Chương 1210 : Chị dâu , em có thể nhờ chị một chuyện được không ? “ Phó Thời Dịch , cậu còn không ăn cơm , cậu có muốn đi về không hả ? " Hà Trì đợi anh ta hai mươi phút , rốt cuộc không thể nhịn được nữa . " Tôi cũng sắp phải đi rồi , còn không cho tôi nói lời từ biệt với cháu tôi à ? " Phó Thời Dịch vẫn không chịu đi , vây quanh hai đứa bé , đại khái nếu không sợ lực uy hiếp của anh trai mình , nhất định anh ta sẽ trực tiếp đóng gói cháu trai cháu gái đáng yêu mang về . “ Cậu sắp phải đi , không phải sắp chết , cần phải ra vẻ như vậy sao ? " , Hà Trì phỉ nhổ . Ngày nào cũng nhìn chằm chằm hai đứa bé , khi bị anh trai đuổi đi thì quay sang mở video và ảnh ra xem , anh ta chịu đủ lắm rồi . May mắn là anh ta biết đó con trai của tên này chứ người không biết còn tưởng rằng người làm cha chính là con hàng này đấy . Sau đó , Phó Thời Dịch không thèm ăn sáng , mê muội hai đứa cháu trai cháu gái đang ngủ cả buổi sáng , mãi cho đến khi anh anh ta đi làm , Hà Trì năm lần bảy lượt thúc giục anh ta ra sân bay . Trước khi đi , còn trịnh trọng tìm Cố Vy Vy , “ Chị dâu , em có thể nhờ chị một chuyện được không ? " “ Chuyện gì ? " , Cố Vy Vy kinh ngạc hỏi . Phó Thời Dịch , “ Chị đồng ý với em trước đi . " Cố Vy Vy nghĩ nghĩ , dù sao anh ta cũng không to gan đến mức muốn đưa con trai con gái cô về , về phần đồng ý thì cứ đồng ý đi đã , muốn đổi ý thì cùng lắm đổ lên đầu anh trai anh ta . “ Được , tôi đồng ý với cậu . " Phó Thời Dịch lấy một khung ảnh trong phòng ngủ tạm thời của mình ra , sau đó treo vào trong phòng ngủ chính . “ Để em treo bức ảnh này ở đây , cho cháu trai cháu gái em nhìn em nhiều một chút , chớ quên em " Hà Trì không nỡ nhìn thẳng đỡ trán , con hàng này bị điên rồi sao ? Cố Vy Vy nhìn chằm chằm bức ảnh chân dung của Phó Thời Dịch , sửng sốt vài giây , “ Cậu xác định . . . Muốn tôi treo ảnh chụp của cậu ở trong phòng ngủ của tôi và anh cậu ? " Phó Thời Dịch đáp , “ Em muốn treo ở nơi cháu trai với cháu gái có thể thường xuyên nhìn thấy mà . "“ Được , tùy cậu . " Cố Vy Vy lười đi phản đối , dù sao buổi tối người nào đó về , tám chín phần bức ảnh này sẽ tiến vào sọt rác . “ Ngàn vạn lần đừng để anh em ném đi , chị dâu phải hứa với em " , Phó Thời Dịch nghiêm túc cầu xin . “ Cậu biết anh cậu sẽ làm thế , còn muốn treo ở đây ? " , Cố Vy Vy buồn cười hỏi . Phó Thời Dịch nhìn Hữu Hữu với Điềm Điềm thật sâu , “ Bởi vì muốn cho cháu trai cháu gái nhìn đến em mà , nếu không hai đứa quên mất em thì sao ? " “ Trẻ con trước ba tháng sẽ không nhớ được bất cứ ai , ba tháng sau có thể nhớ cũng chỉ là cha mẹ , cậu là ai mà đòi hai đứa nhớ cậu ? " , Hà Trì cạn lời , chế giễu . Trẻ sơ sinh không nhớ được người , bình thường đều dựa vào hơi thở với âm thanh quen thuộc mới nhớ rõ , anh ta treo ảnh chụp ở chỗ này cũng vô dụng . Phó Thời Dịch tự động bỏ qua lời giải thích khoa học của Hà Trì , một lần nữa nói với Cố Vy Vy không thể để anh trai anh ta ném ảnh đi , mới kéo vali cùng Hà Trì đến sân bay . Đến trưa , Phó Hàn Tranh đi công ty không yên tâm Cố Vy Vy và hai đứa nhỏ ở nhà nên gọi điện về . “ Em ăn cơm trưa chưa ? "" . . . Còn chưa " , Cố Vy Vy chột dạ trả lời . Tắm cho hai đứa bé xong , lại cho ăn rồi dỗ ngủ , nháy mắt cô quên mất điều này . Phó Hàn Tranh vừa nghe thấy thế thì giọng điệu nghiêm túc hẳn đi , “ Mời nhiều người về nhà như vậy không phải để người ta nhìn em chăm sóc hai đứa trẻ , trước dưỡng cơ thể mình thật tốt đã . " “ Bây giờ em đi ăn cơm đây " , Cố Vy Vy tỏ vẻ . “ Em chỉ cần ở cùng hai đứa là tốt rồi , không cần chuyện gì cũng tự mình làm , ít nhất một tháng nay không cần làm như vậy " , Phó Hàn Tranh nghiêm túc nói . Vết mổ của cô còn chưa hoàn toàn hồi phục , chăm sóc hai đứa nhỏ quá mức mệt nhọc , hoặc sẽ vô tình động phải vết mổ , đây là điều anh không muốn nhìn đến .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK