Chương 281 : Cái giá của việc tự tìm đường chếtPhó Thời Khâm cầm cái ly , Phó Thời Dịch đang cầm chai rượu , nụ cười trên mặt hai người đồng thời cứng đờ .Hơn nữa , hai người sinh đôi nên rất giống nhau , nhìn cảnh này . . . Thật sự rất buồn cười .Hai người nhìn nhau , có trí trả lời . “ Chúng em chúc mừng . . . Chúc mừng bà đã trở lại . ”Vốn là . . . Định chúc mừng đêm nay anh phòng không gối chiếc , nhưng giờ chỉ có thể âm thầm chúc mừng trong lòng .Phó Thời Dịch rót rượu cho từng người , cũng rót cho Phó Hàn Tranh một ly . “ Chúng ta cùng chúc mừng bà nội đáng yêu của chúng ta đã trở về , cạn ly . ” Làm sao bà cụ Phó có thể không nhìn thấu tâm địa gian xảo của hai đứa cháu đích tôn này , nhưng nghĩ gần đây bọn họ cũng bị Phó Hàn Tranh ức hiếp , nên rất vui lòng phối hợp bọn họ diễn kịch .Chỉ là , bà chỉ có thể giúp bọn họ nhất thời chứ không có khả năng lần nào cũng có thể giúp bọn họ . Từ nhỏ đến lớn , bọn họ phải chịu ngược bao nhiêu lần nhưng chưa bao giờ nhớ lâu cả .Phó Hàn Tranh vươn tay lấy ly rượu của Vy Vy đi , nói với người giúp việc bên cạnh , “ Cho cô ấy nước ấm . ” Rất nhanh , một ly nước lọc có độ ấm vừa phải được đưa đến tay Vy Vy .Vốn là Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch tưởng rằng , anh cả của bọn họ trở về sẽ lại ngược đãi bọn họ , kết quả , người ta chỉ ngồi xuống ăn cơm , một câu cũng không nói với bọn họ . Vì thế , hai người cũng thả lỏng cảnh giác , mượn chuyện hoan nghênh bà nội trở về uống không ít rượu .Sau bữa tối , bà cụ Phó bảo Vy Vy vào phòng mình trên tầng , lấy quà mình mang về cho cô .Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch nhìn nhau , cũng quyết định chạy lấy người , tránh ở cùng một chỗ với người nào đó . Hai người vừa mới đứng dậy , đã bị người ngồi ở đối diện gọi lại .“ Ngồi xuống ! ”Hai người không hẹn mà cùng nhau ngồi xuống , hai tay để trên đầu gối , tư thế vô cùng chỉnh tề lại ngoan ngoãn .“ Anh , có chuyện gì sao ? ”Phó Thời Khâm cười , vẻ mặt lấy lòng .Phó Hàn Tranh liếc mắt nhìn đầu bếp , “ Cháo của bọn họ đâu ? ”Đầu bếp bưng hai bát cháo đậu xanh tới , một bát cho Phó Thời Khâm , một bát cho Phó Thời Dịch , sau đó lộ vẻ mặt đồng tình nhìn hai cậu chủ , yên lặng rời khỏi .Phó Hàn Tranh ngồi ở đối diện , lạnh giọng , “ Ăn cháo đi . ”Phó Thời Dịch cười nói , “ Em nó lắm rồi , không cần . ”“ Em cũng no rồi . ” Phó Thời Khâm nói .Không cần nghĩ cũng biết , ăn bát cháo này sẽ chết người , nhưng mà , bây giờ bà nội đã lên tầng , không còn ai cứu bọn họ .Phó Hàn Tranh ưu nhã cầm khăn ăn lau khóe môi , không chút để ý , “ Nếu ăn thì chuyện hôm nay coi như đã qua , bằng không . . . ”Không đợi anh nói xong , hai người đã ngoan ngoãn bưng cái bát lên . Đây là một bát cháo đậu xanh , là một bát cháo đậu xanh mù tạc . Hai người mới ăn một ngụm đã cay đến nước mắt lưng tròng , sống không bằng chết . Nhưng dưới sự giám sát của người nào đó , hai người không thể không lệ rơi đầy mặt mà ăn sạch sẽ bát cháo đậu xanh mù tạt này .Phó Hàn Tranh thấy bọn họ ăn xong rồi , vừa lòng gật gật đầu , lúc này mới đứng dậy đi lên tầng .Phó Thời Khâm buông bát , vội vàng đi lấy nước , uống xong rồi vẫn còn khó chịu muốn nôn .Vy Vy ra khỏi phòng bà cụ Phó , liền nhìn thấy hai người kia vừa đi lên tầng vừa lè lưỡi hà hơi , giống như hai con Husky .“ Hai người bị . . . ”Phó Thời Dịch cay đến phát khóc , “ Cô vừa lên tầng , anh cả liền bắt chúng tôi ăn mù tạc . ”Vy Vy nhíu mày nhìn dáng vẻ hai người nước mắt lưng tròng , nhưng cũng không đồng tình nổi .“ Biết rõ là đấu không lại anh ấy , sao còn tự tìm đường chết , trách ai được ? ”Hai người vốn định cầu xin sự an ủi , nhưng chỉ nhận được thương tổn . Vì thế , phải tự ôm vai nhau , an ủi lẫn nhau .Vy Vy Đi ngang qua phòng làm việc , nhìn thấy Phó Hàn Tranh ở bên trong , cô đứng ở cửa hỏi một câu .“ Anh vừa mới . . . Ép các em của anh ăn mù tạc sao ? ”Phó Hàn Tranh bình tĩnh ,không chút xấu hổ , “ Là chính bọn nó muốn ăn . ”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK