Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mày vừa nói gì vậy?"

Nam Cung Ngao nhìn con trai mình.

Đứa con trai nhu nhược này của lão, gần như không có chút sức ảnh hưởng nào trong gia tộc.

Phó Hồng hét lên chói tai: "Ông điên rồi à? Sao lại nói như vậy?"

Nam Cung Tấn lắc đầu: "Tôi không điên. Suốt nhiều năm qua, dù mấy người nói gì tôi cũng không phản đối. Nhưng lần này, tôi không thể tiếp tục nhìn con gái mình nhảy vào hố lửa được."

“Kể cả sau này con bé có lấy Lý Quân hay người đàn ông nào khác, tôi muốn con gái mình có quyền lựa chọn hạnh phúc cho riêng nó."

Nam Cung Tấn vốn rất bất mãn chuyện vợ mình ép buộc con gái phải gả vào nhà họ Thôi.

Trước đây, ông ta vẫn nghĩ để Nam Cung Tuyết kết hôn là ý kiến không tồi. Nhưng giờ nhìn thấy con gái mình đau khổ như vậy, cuối cùng ông ta cũng không kiềm chế được.

Cả đời ông ta đã phải nghe theo ý của cha và vợ mình, nhưng lần này, vì con gái, ông ta buộc phải cứng rắn kiên cường.

Nam Cung Ngao cũng không ngờ thằng con trai vốn luôn nhu nhược lại lên tiếng vào lúc này.

Nếu hôm nay thả Nam Cung Tuyết đi chả khác gì nhà bọn họ trắng trợn chơi nhà họ Thôi một vố!

Nhưng khi lão nhìn thấy vẻ kiên nghị trên gương mặt Nam Cung Tấn, Nam Cung Ngao cũng phải tự hỏi, đây chẳng phải là điều mà lão luôn mong muốn sao?

Cuối cùng, Nam Cung Ngao buông tay ra, thở dài nói: "Được rồi, Tiểu Tuyết, cháu đi đi."

Nói xong, Nam Cung Ngao nhìn Lý Quân bằng ánh mắt lạnh lùng, nghiêm khắc: "Này người thanh niên, nếu không nhờ cha của Tiểu Tuyết nói giúp, ngày hôm nay cậu sẽ không thể rời khỏi đây được đâu."

Lý Quân chỉ cười khinh khỉnh, nắm tay Nam Cung Tuyết đi thẳng ra ngoài.

Bên cạnh anh, Ngô Huyền Tiễn vẫn còn chưa hài lòng, hắn đánh chưa đã tay!

Vốn dĩ hắn định làm lớn chuyện, nhưng có mặt Lý Quân rồi thì chuyện nội bộ của nhà họ Nam Cung cũng bị hắn vứt ra sau đầu, hắn còn bận đi nịnh nọt lão đại.

Khi đi ra cửa, hắn còn quay đầu lại nhìn Nam Cung Ngao.

Ngô Huyền Tiễn nhịn không được mắng: “Mẹ nó lão già ngu xuẩn!”

Nói xong, hắn mới vô cùng đắc chí bỏ đi.

Nam Cung Ngao tức giận muốn nổ phổi.

Nhìn căn phòng hỗn loạn, lão ngồi phịch xuống ghế, thở dài nặng nề.

Thôi Ngạn bên cạnh bước ra phía trước.

“Gia chủ nhà họ Nam Cung, tôi hy vọng ông sẽ đưa ra một lời giải thích hợp lý cho nhà họ Thôi."

Nghe Thôi Ngạn đòi hỏi, Nam Cung Ngao tự nhận thấy mình đã sai, lão cười khổ: "Cậu Thôi, chuyện vừa rồi cậu cũng thấy, Ngô Huyền Tiễn là ai, chắc cậu cũng biết rõ. Không lẽ cậu muốn nhà họ Nam Cung với tên đó đánh nhau không chết không thôi sao?"

Thôi Ngạn chỉ cười lạnh: "Hôm nay là sự nhục nhã của nhà họ Thôi, nói gì thì nói, nhà ông cũng phải trả giá cho hành động của mình chứ!”

Nghe Thôi Ngạn đe dọa, Nam Cung Ngao không khỏi nổi giận.

“Cậu Thôi, tôi thực sự xin lỗi về chuyện hôm nay, nhưng nhà họ Thôi cũng chưa chắc đã mạnh hơn nhà họ Nam Cung bao nhiêu đâu."

"Tôi chưa nói ông biết sao? Nhà họ Thôi hiện đã gia nhập Tu La, là một trong những chi nhánh của Tu La ở Long Quốc." Thôi Ngạn nói một cách kiêu ngạo.

"Cái gì?"

Lời nói của Thôi Ngạn khiến Nam Cung Ngao và mọi người trong nhà họ Nam Cung vô cùng khiếp sợ.

Nhà họ Thôi đã gia nhập Tu La, đó là tổ chức lớn mạnh nhất thế giới.

Phó Hồng liền quay sang nhìn Nam Cung Tấn với ánh mắt phẫn nộ: "Nhìn xem ông đã làm ra chuyện tốt gì đi? Bây giờ phải làm sao đây?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK