Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu anh có nghi ngờ về sản phẩm của tập đoàn chúng tôi, anh có thể mang đến bất kỳ cơ quan có thẩm quyền nào để kiểm tra."

Ngay lúc này, Lý Quân đột nhiên bước lên sân khấu.

Sự xuất hiện của Lý Quân khiến vô số ánh đèn flash hướng về phía anh.

"Anh là ai?"

Tay phóng viên nhíu mày.

Hắn mới được điều đến chi nhánh ở Sở Châu làm việc nên không biết Lý Quân.

"Chủ tịch tập đoàn Quân Lâm, Lý Quân."

Lý Quân giới thiệu ngắn gọn.

"Anh ấy chính là Lý Quân, trẻ tuổi và đẹp trai quá!"

"Người giàu nhất Sở Châu đấy..."

Nhiều người không khỏi kinh ngạc.

Dưới sự bao phủ của hào quang “Người giàu nhất Sở Châu”, khí chất của Lý Quân càng thêm mạnh mẽ.

Anh đứng cạnh Cố Nghiên, điều chỉnh micro, giọng nói vang lên khắp hội trường.

"Việc mọi người nghi ngờ về hiệu quả của Thuốc Trường Thọ do tập đoàn Quân Lâm sản xuất là điều bình thường, nếu ai nghi ngờ có thể lên đây, trực tiếp uống Thuốc Trường Thọ, mọi người có thể tự mình kiểm chứng công hiệu của sản phẩm do tập đoàn Quân Lâm làm ra."

Nói xong, anh nhìn về phía tay phóng viên lúc nãy.

"Hay là anh phóng viên này lên trước đi."

"Tôi không muốn." Tay phóng viên lập tức lắc đầu từ chối: "Lỡ thuốc của mấy người có tác dụng phụ thì sao?"

Lời nói này khiến những phóng viiên đang muốn thử trở nên e dè.

Lý Quân nhíu mày.

Đối phương nghi ngờ sản phẩm của tập đoàn Quân Lâm nhưng lại không tự mình thử nghiệm, rõ ràng là muốn phá rối tập đoàn Quân Lâm.

Ngay lúc này, một giọng nói già nua vang lên.

"Tôi sẽ thử."

Mọi người nhìn thấy một ông lão run rẩy đứng dậy từ đám đông.

"Đây là cựu tổng biên tập báo Kim Châu, ông Lan Minh Đức."

"Báo Kim Châu trước đây chủ yếu đăng tải các nội dung về lĩnh vực sinh học, ông Lan Minh Đức cũng là một chuyên gia nổi tiếng trong ngành, không ngờ ông ấy cũng đến đây."

"Nghe nói ông Lan Minh Đức đã hơn chín mươi, nhìn ông ấy đi lại còn không được linh hoạt kia kìa!”

Nhiều người đã nhận ra ông lão.

Lý Quân lập tức ra hiệu cho nhân viên dìu ông lão đi lên, đồng thời trong mắt anh hiện lên vẻ vui mừng.

Công dụng của Thuốc Trường Thọ đối với người trẻ tuổi không rõ ràng lắm, nhưng đối với người già thì hiệu quả sẽ rõ rệt hơn.

"Ông Lan Minh Đức đích thân làm thí nghiệm này, mọi người có tin không?"

Lý Quân nhìn chằm chằm vào tay phóng viên.

"Tất nhiên là tin, ông Lan Minh Đức là bậc tiền bối trong ngành."

Tay phóng viên gật đầu.

Tất nhiên hắn tin Lan Minh Đức không thể thông đồng với Lý Quân, bởi vì Lan Minh Đức được mọi người kính trọng, ông ấy sống đến từng tuổi này, tiền tài danh vọng đều có đủ, không cần thiết phải làm mấy chuyện bậy bạ để tự hủy hoại danh tiếng của mình.

Lan Minh Đức nhanh chóng được dìu sân khấu, Lý Quân đưa nửa viên Thuốc Trường Thọ trong hộp cho ông.

Lam Minh Đức há miệng nuốt viên thuốc.

Đồng thời ông nhìn Lý Quân nói: "Chàng trai, tôi đã nghe nói về chuyện của cậu, chỉ là cậu còn trẻ, đừng nên lừa dối người khác. Tuy tôi không phải là nhà khoa học, nhưng đã từng phỏng vấn nhiều chuyên gia sinh học trong và ngoài nước, hiệu quả thuốc mà cậu nói tôi chưa từng nghe qua."

Dưới khán đài cũng vang lên tiếng xôn xao.

"Lý Quân này bị ông Lan Minh Đức dạy dỗ rồi, ông Lan Minh Đức đúng là không sợ gì mà."

"Ông Lan Minh Đức tình nguyện đứng lên chỉ để chống lại những kẻ buôn bán bất lương này."

Tuy nhiên, ngay lúc này.

Lan Minh Đức khẽ hô “Này” một tiếng, ông cảm nhận được sau khi uống Thuốc Trường Thọ thì cơ thể ông có chút khác thường, đặc biệt là mặt hơi ngứa, đưa tay sờ vào thì trên mặt bong ra ra một mảng da nhăn nheo.

Trên mặt Lý Quân hiện lên vẻ đắc ý.

Anh nói với nhân viên: "Lấy cho ông lão một cái gương."

Nhưng chưa kịp lấy gương, dưới khán đài đã vang lên tiếng hô hào.

Bởi vì lớp da nhăn nheo trên mặt Lan Minh Đức bong tróc, khuôn mặt ông dần trở nên trẻ trung hơn.

Ngay cả đốm đồi mồi trên tay cũng đang phai đi.

"Đây ... đây ..."

Ngay cả một người từng trải qua nhiều sóng gió như Lan Minh Đức lúc này cũng không khỏi run rẩy.

Khi ông nhìn khuôn mặt trẻ trung trong gương, trong mắt ông tràn đầy sự phấn khích.

Mấy ngày nay ông cảm thấy cơ thể ngày càng yếu đi, nhưng bây giờ, ông cảm thấy mình có thể sống thêm vài năm nữa.

"Thật không thể tin được, lão phu đã chứng kiến kỳ tích!"

Lý Quân lại lấy ra một hộp thuốc khác trên sân khấu, anh nói: "Bây giờ mọi người đã biết tác dụng của Thuốc Trường Thọ rồi chứ?"

Nói xong, anh đưa hộp cho Lan Minh Đức.

"Tiền bối Lan, ngài là người đáng kính trọng, đây là một hộp Thuốc Trường Thọ, tặng cho ngài, sau khi uống, ngài sống thêm hai mươi năm nữa cũng không thành vấn đề."

"Tất nhiên, tác dụng của Thuốc Trường Thọ cũng không phải là vô hạn, nếu dùng nhiều, hiệu quả sẽ giảm đi đáng kể."

Nghe vậy, Lan Minh Đức suýt chút nữa vì xúc động mà quỳ xuống trước Lý Quân.

Đây là ân huệ lớn đối với ông.

Lý Quân vội vàng đỡ Lan Minh Đức dậy.

"Tiền bối đừng làm vậy, tôi tổn thọ mất!”

Lúc này, cả hội trường đều im lặng.

Nhiều người cảm thấy cách làm của Lý Quân rất hào phóng.

Nhân viên đỡ Lan Minh Đức đi xuống.

Lý Quân lại cầm lấy micrô.

"Hiện tại, tôi tuyên bố, một hộp Thuốc Trường Thọ sẽ có giá bán là một tỷ."

"Lô sản phẩm đầu tiên có tổng cộng năm mươi hộp, sẽ được ưu tiên bán tại Long quốc, đặc biệt là khu vực Sở Châu."

"Đồng thời, có những gia tộc sau đây bị cấm mua Thuốc Trường Thọ vĩnh viễn, bao gồm nhà họ Nam Cung, nhà họ Thôi, nhà họ Mã, nhà họ Hứa, nhà họ Ngụy, nhà họ Tiêu..."

Lý Quân liên tục đọc tên hơn mười gia tộc, đây đều là những gia tộc đã hùa theo nhà họ Nam Cung phong sát tập đoàn Quân Lâm.

Lúc đầu, bọn họ dựa vào quyền thế của mình, muốn giẫm đạp tập đoàn Quân Lâm như giẫm đạp kiến.

Bây giờ, sản phẩm của tập đoàn Quân Lâm ra đời, tất cả người thuộc về mấy gia tộc này vĩnh viễn không được phép mua.

Phải biết rằng bất kỳ gia tộc nào cũng có những bậc lão làng lớn tuổi, họ là trụ cột của gia tộc, nắm giữ nguồn năng lượng và mạng lưới quan hệ rộng lớn.

Có thể nói, nếu những người già này còn sống, gia tộc sẽ phát triển mạnh mẽ, như kim chỉ nam định hướng cho cả gia tộc nhưng một khi họ qua đời, rất có thể sẽ khiến gia tộc suy tàn, giống như Nam Cung Ngao của nhà họ Nam Cung vậy.

Đối với những gia tộc này, một tỷ không là gì cả.

Nhưng đã nằm trong danh sách đen thì dù bạn có một trăm tỷ, một nghìn tỷ, người ta cũng không bán cho bạn.

Nghe Lý Quân dõng dạc đọc lên những cái tên này, mắt Cố Nghiên đỏ bừng vì xúc động.

Hôm nay cô cuối cùng cũng trút được cơn tức.

Lý Quân nói xong liền bước xuống bục.

Những câu hỏi cụ thể tiếp theo sẽ do Cố Nghiên trả lời.

Mà ánh mắt của Đường Trúc ở dưới khán đài lại lấp lánh một cách khác thường.

Nếu công hiệu của thứ này là thật, có thể kích thích sức sống của tế bào, vậy khi sử dụng trong quân đội, sau khi chiến sĩ bị thương chẳng phải có thể lành lại nhanh chóng sao, chuyện này cô nhất định phải báo cáo cho các lãnh đạo Chiến Bộ ngay lập tức.

Ngay lúc này.

Trong nhà họ Nam Cung.

Phó Hồng giận dữ đập mạnh tay xuống bàn.

"Thằng nhãi Lý Quân, cậu ta nghĩ mình là ai? Còn cấm gia tộc chúng ta không được mua sản phẩm của cậu ta? Rõ ràng là thứ đồ lừa đảo, cho không thì nhà họ Nam Cung cũng không cần."

Bên cạnh, Nam Cung Ngao liếc nhìn con dâu, nét mặt lộ vẻ không vui.

Cô con dâu này vốn có tài lãnh đạo, nhưng gần đây gặp phải Lý Quân thì luôn trong tình trạng lỗ mãng, khiến ông ta có chút lo lắng, mai sau giao gia tộc cho bà ta cầm quyền thì liệu có giữ được đà phát triển của gia tộc như bây giờ không.

Về phần Thuốc Trường Thọ đang được tập đoàn Quân Lâm quảng cáo, đương nhiên là ông ta không tin chút nào.

Cái thứ đen đặc đặc đó làm sao có thể kéo dài tuổi thọ được?

Để sống lâu thêm vài năm, ông ta đã tìm rất nhiều bác sĩ nổi tiếng, tra cứu đủ mọi phương thuốc cổ xưa nhưng đều vô hiệu. Hay Lý Quân này cho rằng anh có thể lừa được cả thế giới?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK