• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Đông Quân nghe thấy tiếng gọi của Dương Tuyết Hoa liền bước vào bên trong, đột nhiên cô chạy về phía hắn…

“Em không thích trang phục ở cửa hàng này, mình đến nơi khác được không?”

Hoắc Đông Quân ôm lấy Dương Tuyết Hoa theo phản xạ tự nhiên, hắn cứ nghĩ trang phục do Diệp Tuyết thiết kế sẽ khiến Dương Tuyết Hoa cảm thấy hài lòng, ai ngờ đâu những thứ này không phải sở thích của cô…

“Em muốn đi đâu?”

Dương Tuyết Hoa nhìn về phía Diệp Tuyết đang nhẫn nhịn, cô cố tình vòng tay qua cổ Hoắc Đông Quân rồi thì thầm vào tai hắn…

“Về nhà chúng ta được không? Em buồn ngủ rồi…”

Hoắc Đông Quân không hề hay biết đây là trò đùa của Dương Tuyết Hoa để chọc tức Diệp Tuyết, hắn cứ như con robot bị chạm đúng động mạch mà nghe theo sự sai bảo của cô…

“Hôm nay làm phiền Diệp tiểu thư rồi, tôi đưa em ấy về nhà trước…”

Diệp Tuyết cư nhiên không để cho Dương Tuyết Hoa đắc ý quá lâu, cô ta cũng nhẹ nhàng lên tiếng ngầm cảnh cáo về mối quan hệ của hai người bọn họ…

“Khi khác cậu nhớ đưa Lưu tiểu thư đến cửa hàng của tôi nhé! Dù sao cô ấy cũng có xuất thân cao quý, mắt thẩm mỹ của cô ấy cũng tốt hơn tiểu tình nhân của cậu…”

Dương Tuyết Hoa càng nghĩ càng tức, cô nhanh chóng rơi nước mắt nhìn về phía Hoắc Đông Quân…



“Anh muốn cô ấy sỉ nhục em nên mới đưa em đến đây đúng không? Vậy mà em cứ tưởng anh thật lòng đối xử tốt với em…”

Hoắc Đông Quân khó chịu nhìn về phía Diệp Tuyết, hắn vội vàng ôm Dương Tuyết Hoa vào lòng rồi mới lên tiếng cảnh cáo cô ta…

“Nhà họ Diệp cho cô tiền ăn học nhưng hình như họ không dạy cô cách cư xử thì phải? Sau này cô gặp Dương Tuyết Hoa còn phải gọi hai tiếng phu nhân đấy, quản tốt cái miệng của mình vào!”

Dương Tuyết Hoa bỗng nhiên tìm được cái cớ tuyệt vời để công khai tức giận Hoắc Đông Quân, vậy nên cô vẫn thút thít khóc trên đường về nhà mặc kệ Hoắc Đông Quân đã hoảng loạn hết cả lên rồi…

“Đừng giận nữa nhé, tôi đưa em đến nơi khác được không? Sau này sẽ không để em gặp lại cô ta nữa…”

Dương Tuyết Hoa quay mặt ra phía cửa kính xe, cô không thèm trả lời Hoắc Đông Quân, vậy nên hắn chỉ đành ghé cửa hàng tiện lợi để mua một số loại trái cây mà cô thích, sau đó là cùng nhau về nhà…

“Tôi gọt trái cây cho em nhé!”

Dương Tuyết Hoa bước vào phòng liền đóng sầm cửa lại, cô mặc kệ Hoắc Đông Quân vẫn đứng lúi húi gọt trái cây ở bên ngoài rồi mang vào trong phòng cho cô. Hắn thậm chí còn không dám ngồi cạnh Dương Tuyết Hoa…

“Đừng giận nữa, ăn trái cây đi em…”

Dương Tuyết Hoa mím môi ngồi thẳng dậy, đây chính là lúc để cô thể hiện tài năng diễn xuất của mình…

“Đấy! Anh thấy chưa! Những người xung quanh anh đều khinh thường em, vậy nên em thật sự rất tự ti về bản thân mình, em và anh không phải là người có thể ở gần nhau được, em thậm chí còn không có cơ hội bước vào thế giới của anh…!”

Hoắc Đông Quân vội vàng ôm lấy Dương Tuyết Hoa để dỗ dành cô, đột nhiên hắn cảm thấy lời nói của Dương Tuyết Hoa rất đúng, dường như hắn đang gượng ép bắt cô bước vào thế giới của mình mà không hề nghĩ đến cảm nhận của cô…



“Tôi không cố tình đâu Hoa Hoa, nếu em cảm thấy khó khăn khi phải ở gần tôi thì để tôi đến bên cạnh em được không? Tôi sẽ thích nghi với cuộc sống của em, tôi hứa sẽ không khiến em khó xử nữa…”

Dương Tuyết Hoa gật gật đầu, cô bước xuống giường để tìm tấm thẻ đen mà Hoắc Đông Quân đưa cho mình, sau đó trả lại cho hắn…

“Em không muốn dùng thứ này, trả lại cho anh…”

Hoắc Đông Quân nhận lấy thẻ đen từ Dương Tuyết Hoa, hắn suy nghĩ gì đó liền nói với cô…

“Vậy mỗi tháng tôi sẽ chuyển một khoảng tiền tiêu vặt nhất định cho em, như vậy thì em không cảm thấy khó xử nữa đúng không?”

Dương Tuyết Hoa đạt được mục đích liền gật đầu, bây giờ cô mới có thể ăn trái cây mà Hoắc Đông Quân gọt một cách ngon lành được…

“Anh và cô gái khi nãy có quan hệ gì thế? Trông cô ấy có vẻ rất để ý đến anh…”

Hoắc Đông Quân còn chẳng nhìn ra Diệp Tuyết để ý đến mình, hắn chỉ biết cô ta là cháu gái của Diệp lão gia, ông ấy nổi tiếng khi sở hữu hàng loạt các nhãn hàng thời trang cao cấp…

“Là cháu gái của Diệp lão gia, ông ấy cũng là người thiết kế trang phục hằng năm cho Hoắc gia, cùng lắm thì tôi chỉ gặp Diệp Tuyết khoảng ba lần…”

Dương Tuyết Hoa gật gật đầu, cô không nghĩ mới chỉ gặp trên dưới ba lần mà Diệp Tuyết đã để ý đến Hoắc Đông Quân như vậy, thậm chí còn rộng lượng giúp hắn lo toang hôn sự hôn tương lai rồi cơ đấy…

Dương Tuyết Hoa cũng không hỏi thêm, cô ăn xong trái cây liền nằm xuống giường chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, những việc còn lại cứ để cho Hoắc Đông Quân giải quyết là được. Dù sao hôm nay hắn cũng tự nguyện làm cô vui lòng…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK