Mặc dù nhà họ Tiêu là dòng họ đứng đầu tám nhà ở Tương Nam nhưng cũng không dám đả động gì đến thế lực ngầm ở Tương Nam.
Chuyện này không chỉ vì nhà họ Tiêu cũng không động chạm được đến kẻ ác của thế lực ngầm Tương Nam mà quan trọng là, nhà họ Tiêu là dòng họ có truyền thống ngàn năm, một dòng họ như vậy lại có quan hệ với thế lực ngầm thì sẽ ảnh hưởng đến đường công danh của nhà họ Tiêu.
Cho nên, chỉ cần là dòng họ có thế lực chân chính sẽ cố gắng hết sức để chặt đứt liên lạc với các thế lực ngầm.
Trong mắt thế gia chân chính, một khi đã có quan hệ với thế lực ngầm đều là những dòng họ không cùng đẳng cấp!
Còn một số ít dòng họ có qua lại với thế lực ngầm, nếu bị đối thủ bắt được nhược điểm này rồi uy hiếp thì đến lúc đó cả dòng họ sẽ gặp họa lớn.
Nhưng những lợi ích có được từ thế lực ngầm thật sự rất cuốn hút.
Đương nhiên người ngang ngược có dã tâm như Tiêu Thừa Thiên sẽ không bỏ qua lợi ích từ thế lực ngầm, cho nên từ nhiều năm trước ông ta đã đón nhận ý kiến của Tiêu Vân Hùng, âm thầm nuôi dưỡng Doãn Hiền vùng dậy ở Tinh Thành.
Cũng chính vì có nhà họ Tiêu âm thầm chống lưng đằng sau nên Doãn Hiền mới có thể vùng dậy nhanh chóng trong đám thế lực ngầm ở Tinh Thành như thế, nắm giữ một phần ba tài nguyên thế lực ngầm.
Có thể nói là nhờ hoàn toàn vào nhà họ Tiêu nên Doãn Hiền mới có thể trở thành một trong ba bá chủ thế lực ngầm Tương Nam.
Nhà họ Tiêu là dòng họ đứng đầu tám dòng họ ở Tương Nam, lại là thế gia lớn nhất ở Tinh Thành, muốn nâng đỡ một Doãn Hiền cũng không phải việc gì khó.
Cũng chính vì có nhà họ Tiêu chống lưng đằng sau nên Doãn Hiền mới ngông cuồng như vậy.
Ngay lúc tiếng của Doãn Hiền vừa dứt đã có hai lão già bước ra từ sau lưng hắn.
Hai lão già này có vóc người gầy đét, khí tức đều đặn bình tĩnh, đều là cao thủ luyện võ, có chiến lực ngang ngửa cấp bậc tông sư.
Thân pháp bọn họ vừa nãy ẩn mình sau lưng Doãn Hiền vô cùng huyền diệu, người bình thường không phát hiện được, thật ra thì Diệp Phàm đã sớm phát hiện ra nhưng anh không coi ra gì.
Mâu thuẫn giữa Diệp Phàm, Ân Vinh và Doãn Hiền đã khiến rất nhiều người chú ý. Rất nhiều người thuê phòng khách sạn đi ra để xem. Những người này có thể đến thuê phòng ở khách sạn Lam Mộng Loan thì tất nhiên thân phận bọn họ đều không tầm thường.
Vì vậy có rất nhiều người đã nhận ra Ân Vinh và Doãn Hiền.
"Có chuyện gì xảy ra thế? Mọi người mau nhìn xem, hình như người bị đánh sưng to như đầu heo kia là Ân Vinh thì phải."
"Ân Vinh ư? Anh bảo đó là chủ tịch tập đoàn Thiên Ưng đây á? Hắn là nhân vật nổi tiếng ở Tinh Thành này, còn có tin đồn hắn và Doãn Hiền là anh em kết nghĩa nữa, ai dám đánh hắn ta ở khách sạn Lam Mộng Loan này chứ?"
"Chắc chắn là tên nhóc kia đánh Ân Vinh rồi. Nhìn qua cậu ta có hơi quen mặt, hình như tôi đã từng thấy cậu ta khi xem tin tức trên mạng, chỉ là nhất thời không nhớ ra nổi cậu ta là ai."
"Mọi người nhìn xem, hai ông cụ bên cạnh Doãn Hiền kia kìa. Nghe đồn đó là Nhị Lão Tương Nam, có công phu rất kỳ lạ, đã từng giúp Doãn Hiền càn quét thế lực ngầm đấy. Chính là hai người bọn họ."
...
Người xung quanh bàn tán xôn xao.
Ngay lúc những người xung quanh còn đang bàn tán, hai lão già bước ra từ sau lưng của Doãn Hiền đã xông về phía Diệp Phàm.
Bọn họ là Nhị Lão Tương Nam tiếng tăm lừng lẫy, là kẻ ác luyện võ, lòng dạ ác độc, đã từng giết cả trăm mạng người.
Dù Doãn Hiền có trả giá bao nhiêu cũng không mời được Nhị Lão Tương Nam!
Nhị Lão Tương Nam trợ giúp Doãn Hiền hoàn toàn là nể mặt nhà họ Tiêu.
Nhị Lão Tương Nam rất mạnh, đồng thời xông về phía Diệp Phàm, thân hình quỷ mị, lao về phía Diệp Phàm như hai bóng ma, một trái một phải như cây kéo, muốn trực tiếp cắt ngang eo Diệp Phàm thành hai khúc.
"Cút ngay!"
Đối mặt với thế thắt cổ của Nhị Lão Tương Nam, Diệp Phàm quát to một tiếng, nâng đùi phải lên đá ra ngoài.
Tốc độ ra chân của anh quá nhanh, như tia chớp.
Mặc dù Nhị Lão Tương Nam là người luyện võ cấp bậc gần tông sư, nhưng đối mặt với đòn ra chân của Diệp Phàm căn bản không sỡ được, bị đạp bay ra ngoài ngã xuống đất.
Lực chân của Diệp Phàm cũng không nhẹ, hơn nữa anh đã đá trúng giữa ngực của Nhị Lão Tương Nam.
Rầm!
Nhị Lão Tương Nam bò từ dưới đất dậy, cảm thấy ngực đau tê tâm liệt phế, như thế toàn bộ xương lồng ngực đã bị Diệp Phàm đá vỡ.
Bọn họ hộc máu tại chỗ!
Hơn nữa vết thương của bọn họ rất nặng, chỉ cần chạm mạnh vào là ngực của hai người sẽ đau đớn khó mà chịu được.
Doãn Hiền thấy Nhị Lão Tương Nam ra tay thì hoàn toàn an tâm. Hắn nghĩ dù Diệp Phàm có lợi hại đến nhường nào cũng không phải là đối thủ của Nhị Lão Tương Nam.
Doãn Hiền có tràn đầy niềm tin với Nhị Lão Tương Nam, nhưng niềm tin của hắn nhanh chóng bị đánh bại.
Khi thấy Diệp Phàm tùy tiện đá ra đã khiến Nhị Lão Tương Nam bị thương nặng, cả người Doãn Hiền như hóa đá, nụ cười trên mặt còn chưa kịp tắt.
Hắn biết rõ khả năng của Nhị Lão Tương Nam.
Lúc đầu khi hắn đánh liều với thế lực ngầm ở Tinh Thành, may mà có Nhị Lão Tương Nam mới giúp hắn tiêu diệt tất cả mọi chướng ngại.
Hắn có rất nhiều đối thủ, đều bị Nhị Lão Tương Nam "chém đầu"!
Nếu không hắn cũng không thể nắm giữ một phần ba thế lực ngầm Tinh Thành nhanh đến vậy.
Nhưng vừa nãy hắn thấy gì? Diệp Phàm chỉ tùy ý đá ra đã đá Nhị Lão Tương Nam bị thương nặng, thật sự quá giật mình, khiến Doãn Hiền sợ hãi.
Nhị Lão Tương Nam nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt không tưởng tượng nổi. Bọn họ thực sự không ngờ thanh niên miệng còn hôi sữa trước mặt này mới chỉ nhấc chân đã đánh bại bọn họ.
Chuyện này khiến bọn họ nghi ngờ cuộc sống luôn rồi!
Diệp Phàm không để ý đến Nhị Lão Tương Nam mà nhìn về phía Doãn Hiền gọi: "Này!"
"Hả.... Cái gì?" Doãn Hiền sửng sốt, run rẩy đáp lại Diệp Phàm.
"Cho ông một cơ hội!" Diệp Phàm chỉ tay vào Ân Vinh đã bị anh đánh đến thảm không nỡ nhìn, thản nhiên nói: "Chỉ cần anh sai người ném hắn ta đến Tương Giang nuôi cá, chuyện hôm nay sẽ chấm dứt ở đây, tôi sẽ không làm khó anh nữa."
Nghe Diệp Phàm nói thế, Doãn Hiền nhìn Ân Vinh biến sắc.
Mặc dù hắn ta không quen Diệp Phàm, nhưng có thể khẳng định dựa vào năng lực mà Diệp Phàm đã thể hiện rằng lai lịch của anh không hề đơn giản.
Nhưng hắn ta và Ân Vinh không chỉ là anh em kết nghĩa, giữa Ân Vinh và hắn còn rất nhiều bí mật và hợp tác không thể lộ ra. Bảo hắn giết Ân Vinh là chuyện không thể, vì Ân Vinh mà chết thì hắn cũng cách cái chết không xa.
Cho nên, sau khi suy nghĩ một lúc, Doãn Hiền lập tức quyết định, nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói: "Tên nhóc kia, mày cho là mày thắng chắc đấy hả?"
"Tao cho mày biết, Doãn Hiền tao đây không phải trái hồng mềm ai cũng bóp được đâu nhé."
"Mày muốn ép tao giết anh em kết nghĩa của tao à, không có chuyện đó đâu. Không những không thể mà tao còn phải cho mày biết, Tinh Thành này là địa bàn của ai!"
"Ha? Là địa bàn của ai?" Diệp Phàm lạnh lùng hỏi.
"Của nhà họ Tiêu!" Doãn Hiền nói với thái độ vô cùng ngang ngược: "Tao cho mày biết, em gái tao là phu nhân của nhị gia nhà họ Tiêu. Mày dám động đến tao, cả họ hàng nhà mày chết cũng không đủ!"