Thời gian hai năm không hề uổng phí, cuối cùng Phương Nguyên cũng thành công tiến vào động phủ này.
Bên trong động phủ còn quạnh quẽ hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Phương Nguyên, chỉ có phương viên ba trượng, đối diện là một cái bệ đá, bên tay trái có một cái đan lô cũ nát, bên tay phải là một cái giá gỗ nhỏ dựa sát vào vách tường. Phương Nguyên cẩn thận kiểm tra cặm bẫy trong động phủ một chút, sau khi xác định bên trong không có cấm chế gì khiến cho người ta khó lòng phòng bị, lúc này mới yên tâm quan sát động phủ cẩn thận một phen.
Trên kệ bày một số chai chai lọ lọ, thế nhưng bên trong cũng không phải linh đan bảo dược gì, mà phần lớn chính là dược liệu trị thương, chữa bệnh cho phàm nhân. Mà trên bệ đá là vị tán tu kia đang ngồi xếp bằng, sớm đã chết đi, thế nhưng thời gian cũng chưa lâu, nhục thân chưa hủ hóa, vẫn có thể nhìn ra được tướng mạo của hắn: Da hồng tóc trắng, dưới cằm có một bộ râu ngắn xám trắng, trên người mặc một kiện áo lam bình thường.
Ở phía trước di hài của hắn đặt một quyển trục, Phương Nguyên lấy tới xem, đây chính là khung cảnh lúc Hứa Thanh Doanh đi vào thấy hắ. Cũng chính quyển trục này đã giúp cho Phương Nguyên hiểu ra nguyên nhân vì sao Cửu cô lại chỉ dẫn mình tìm đến quyển tâm pháp này!
Tên của quyển trục này là: Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn!
Trong lúc mấy tên đần Hỏa Vân lĩnh đang nội đấu, không ngững cãi cọ, thì Phương Nguyên vẫn ở nguyên trong động phủ quan sát nội dung quyển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này. Chỉ nhìn qua vài lần, hắn đã mơ hồ biết được phương pháp tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này.
Pháp thuật này, chính là lôi pháp rất hiếm thấy trong giới tu hành,!
Thông qua pháp thuật này, không chỉ có thể giúp cho Phương Nguyên củng cố lại trụ cột Trúc Cơ, tăng cao tu vi, nắm giữ Thần Lôi chi lực cường hoành đến cực điểm, mà thậm chí tại đoạn đường cuối cùng của cảnh giới Trúc Cơ, còn có thể luyện hóa đạo cơ, kết thành Tử Lôi Kim Đan thế gian hiếm thấy!
Cửu cô nói không sai, đây đúng là một đạo truyền thừa cực kỳ cao minh!
Đương nhiên, phương pháp tu luyện cụ thể như thế nào Phương Nguyên vẫn cần phải nghiên cứu kỹ thêm. Nhưng có một điểm rất trọng yếu đó là, tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn không phải chỉ dùng tài nguyên bình thường khắp thế gian đều có thể tìm thấy là được, trừ khi là Thiên Lôi Bảo Thân thế gian hiếm thấy, bằng không mà nói nhất định phải có tài nguyên tu hành hệ Lôi mới được. Mà điều này cũng chính là nguyên nhân Phương Nguyên không giết vị thiếu môn chủ Hỏa Vân lĩnh kia!
Bên trong cái tên Thiên Ngoại Lôi Thạch có một chữ "Lôi", vậy thôi đã đủ để Phương Nguyên động tâm rồi!
Đương nhiên, Phương Nguyên cũng sẽ không thật sự dễ dàng tin tưởng nữ nhân Thanh Doanh tiên tử kia, không đề phòng chút nào.
Vị thiếu môn chủ Hỏa Vân lĩnh Hứa Thanh Doanh kia, trong lòng lúc này vẫn còn oán niệm đó. . .
Nàng còn trẻ tuổi đã có gan tiếp nhận cơ nghiệp phụ thân truyền xuống, đương nhiên cũng phải có mấy phần bản lĩnh.
Đối với nàng mà nói, chỗ dựa lớn nhất chính là mị công từ nhỏ đã bắt đầu tu luyện.
Đây cũng là một loại công phu tà môn, mặc dù là một loại huyền công mị hoặc người, nhưng lại không thể thất thân (mất trinh), nếu không lực mị hoặc sẽ đại giảm. Mà tương ứng, thời gian nàng bảo trì thân thể thuần âm càng lâu, lực mị hoặc cũng sẽ càng mạnh. . .
Hứa Thanh Doanh một mực gìn giữ ranh giới cuối cùng cuối cùng kia, chưa bị chạm vào người qua. Bởi vậy tu vi của nàng có lẽ không cao, chỉ là Trúc Cơ tầng hai, thế nhưng mị công lại hết sức lợi hại. Ngay cả đám quái vật già thành tinh như Lý trưởng lão kia, kỳ thật cũng âm thầm bị nàng ảnh hưởng rất nhiều. Sau khi phụ thân nàng chết, kỳ thật Lý trưởng lão đã có khá nhiều cơ hội giết nàng, thế nhưng khi cơ hội đến lại luôn thay đổi chủ ý.
Đối với Lý trưởng lão mà nói, hắn luôn luôn cảm thấy thời cơ chưa tới, nhưng trên thực tế, đây chính là do ảnh hưởng bởi lực mị hoặc âm thầm của nàng.
Mà lúc này, Hứa Thanh Doanh cũng thi triển sơ qua đối với Phương Nguyên, nhưng không nghĩ tới vậy mà Phương Nguyên hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Thậm chí ngay cả một chút động lòng đối phương cũng không có, điều này khiến cho nàng sinh ra một loại cảm giác thất bại từ tận đáy lòng. . .
"Vút!"
Trong khi Hứa Thanh Doanh còn đang thầm do dự, không biết có nên thử thi triển mị công một lần một nữa hay không thì bỗng nhiên Phương Nguyên giơ tay lên, khẽ điểm một chỉ vào mi tâm của nàng. Một đạo pháp lực từ đầu ngón tay lóe lên rồi lập tứ biến mất, chui vào trong mi tâm của nàng.
Theo đạo pháp lực kia nhập thể, Hứa Thanh Doanh chỉ cảm thấy toàn thân nóng dần lên, có cảm giác như được nước ấm tràn qua vậy.
Cảm giác này khiến nàng hết sức thoải mái, toàn thân tê dại, vậy mà trở nên hơi thất thần, theo bản năng rên rỉ lên một tiếng.
Thế nhưng rất nhanh nàng liền phản ứng lại, ánh mắt tỏ ra hoảng sợ nhìn Phương Nguyên: "Tiền bối đây là?"
"Để chúng ta tín nhiệm lẫn nhau nhiều hơn một chút!"
Phương Nguyên thấp giọng nói: "Vừa rồi ta đã đánh một đạo pháp lực vào trong cơ thể của ngươi, nếu như sau này ngươi có dị tâm gì, nó sẽ có thể tùy ý lấy mạng của ngươi. Ngoại trừ ta ra, cho dù là ai cũng không thể thu hồi lại đạo pháp lực này. Thế nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, chỉ cần ngươi dựa vào ước định của chúng ta mà làm việc, đạo pháp lực này không những sẽ không hại ngươi, mà ở một mức độ nào đó còn giúp ngươi tăng lên tu vi!"
Trong ánh mắt của Thanh Doanh tiên tử lập tức lộ ra cảm xúc hết sức phức tạp.
Dĩ nhiên nàng cũng cảm nhận được đạo pháp lực vô cùng quỷ dị lưu tại trong cơ thể mình kia, nó đường đường chính chính, hùng hồn tinh thuần, tuyệt không phải tà pháp, quả thực có thể giúp mình khống chế pháp lực tốt hơn, tăng cao tu vi. Chính vì nguyên nhân này nên vừa rồi trong thoáng chốc khi pháp lực nhập thân, nàng thậm chí còn rên rỉ lên một tiếng. Đạt được một sợi pháp lực như vậy, đơn giản là so với ăn một viên linh đan còn dễ chịu hơn!
Ngay cả thương thế trước đó bị Lý trưởng lão đánh, lúc này vô hình chung cũng đã khá hơn nhiều.