sư phụ nói, hắn là đệ tử đích truyền của ông ta đệ tử thứ 36 của Không Môn Quan.Trần Tuấn thường được nghe sư phụ nói rất nhiều về huyền môn đại phái. Bắc có bắc tông ngũ đại phái Như lỗ ban đại phái, Bình Quy Sơn môn, Cửu Các Cơn, Võ di sơn và Đại Lạc Tự. Nam tông ngũ đại huyền môn như Thất Sơn. Ngũ Hổ sơn, Trà kha, Mật tông và Vương Tiên Sơn. Không môn quan của hắn chỉ là 1 môn phái nhỏ trong các môn phái huyền thuật, bất quá hắn cũng chẳng để ý mấy chuyện đó. Ở trên núi từ nhỏ, ngoài việc xuống núi đi học và trốn sự phụ đi chơi game ra hắn cũng chưa 1 lần đi đâu đó thật xa huống hồ lần này là tự đi lăn lộn ngoài xã hội.Đang bâng quơ suy nghĩ 1 hồi bỗng hắn bị sư phụ gõ cốc 1 cái vào đầu,Trần Tuấn đau điếng ôm đầu mặt nhăn nhó nói
-Sao sư phụ lại đánh con..ui da
-Ngươi đó,ta không có yên tâm nghe ta dặn dò đây. Ngươi theo ta học huyền thuật từ lúc 5 tuổi, đạo hạnh cũng đã tiến đến cảnh giới Thần Thuật Sư, từ xưa đến nay hiếm có ai còn trẻ mà đạt được cảnh giới này, có người e rằng tông sư 1 đời cũng chỉ đạt đến bình cảnh này mà thôi.Nhưng ngươi nhớ cho kỹ, đạo cao 1 thước ma cao 1 trượng pháp lực không phải là tất yếu,hàng yêu trừ ma còn phải có mưu lược, xuống núi gặp chuyện khó quá không làm được thì cũng đừng cố liều mạng. Làm gì cũng phải cẩn trọng nghĩ trước tính sau ngươi đã biết chưa?
Thần Thuật Sư là bài vị mà nhân gian pháp sư khi tu luyện tích lũy âm đức đạt được,đều được ghi vào huyền danh ở âm ty có đặc quyền làm việc với âm ty và thiên đình. Để đề thăng đến cảnh giới thần thuật sư các pháp sư đều phải trải qua từng giai đoạn tiến cấp ,đầu tiên là đạo đồng,thuật sĩ ,cư sĩ,chân nhân ,địa thuật sư, tiên thuật sư và thần thuật sư ,quá trình này cực kỳ gian khổ ,vì vậy để tiến thăng đến cảnh giới thần thuật sư cũng đều là tông sư một đời. Còn trẻ như hắn mà đã tiến đến cảnh giới đó cũng gọi là cổ kim hiếm có.Trần Tuấn cũng không cảm thấy như thế là có thành tựu,hắn cũng không phải loại người thích tự phụ,hắn chỉ cảm thấy mình rất thích tu luyện huyền thuật.Với lại, Trần Tuấn cũng chưa từng va chạm với những pháp sư khác ngoài sư phụ hắn nên cảm giác cái bài vị Thần Thuật Sư gì đó nó không có quan trọng,quan trọng là mình có năng lực để chiến đấu với tà vật là đủ
Trần tuấn cảm thấy lần này xuống núi chắc chắn sẽ rất nhiều khó khăn trong lòng không khỏi kích thích hắn nhìn sư phụ híp mắt
-Sư phụ yên tâm chỉ là xuống dưới thành phố đi làm thôi mà,đâu có phải là đi đánh đại yêu đại quỷ gì đâu mà sư phụ lo ,mà kể cả có đại yêu đại quỷ thì có sư phụ đây rồi chứ sao vẻ mặt sư phụ lại căng thẳng vậy à
Lão già chép miệng
- Cái đứa nhỏ nhà ngươi chưa hiểu được đâu,bất quả lửa thử vàng thì mới nên người
Trần Tuấn không để tâm đến câu nói của sư phụ hắn,cảm giác như ngày nào hắn cũng nghe vậy điệu bộ tà tà
-Sư phụ lúc nào cũng nói con là đứa nhỏ..hay là thôi con không đi nữa vậy! ở lại cơm nước cho sư phụ
-Vậy cũng được ..ở lại với ta một vài năm nữa cũng được
Trần Tuấn khẩn trương
-Ấy ..lời dạy của sư phụ muốn trở thành một pháp sư giỏi cứu nhân độ thế đều phải trải qua lịch duyệt,lời này con nào dám quên. Mặc dù con không muốn rời xa sư phụ nhưng vì thế giới con phải đi thôi..ài..đồ nhi xuống núi sẽ không làm mất mặt sư phụ
Vừa nói hắn vừa cười nham nhở cái bộ dạng chẳng lúc nào đứng đắn. Chiều tối hôm đó hắn chuẩn bị cơm như mọi hôm mời sư phụ.Trần Tuấn với sư phụ hắn sống ở đây cũng đã quen với màn đêm tịch mịch, cả tiểu quan cũng chỉ thắp sáng vài bóng đèn, trong điện thờ tổ, ngoài sân dưới gốc cây bồ đề. Trong bếp và phòng nghỉ của 2 người có 1 cái nhà rộng, sư phụ hắn dùng để tiếp đón khách khứa cũng như thỉnh thoảng có vài thôn dân,khách vãng lai lên để xin nước bùa xem quẻ cát hung,xem ngày lành tháng tốt để làm cỗ cưới hỏi, hay xem phong thủy, đấy cũng là việc sư phụ hắn hay làm thường ngày.Đang ăn cơm bỗng sư phụ hắn nói
-Ngày mai ta phải xuống núi có việc, ngươi tự mà bắt xe lên thành phố ta đã nói với lão phú béo rồi, ngươi đến nơi tìm đúng địa chỉ như trên tờ giấy ta đã đưa cho ngươi đó rồi gọi điện theo số điện thoại trên đó hắn sẽ lo công ăn việc làm cho ngươi
Sáng hôm sau, Trần Tuấn đã chuẩn bị đầy đủ cho sư phụ hắn.Sư phụ hắn chẳng mấy khi xuống núi mỗi lần sư phụ hắn xuống núi chắc chắn là có việc quan trọng, nhưng cũng không tiện hỏi bởi vì hỏi ổng cũng không có nói, nên không hỏi cho đỡ mất công. Hắn đưa sư phụ hắn xuống bắt 1 chuyến xe khách, chuyến xe đi Phủ Lý Hà Nam, trước khi đi sư phụ hắn cũng đã dặn nếu có gì cần kíp thì cứ gọi điện cho lão ,có thể lão sẽ về sớm nếu không thì cứ tự mà đi thành phố.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK