Vừa ra tay đã đánh chết sáu tên, trong đó có cả Rilips.
Khi nhìn thấy cảnh này, mặt Ronald – người đã bị chém đứt tứ chi liền biến sắc, ánh mắt đầy sự tuyệt vọng.
Vốn dĩ gã còn hy vọng Rilips có thể giết chết Diệp Phàm, cứu sống gã ta.
Nhưng không ngờ rằng, sáu người biến dị, trong đó có cả Rilips đều yếu đuối không chút sức lực trước mặt Diệp Phàm, còn không đỡ nổi một chiêu.
“Long thần!”
Sau khi Diệp Phàm vừa giết chết sáu người biến dị trong đó có Rilips, Tần Lâm liền vội vàng chạy đến.
“Đã cứu người ra chưa?” Diệp Phàm hỏi Tần Lâm.
“Rồi!”
“Bên tôi cũng đã giải quyết xong rồi, thành viên cốt lõi của Liên minh Ronald đều đã chết hết rồi.”
“Vậy thì xử lý tên này thế nào đây Long thần?” Tần Lâm chỉ vào Ronald đang nằm trên mặt đất rồi hỏi.
Diệp Phàm liếc nhìn Ronald rồi bình thản nói: “Để hắn từ từ chết đi.”
“Vâng!” Tần Lâm gật đầu.
Lúc Diệp Phàm và Tần Lâm chuẩn bị rời đi bỗng một luồng hơi thở mãnh liệt xuất hiện ở nơi đây.
Điều này khiến Diệp Phàm và Tần Lâm kinh ngạc, vội vàng ổn định cơ thể.
Sau đó, hai người liền nhìn thấy một người đàn ông vạm vỡ mặc quân phục của quốc gia phương Tây bước vào.
Có một người đeo mặt nạ đi bên cạnh người đàn ông vạm vỡ này, sau lưng đeo hai thanh đao Tachi, bên hông giắt vài thanh kiếm Gunto sắc bén, ánh mắt của hắn lạnh lùng và vô tình, chính cơ thể của hắn đã tỏa ra hơi thở mãnh liệt.
“Long thần!”
Người đàn ông mặc quân phục nhìn Long thần và Tần Lâm trong đại sảnh rồi nhíu mày lại.
“Đại tướng của Hydra?” Diệp Phàm nhận ra người đàn ông vạm vỡ mặc quân phục, lạnh lùng nói: “Thật không ngờ, đường đường là vua tình báo của các nước phương Tây mà lại đến thị trấn nhỏ này cơ à? Hôm nay anh đến là muốn đối phó với tôi sao?”
“Long thần, anh không cần lo lắng, tôi không phải đến để đối phó với anh.” Người đàn ông vạm vỡ mặc quân phục lạnh lùng nói.
Anh ta tên là Olsius, là đại tướng của tổ chức Hydra thần bí nhất ở các nước phương Tây, được mệnh danh là vua tình báo của các nước phương Tây, trước đây từng giao đấu vài lần với Diệp Phàm, mặc dù lần nào cũng thua Diệp Phàm, nhưng cũng không ít lần suôn sẻ thoát khỏi thế cục giết chóc do Diệp Phàm sắp đặt.
Từ đó có thể thấy Olsius mạnh như thế nào.
“Lo lắng? Haha, Olsius, anh là cái thá gì chứ, cũng xứng để khiến tôi lo lắng sao? Người nên lo lắng phải là anh mới phải? Gặp nhau trong hoàn cảnh này, đúng là số phận đã cho tôi cơ hội để giết anh.” Diệp Phàm cười phá lên rồi nói với sát khí cuộn trào.
“Tôi tin rằng Long thần anh sẽ không làm như thế, bởi vì chắc anh cũng có thể nhận ra vệ sĩ bên cạnh tôi mạnh thế nào.” Olsius bình tĩnh nói với Diệp Phàm: “Không giấu gì anh, anh ta chính là chiến sĩ mạnh nhất mà tôi chọn ra từ khu vực 51 cách đây mấy ngày trước, anh ta tên là Tử Vệ, sở hữu cơ thể bất tử.”
“Vậy thì đúng lúc tôi cũng muốn được mở rộng tầm hiểu biết.” Diệp Phàm ngang ngược, không hề sợ hãi.
“Thôi bỏ đi!” Olsius nói: “Long thần, người phương Đông các người không phải có một câu là người quang minh chính đại không nói lời vòng vo sao? Tôi với anh đến thị trấn Aird, đương nhiên đều có mục đích riêng của bản thân, sao lại phải đánh nhau chứ, làm như thế cả tôi và anh đều không được lợi gì, lại còn ảnh hưởng đến mục đích của đôi bên.”
“Còn về ân oán giữa tôi và anh, sau này có cơ hội thì từ từ hẵng tính.”
“Anh thấy thế nào?”
Nghe Olsius nói, Diệp Phàm nhíu mày lại.
Mặc dù bây giờ sức mạnh của anh đã tăng lên, nhưng anh biết rõ Olsius cũng không phải dạng vừa, hơn nữa Olsius là đại tướng của Hydra mà lại đến thị trấn Aird, vậy thì chắc chắn sẽ có nhân vật lợi hại của tổ chức Hydra đi cùng anh ta.
Hơn nữa, bên cạnh anh ta còn có tên Tử Vệ đến từ khu vực 51, mặc dù Diệp Phàm tự tin rằng có thể đánh bại Olsius, nhưng anh biết rõ làm như thế sẽ phải trả cái giá rất đắt.
Đặc biệt là tên Tử Vệ đến từ khu vực 51 ở bên cạnh Olsius kia khiến Diệp Phàm vô cùng kiêng dè.
Khu vực 51 là vùng đất cấm của các nước phương Tây.
Nghe đồn các nước phương Tây đã từng phát hiện rất nhiều di chỉ của người ngoài hành tinh, trong những di chỉ đó lưu truyền rất nhiều khoa học kỹ thuật thần bí của thời đại siêu việt.
Mà khu vực 51 là nơi chuyên để nghiên cứu về những khoa học kỹ thuật thuộc thời đại siêu việt mà di chỉ của người ngoài hành tinh để lại, bao gồm nhưng không giới hạn trong việc nghiên cứu và phát triển những loại thuốc thần bí.
Rõ ràng tên ‘Tử Vệ’ bên cạnh Olsius chính là kết quả của việc sử dụng loại thuốc thần bí nào đó.
Mục đích thực sự của Diệp Phàm khi đến thị trấn Aird lần này là để vào trong dãy núi Rocky gặp Hoàng Tiêu, nhân tiện thám thính dãy núi Rocky.
Sau khi do dự một lúc, Diệp Phàm mới quyết định tạm thời không tính toán với Olsius, sau đó anh lạnh lùng nói: “Olsius, vậy thì tôi sẽ để anh sống thêm vài ngày, nhưng anh nhớ đấy, sẽ có một ngày tôi tận tay bẽ gãy cổ của anh.”
“Ha!” Olsius khẽ cười một tiếng.
Diệp Phàm không ở lại mà dẫn Tần Lâm rời khỏi trụ sở chính của Liên minh Ronald.
Sau khi Diệp Phàm rời đi, Olsius đến bên cạnh Ronald đã bị chém đứt chân tay, nhìn gã ta cười rồi nói: “Ronald, bây giờ có thể nói cho tôi biết tình hình bên trong dãy núi Rocky được không? Loại quả kỳ lạ có thể khiến người thường trở thành người biến dị chủ yếu mọc ở đâu?”
“Olsius, tôi, tôi sẽ không nói cho anh biết đâu.” Ronald nghiến răng nói.
“Haha!” Olsius cười rồi nói: “Ronald, anh đã bị chém đứt tứ chi rồi, còn cứng đầu không chịu hợp tác với tôi sao? Anh phải biết là nếu bây giờ tôi rời đi, anh sẽ chết một cách đau đớn.”
“Nhưng chỉ cần anh nói cho tôi biết những chuyện mà tôi muốn biết.”
“Tôi không chỉ sẽ giúp anh không phải chết một cách đau khổ mà còn có thể giúp anh sống lại, anh thấy thế nào?”
“Sống lại?” Nghe thấy Olsius nói, Ronald không khỏi nhíu mày lại.
Olsius không giải thích với Ronald mà chỉ ra tín hiệu bằng mắt cho tên ‘Tử Vệ’ ở bên cạnh, ‘Tử Vệ’ lập tức hiểu ý của Olsius, tay phải rút ra một thanh đao Tachi ở phía sau lưng, chém đứt cánh tay trái.
Cánh tay trái bị chém đứt nhưng tên ‘Tử Vệ’ chẳng hề bận tâm, giống như không cảm thấy đau đớn vậy.
Mới đầu cánh tay trái còn đang chảy máu, nhưng nhanh chóng đông cứng lại, không chảy máu nữa, cũng đúng lúc này, kỳ tích đã xuất hiện, ‘Tử Vệ’ lại mọc một cánh tay trái mới.
‘Nhìn thấy chưa? Chỉ cần tôi bôi máu của anh ta vào vết thương của anh, lập tức có thể khiến anh mọc tứ chi mới.”
Olsius bình thản nói.
“Được, Olsius, chỉ cần anh có thể giúp tôi mọc tứ chi mới, tôi không chỉ nói hết những chuyện anh muốn biết mà còn tình nguyện làm trâu làm ngựa suốt đời cho anh.” Ronald nhìn thấy cơ hội sống sót, vội vàng nói với Olsius.
Gã ta rất sợ chết.
Chỉ cần có thể sống sót, gã có thể làm bất cứ điều gì.
Càng không nói đến việc có thể giúp gã mọc lại tứ chi!
Chỉ cần có thể mọc lại tứ chi, gã sẽ có cơ hội báo thù Diệp Phàm.