Mục lục
Long thần tại đô - Diệp Phàm – Truyện full tác giả: Tuyết Bay Tháng Tám
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nửa tiếng sau, Diệp Phàm đã đến sân bay thành phố MUA.

Ở sân bay của thành phố MUA, Sở Thanh Nhã đang kéo một chiếc vali, đứng ở quảng trường phía bên ngoài lối vào sân bay, im lặng đợi Diệp Phàm.

Nhưng có một người đàn ông phương Tây mặc vest đen đang theo dõi Sở Thanh Nhã.

Bên cạnh người đàn ông phương Tây này còn có hai tên đồng bọn, chúng đang phát trực tiếp, sau khi nhìn thấy Sở Thanh Nhã, gã đàn ông mặc vest đen lập tức dẫn hai tên đồng bọn lao về phía Sở Thanh Nhã.

Đồng thời hắn ta nói với máy quay: “Các vị, hôm nay tôi sẽ biểu diễn cho mọi người xem cách tán gái, đặc biệt là gái Hoa Hạ, khi nhìn thấy đàn ông phương Tây chúng tôi, chỉ cần nói vài câu ngon ngọt là có thể dễ dàng có được bọn họ.”

Gã đàn ông phương Tây mặc vest đen đang phát trực tiếp bắt chuyện tán gái.

Thị hiếu xã hội bây giờ rất kỳ lạ, đặc biệt là ở Hoa Hạ, rất nhiều cô gái sính ngoại, nhìn thấy người Tây, bất kể là người da đen hay da trắng, cũng không quan tâm ngoại hình của đối phương thế nào, hầu hết đều sẽ chủ động bám lấy.

Thị hiếu xã hội như thế dẫn dến nhiều người phương Tây đều rất thích đến Hoa Hạ.


Đừng nói Hoa Hạ có rất nhiều chính sách khuyến khích người phương Tây đến Hoa Hạ, mà còn có nhiều em gái đặc biệt thích người phương Tây.

Vì thế, nhiều tên không thể sống được ở phương Tây đều ồ ạt đến Hoa Hạ, trên mạng từng có một tin tức, một người phương Tây đến miếng cơm cũng không lo nổi, ấy thế mà sau khi đến Hoa Hạ, lập tức trở thành ‘hàng hot’, không chỉ có thể dễ dàng làm giáo viên dạy ngoại ngữ ở các trường đại học, mà còn có rất nhiều cô gái chủ động ôm ấp yêu thương, chi số tiền lớn để lấy lòng hắn, chỉ trong vòng nửa năm, hắn đã dẫn theo bảy, tám cô bạn gái ‘thành đạt trở về quê hương’, sau đó hắn ra còn kêu gọi bạn bè đến Hoa Hạ để ‘phát triển’.

Chuyện như này xảy ra rất phổ biến.

Điều này cũng dẫn đến nhiều người phương Tây, dựa vào việc phát trực tiếp bắt chuyện đường phố để kiếm tiền.

Ví dụ, ngày trước trên mạng có một đoạn video, một cặp đôi đứng ở bên đường, kết quả là một người đàn ông phương Tây lao đến phía trước mặt hai người họ bắt chuyện với cô gái, sau đó dưới sự theo dõi của đám đông, cô gái kia đã đá bạn trai của mình, đi cùng người đàn ông phương Tây đến khách sạn đặt phòng.

Lúc này, người đàn ông phương Tây mặc vest đen đang phát trực tiếp bắt chuyện kiểu như thế.

Hắn nhìn thấy Sở Thanh Nhã, một người con gái phương Đông xinh đẹp, đương nhiên sẽ không bỏ qua, hắn ta vừa hung hăng phát trực tiếp, vừa chạy đến chỗ Sở Thanh Nhã để bắt chuyện.

Nhưng Sở Thanh Nhã là người con gái thế nào chứ, chỉ lạnh lùng liếc nhìn gã đàn ông phương Tây mặc vest đen đó rồi rời đi, không muốn dây vào hắn ta.

Đây là thành phố MUA, vì thế mặc dù Sở Thanh Nhã vô cùng ghét gã đàn ông phương Tây mặc vest đen đó, nhưng cô cũng không bộc phát cơn giận mà thay vào đó là cố gắng chịu đựng.



Không còn cách nào, ở xứ lạ có thể nhịn được thì nên nhịn.

Nhưng rõ ràng người đàn ông phương Tây mặc vest đen đó không chịu bỏ qua Sở Thanh Nhã một cách dễ dàng, mặt hắn ta rất dày, cứ bám lấy Sở Thanh Nhã, nói với cô bằng giọng Hoa Hạ lơ lớ: “Người đẹp, tôi tên là Hán Sâm, tôi muốn làm bạn với cô, tôi là chủ của một trang livestream lớn, tôi có điền trang ở thành phố MUA.”

“Chỉ cần cô đồng ý làm bạn gái của tôi, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đến điền trang của tôi chơi.”

“Tôi có rất nhiều bạn, đều là người có tiền, chúng tôi thường xuyên tổ chức tiệc tùng, cùng nhau lái du thuyền ra biển chơi.”

Sở Thanh Nhã nhíu mày lại, sự căm ghét Hán Sâm hiện rõ trên khuôn mặt, cô nói: “Mong anh đi cho, cảm ơn!”

“Người đẹp, sao cô lại mất lịch sự thế?” Hán Sâm thấy mềm dẻo không được, lập tức nghiêm mặt nói: “Chỗ này là thành phố MUA, là địa bàn của người phương Tây chúng tôi, tôi có rất nhiều bạn ở đây, cô từ chối tôi, không sợ gặp phiền phức sao? Cô có tin tôi bảo bạn làm ở cục cảnh sát của tôi bắt tạm giam cô không?”

Nghe Hán Sâm nói, Sở Thanh Nhã vô cùng tức giận.

Nhưng hắn ta nói đúng, đây là thành phố MUA, không phải Hoa Hạ, cô xảy ra mâu thuẫn với Hán Sâm ở đây, nếu thực sự bị đưa đến đồn cảnh sát, thì người ta sẽ chỉ giúp hắn chứ không giúp cô.

Đến lúc đó, cô sẽ là người chịu thiệt.

Lúc Sở Thanh Nhã không biết nên làm gì, Diệp Phàm và Triệu Vũ đi đến.

“Gì vậy chứ, anh nói thành phố MUA là địa bàn của người phương Tây các anh, là thật sao?” Diệp Phàm nhếch mép lộ ra nụ cười mỉa mai, nói với Hán Sâm.

Hán Sâm sững sờ, ngẩng đầu nhìn Diệp Phàm.

“Anh là ai? Anh muốn làm gì chứ? Muốn lo chuyện bao đồng hả?” Hán Sâm hỏi Diệp Phàm.

“Haha!” Diệp Phàm cười khẩy rồi nói: “Lo chuyện bao đồng, anh lầm rồi, không phải tôi lo chuyện bao đồng, bởi vì cô ấy là vợ cũ của tôi.”

“Vợ cũ!” Nghe Diệp Phàm nói, Hán Sâm không khỏi nhíu mày.

Sở Thanh Nhã ở bên cạnh cũng sững sờ, trong lòng thấy vô cùng thất vọng.

Cô đã sớm bật đèn xanh với Diệp Phàm, vì thế mỗi lần nghe anh nói cô là ‘vợ cũ’, cô đều thấy rất thất vọng.



“Hôm nay tâm trạng tôi tốt, vì thế anh mau cút đi.” Diệp Phàm nói với Hán Sâm, bước đến nắm tay Sở Thanh Nhã, chuẩn bị đưa cô rời đi.

Tuy nhiên lúc này Hán Sâm hoàn hồn lại, đột nhiên sải bước đến, chặn Diệp Phàm và Sở Thanh Nhã lại.

Triệu Vũ đi bên cạnh Diệp Phàm thấy thế lập tức chuẩn bị xông lên để ra tay với Hán Sâm, nhưng Diệp Phàm ngăn cậu ta lại.

Diệp Phàm nhìn Hán Sâm, anh chỉ muốn xem xem tên này muốn làm gì.

Tâm trạng anh tốt thì có thể tha cho hắn ta.

Nhưng nếu Hán Sâm không biết điều, vậy thì không thể trách anh không nhân từ.

Tên Hán Sâm rất hống hách, sau khi chặn Diệp Phàm và Sở Thanh Nhã lại, hắn không nói gì với Diệp Phàm mà quay mặt vào đạo cụ phát trực tiếp mà hai tên đồng bọn đang cầm, nói với máy quay: “Trời ơi, tuyệt quá.”

“Các vị, hôm nay tôi sẽ cho mọi người mở mang tầm hiểu biết, làm thế nào để tán vợ cũ của người đàn ông phương Đông ngay trước mặt anh ta.”

“Mau gửi quà đi, tôi đảm bảo, tối nay nhất định sẽ cho người phụ nữ phương Đông này lên giường.”

Tán tỉnh vợ của một người đàn ông ngay trước mặt anh ta là một chủ đề rất thú vị.

Quả nhiên, sau khi Hán Sâm nói xong, trên màn hình phát trực tiếp hiển thị rất nhiều quà tặng khác nhau.

Diệp Phàm nhíu mày lại, anh nhìn Hán Sâm, mặc dù khóe miệng vẫn giữ nụ cười bình thản, nhưng lại có sát ý.

Nhìn thấy quà tặng đầy màn hình, Hán Sâm mừng rỡ, hắn vội vàng nói với Diệp Phàm: “Này, anh nhìn kỹ nhé, xem tôi tán vợ cũ của anh thế nào.”


“Phụ nữ phương Đông của các người hoàn toàn không có sức chống cự trước mặt người phương Tây chúng tôi.”


“Đợi lát nữa, tôi sẽ dẫn vợ cũ của anh đi đặt phòng ngay trước mặt anh.”


Bốp!


Diệp Phàm không nói gì, chỉ giơ tay tát mạnh một phát vào mặt Hán Sâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK