Chương 446 : Mong là người em yêu thương nhất cũng yêu thương em nhấtVy Vy trầm mặc một lát , cô không ngờ cái chết của mình sẽ khiến hoàn cảnh của anh ta trở nên khó khăn đến thế , “ Em . . . có thể giúp gì cho anh không ? ”Nguyên Sóc quay lại nhìn cô , buồn bã thở dài , “ Đã quyết định muốn làm Mộ Vy Vy , vậy thì . . . hôm nay sẽ là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau . ”“ Sư phụ . . . ” Trái tim Vy Vy lập tức thắt lại .“ Làm vậy sẽ giữ an toàn cho cả em và bọn em . Bây giờ em là người nổi tiếng , bọn anh cũng dễ dàng biết em có sống tốt hay không . ” Nguyên Sóc vừa nói , vừa đưa tay xoa đầu cô . Cô muốn trở thành Mộ Vy Vy thì không thể dính dáng gì đến quá khứ nữa , sau này cho dù gặp nhau , bọn họ cũng phải xem như người lạ .“ Nhưng mà các anh . . . ”Vy Vy nhìn người trước mắt , hoàn cảnh của bọn họ , lúc này còn nguy hiểm hơn cô rất nhiều , mà cô lại không thể giúp được điều gì . “ Bọn anh sẽ bảo trọng , em đừng lo . ”Nguyên Sóc nhìn cô gái trẻ có diện mạo lạ lẫm nhưng ánh mắt lại cực kỳ quen thuộc trước mắt“ Vy Vy , trời cao đã cho em cơ hội sống lại một lần nữa , vậy cuộc đời này . . . hãy cố gắng sống thật tốt nhé . ”“ Các anh cũng bảo trọng . ”Vy Vy nghĩ tới việc đây là lần cuối cùng gặp mặt , trong lòng có chút mất mát .“ Việc em nói , anh sẽ nhanh chóng đi làm , nhưng có thể cần đến nửa tháng mới có kết quả . ”Nguyên Sóc nhìn đồng hồ , biết bọn họ nên từ biệt rồi , “ Còn kết quả , em ở bên cạnh Phó Hàn Tranh , có thể sẽ biết được sớm nhất . ”Cô thực sự yêu Phó Hàn Tranh , nên chỉ mong rằng Phó Hàn Tranh cũng thực sự yêu cô , không phụ tình yêu và lòng dũng cảm của cô .Nguyên Mộng ngậm cây kẹo đứng ở ngoài cửa , vội vàng thúc giục , “ Nhanh một chút , hai người nói xong chưa vậy , em thèm hút thuốc rồi , phải đi hút vài hơi . ”Vy Vy và Nguyên Sóc rời khỏi nhà ăn vắng vẻ của cô nhi viện , Tiểu Nguyên Bảo cầm cây kẹo đã ăn hết một nửa đưa cho cô .“Vợ , ăn kẹo . ”Vy Vy bật cười , giơ tay véo vào khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu Nguyên Bảo , “ Chị không ăn , em ăn đi . ”Tiểu Nguyên Bảo chớp đôi mắt to tròn , cầm kẹo nhét lại vào miệng mình .Nguyên Mộng nhìn hốc mắt đỏ hoe của Vy Vy , nói với Nguyên Sóc , “ Anh nói cái gì thế , làm như sinh li tử biệt vậy . ”Vy Vy mỉm cười , “ Thời gian cũng không còn sớm nữa , em phải đi rồi . ”Nguyên Sóc tiễn cô đi ra , ở trước cửa bắt tay cô một cái , cảm ơn cô đã tặng quà cho lũ trẻ .Quản lý Kiều Lâm cũng chạy tới , thúc giục , “ Không còn nhiều thời gian nữa , chúng ta nên ra sân bay thôi . ”Vy Vy nhìn ba người nhà Nguyên Sóc , rồi đi theo quản lý ra khỏi cô nhi viện , lên xe để ra sân bay .Kiều Lâm quay đầu lại nhìn cô , “ Em sao thế , mắt đỏ lên thế kia . ”“ Không sao , chỉ là mấy đứa trẻ đó . . . đáng thương quá . ” Vy Vy sụt sịt .nghĩ sau này không thể gặp mấy người họ nữa thì trong lòng cô buồn bã không thôi .“ Quà cũng tặng rồi , tiền cũng quyên rồi , những gì chúng ta có thể làm được cũng đã làm cả rồi . ” Kiều Lâm vừa lái xe vừa nói .Vy Vy trầm mặc không nói , phải từ bỏ quá khứ để đến bên cạnh Phó Hàn Tranh , ngay đến cả sư phụ không không thể gặp nữa .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK