Mục lục
Cha Tôi Là Chiến Thần - Dương Tiêu - Vô Sương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nhà nhiều thêm một con chó.

Nhưng thoáng chốc, trong nhà lại có thêm hai người đẹp khác.

Không cần nói cũng biết đó là Lâm Minh Tâm và Dương Gia Giai hai người bạn thân nhất của cô. Từ sau khi nhà họ Lương xảy ra chuyện đã lập tức đến bầu bạn với cô.

Nhất là Trương Gia Giai, sau khi biết Lương Nhã Trân bị bãi nhiệm khỏi vị trí của mình, cô ấy đã từ chức và rời khỏi tập đoàn Lương Thiên.

Bây giờ cô ấy biết Lương Nhã Trân muốn ra làm riêng, gầy dựng lại sự nghiệp, đương nhiên cô ấy muốn làm chung với bạn thân của mình.

Sau một hồi trò chuyện, hai người mới biết được toàn bộ sự việc, đồng thời cũng biết được chuyện cô và Dương Tiêu tối qua.

Trương Gia Giai nở nụ cười xấu xa.

“Ồ? Tối qua cậu uống say, anh ấy đưa cậu về phòng, người ta nói uống rượu say dễ xảy ra chuyện, lẽ nào cậu và anh ấy không xảy ra chuyện gì sao…”

Cô ấy vừa nói xong, khuôn mặt Lương Nhã Trân đã đỏ cả lên: “Giai Giai, đừng nói lung tung, thật là…”

Lâm Minh Tâm mím môi cười: “Trân à, cậu thật là hạnh phúc. Người đàn ông hoang dã kia còn cố ý giúp cậu lấy được sự hợp tác của dì Đổng nữa đấy.”

“Cậu có nghĩ tới việc lấy thân báo đáp cho ân tình của anh ấy không?”

Thấy hai người ăn nói lung tung, Lương Nhã Trân tức giận nhìn bọn họ, khẽ hừ nói: “Này, chúng ta đã thống nhất sẽ đối phó người ngoài rồi mà!”

“Thế mà hai người các cậu, hứ sao lại vội vàng đẩy tớ cho người khác thế?”

Lập tức khiến cô nhớ lại lúc Dương Tiêu mới đến đây.

Tại sao cô có cảm giác người đàn ông này đã chuốc thuốc mê tất cả mọi người vậy, thật đúng là…

Cô siết chặt tay, cắn môi.

Nhưng nói tới Dương Tiêu, cô mơ hồ nhớ lại tối qua sau khi cô uống say hình như cô đã nói mấy lời táo bạo với anh.

Hu hu chắc không phải mấy lời mất mặt gì đó chứ?

Bây giờ cô đã hoàn toàn quên mất rồi.

Nghĩ đến đó, cô bất giác đỏ mặt.

Lâm Minh Tâm và Trương Gia Giai thấy bạn thân của mình lúc thì đỏ mặt, lúc thì nũng nịu, cả hai đều ngẩn ra.

Thật ra hai cô là cố tình trêu đùa cô với Dương Tiêu, dự định đánh lạc hướng, giúp cô nghĩ thông suốt.

Hai cô biết xảy ra việc như vậy tâm trạng của Lương Nhã Trân sẽ vô cùng sa sút.

Kết quả bây giờ trông cô như chẳng có việc gì.

Trong nháy mắt, hai cô liền hiểu rõ xảy ra việc gì.

“Ai ôi, đúng là con gái lớn rồi không giữ được mà…” Trương Gia Giai và Lâm Minh Tâm nhìn nhau, ngầm hiểu ý cười.

Lúc này cả hai đều biết chắc Dương Tiêu ở cạnh cô một đêm, đã giải quyết xong mọi việc, thậm chí còn hơn hai người các cô nữa.

Các cô vốn nghĩ tâm trạng của Lương Nhã Trân sẽ rất sa sút, nhưng bây giờ xem ra, cô đã hoàn toàn hồi phục rồi.

Nhưng như vậy cũng khiến hai cô hoàn toàn yên tâm.

“Cậu, các cậu đang nói vớ vẩn gì đấy?” Lương Nhã Trân nghi ngờ nhìn chằm chằm hai người bạn thân của mình.

“Không có gì, không có gì.” Lâm Minh Tâm mím môi cười trộm.

Trương Gia Giai cũng cười nói: “Nói tóm lại, nếu khai trương công ty mới sẽ có rất nhiều việc phải làm, cố lên nhé!”

Mấy ngày tiếp theo, công ty mới “ Trang phục Nhã Trân” của Lương Nhã Trân được thành lập.

Vào ngày thành lập còn nghênh ngang tuyên bố hợp tác với nữ vương giới kinh doanh Giang Thành Đổng Yến Châu.

Kể cả việc Đổng Yến Châu không ngần ngại hủy bỏ hợp tác trước đó với tập đoàn Lương Thiên cũng muốn làm ăn với Trang phục Nhã Trân cũng khiến dư luận xôn xao.

Tất cả những điều này đã tạo nên tiếng vang lớn cho công ty mới của Lương Nhã Trân.

Đương nhiên những việc này cũng truyền tới tai nhà họ Lương.

“Ha ha, người phụ nữ Đổng Yến Châu kia đúng là không thức thời!”

Lương Hoành Huy vỗ bàn, tức giận nói.

Một vị quản lý cấp cao bên cạnh cũng cười ha ha: “Dù có như vậy thì đã sao? Chẳng qua chỉ khiến chúng ta tự dưng kiếm được sáu trăm tỷ tiền hủy hợp đồng mà thôi.”

Tuy nói như vậy, nhưng nhìn thấy người mới bị mình đuổi ra khỏi gia tộc lại lập tức có khởi đầu thuận lợi như vậy vẫn khiến Lương Hành Huy khó chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK