Chương 472 : Cố Tư Đình , anh không nên cướp đi hạnh phúc của tôiCố Tư Đình rời khỏi , căn phòng rơi vào yên lặng khôn cùng .Vy Vy nằm trên giường , nhìn tin tức có liên quan tới vụ khủng bố ở nước F trên tivi .Cố Tư Đình nói trong mắt Phó Hàn Tranh , cô đã là một người chết . Như vậy , nhất định là anh ta mượn vụ khủng bố này làm che giấu , sắp xếp một cái xác để đưa cho Phó Hàn Tranh , hơn nữa dùng đủ mọi cách khiến anh tin tưởng cái xác kia là cô.Từ đó , Phó Hàn Tranh sẽ không tìm cô nữa , chờ tiếp qua vài ngày , cô sẽ bị phẫu thuật và mang khuôn mặt của Cố Vy Vy , trên đời này , cũng sẽ không còn Mộ Vy Vy nữa . Nghĩ tới những gì Phó Hàn Tranh phải đối mặt lúc này , cô đau lòng khép mắt lại , nước mắt trong đáy mắt không tiếng động chảy xuống . Anh ấy sẽ đau lòng , sẽ khổ sở biết bao nhiêu . . .Cố Tư Đình , anh đã cướp tim tôi cho rằng Nghiên ...Lần này , anh không thể lại cướp đi hạnh phúc của tôi ... Cô cố hết sức nâng tay lên , lau đi nước mắt nơi khóe mắt , bắt buộc mình phải tỉnh táo lại , tìm kiếm cơ hội chạy trốn .Nhà họ Cố lắp đặt hệ thống an ninh nghiêm ngặt , cùng với vô số nhân viên an ninh ở xung quanh , nếu mạnh mẽ xông ra ngoài , chỉ sợ không chạy ra đến cổng cũng đã bị bắt lại .Nếu muốn phẫu thuật cho cô thì việc đưa bác sĩ và nhân viên y tế đến đây ắt hẳn sẽ khiến cho nhà họ Phó chủ ý . Cho nên , anh ta nhất định sẽ lặng lẽ đưa cô đến bệnh viện , hơn nữa còn là bệnh viện St . Paul của nhà họ Lăng .Nơi đó có rất nhiều bác sĩ , nhân viên y tế và người bệnh , sẽ che giấu cô tốt nhất . Đó là nơi mà nhà họ Cố phòng bị yếu nhất , cũng là nơi duy nhất cô có thể chạy khỏi bàn tay anh ta . Chỉ cần thoát khỏi sự khống chế của Cố Tư Đình đi ra ngoài , cô có thể liên hệ với Phó Hàn Tranh , nói cho anh biết cô còn sống .Mỗi ngày cô đều bị tiêm thuốc , cũng sẽ bị người giúp việc giám thị uống thuốc , cô lại không hề kháng cự .Chẳng qua , cô sẽ âm thầm giấu thuốc dưới lưỡi mà không nuốt xuống , đợi cho người làm rời đi thì nhổ vào bồn cầu rồi xả nước .Tới đêm ngày thứ hai , cô bắt đầu la hét đau đầu .Cố Tư Đình mang bác sĩ Lý lại đây , bác sĩ kiểm tra xong rồi nói , “ Vừa tiêm lại vừa uống thuốc nên lượng thuốc khá lớn , hơn nữa đều là thuốc ảnh hưởng tới thần kinh của não bộ , bởi vậy sẽ xuất hiện phản ứng đau đầu . ”“ Nhưng mà có phản ứng như vậy cũng chứng tỏ thuốc bắt đầu có tác dụng . ”“ Lúc này mới có hai ngày , nhanh như vậy sao ? ” Cố Tư Đình hỏi .Bác sĩ Lý nghĩ nghĩ rồi nói , “ Thật ra thì tùy vào thể chất của mỗi người , có người có thể chất kém , sức chịu đựng kém , rất dễ dàng bị ảnh hưởng bởi thuốc . ”Vừa tiêm thuốc , vừa dùng thuốc uống , bệnh nhân không thể chịu được , xuất hiện tình trạng đau đầu là chuyện bình thường .“ Như vậy , có thể tiến hành làm nhiễu trí nhớ hay không ? ” Cố Tư Đình hỏi .Bác sĩ Lý nhìn sắc mặt trắng bệch của người bệnh trên giường , “ Có thể bắt đầu . "Cố Tư Đình , “ Ngày mai bắt đầu đi , tôi không có nhiều thời gian . ”“ Vâng , anh Cố . ” Bác sĩ Lý đáp .Đoàn người đợi triệu chứng đau đầu của Vy Vy hết , sức cùng lực kiệt ngủ trên giường mới rời khỏi phòng .Vy Vy nghe được tiếng đóng cửa , lặng lẽ mở mắt . Cũng may , những năm này học diễn xuất không lãng phí , lừa gạt được ánh mắt của họ .Chỉ cần Cố Tư Đình tin tưởng thuốc đã có tác dụng , anh ta sẽ chậm rãi buông lỏng cảnh giác , đến lúc đó cô mới có cơ hội . Nếu cô không phối hợp thì sợ rằng bọn họ sẽ cho tăng lượng thuốc , như vậy tình thế có thể hoàn toàn nằm ngoài khống chế của cô .Vì thế , buổi tối ngày thứ ba khi Cố Tư Đình cùng bác sĩ Lý đi qua , cô tỏ vẻ có chút hoảng hốt .“ Đây là đâu , tôi là ai ? ”“ Đây là nhà em , em là Cố Vy Vy . ” Cố Tư Đình nói .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK