Mấy người đàn ông bên cạnh ghen tỵ.
Cho dù Lý Quân có thể lái xe thể thao hơn một trăm triệu, bọn họ vẫn không phục đại mỹ nữ như Nam Cung Tuyết cứ như vậy mà bị Lý Quân bắt lấy.
Nhậm Hải Đào không khỏi cảm thán nói: “Không ngờ Lý Quân không chỉ quen những nhân vật cao cấp này, mà dường như còn rất được mấy người này hoan nghênh nha.”
“Nhìn xem sau khi anh ta xuất hiện, mấy mỹ nữ kia đều đứng hết lên, khiến tôi mở rộng tầm mắt rồi.”
Vừa dứt lời, đã bị bạn gái bên cạnh Trương Oánh hung hăng nhéo một cái ở bên hông, Nhậm Hải Đào đau đớn hít vào một ngụm khí lạnh, hét lên: “Vợ, nhẹ một chút.”
Một người đàn ông trung niên chứng kiến cảnh cảnh tượng như vậy, nói với đồng nghiệp bên cạnh: “Có thể thân phận của đám người này đều không tầm thường, hơn nữa sau khi thanh niên này đi tới, tôi ở bãi đỗ xe thấy cậu ta lái một chiếc Ferrari 250gto, chiếc xe thể thao kia có số lượng giới hạn toàn cầu, một chiếc phải hơn một trăm triệu.”
Đồng nghiệp bên cạnh ông ta cảm thán nói: “Có thể lái được một chiếc xe thể thao trăm triệu, ít nhất tài sản cũng là một tỷ, thằng nhóc này có tiền như vậy sao? Lúc đó tôi nhìn thấy cậu ta ở khu nghỉ ngơi ngồi hút thuốc, không nhìn ra khí chất đặc biệt gì, thật sự là nhìn người không thể nhìn mặt mà.”
Ngay khi đám người Nhậm Hải Đào nghe được người bên cạnh nói chuyện, anh ta khiếp sợ không thôi.
Lý Quân đã ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Tuyết.
Mà Loan Thục Ninh vốn ngồi ở bên kia, lại đột nhiên đứng dậy, lấy danh nghĩa có một số việc muốn xin Lý Quân chỉ bảo, ngồi xuống bên kia của Lý Quân.
Khí chất Loan Thục Ninh uyển chuyển lạnh lùng hàm xúc, mặc một thân đồ bơi màu đen, dáng người nóng bỏng.
Điều này làm cho Lý Quân có vài phần cảm giác ôm trái ấp phải.
Trong sân có rất nhiều người đàn ông có ý tứ với Loan Thục Ninh, nhất thời tâm như tro tàn.
Những ánh mắt nhìn Lý Quân là hâm mộ, ghen tị cùng hận.
Lúc này Lý Quân ở trong mắt bọn họ, không khác gì đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Tính cách của Loan Thục Ninh ở trong giới vẫn luôn bảo thủ, được mệnh danh là nữ thần lạnh lùng, hôm nay lại chủ động ngồi ở trước mặt Lý Quân.
Bạch Tinh có quan hệ tốt với Loan Thục Ninh, trong lòng cũng không khỏi lẩm bẩm.
Nam Cung Tuyết thanh xuân mỹ lệ, khí chất Loan Thục Ninh uyển chuyển hàm xúc, được hai mỹ nữ vờn quanh, Lý Quân trái lại có chút không được tự nhiên.
Lúc này, bóng dáng ngồi trong phòng nghỉ có chút cô độc, khiến vạn người chú ý.
Hâm mộ, nghi ngờ, tò mò, sợ hãi, ghen tị, đỏ mắt, vô số biểu cảm tất cả đều xuất hiện trên mặt những người xung quanh.
Lý Nị nhìn khuôn mặt mà những năm tháng thanh xuân cô ta luôn ngưỡng mộ, giống như lúc trước đứng ở trong đám người nhìn Lý Quân nhận thưởng trên sân khấu, vẫn rực rỡ loá mắt như vậy.
Bàn tay ngọc ngà nhỏ nhắn của cô ta kìm lòng không đậu mà nắm chặt lại, móng tay găm sâu vào trong thịt, gần như đâm thủng da.
Có thể khiến đại tiểu thư nhà họ Loan cùng với một người con gái khác không thua kém là Loan Thục Ninh cùng ưu ái, Lý Quân sao có thể là người thường…
“Hải Đào, Linh Vũ, đột nhiên thân thể tôi có chút không thoải mái, đi về trước đây.”
Lý Nị đột nhiên đứng dậy, nói.
Không đợi Nhậm Hải Đào bọn họ lên tiếng, cô ta đã đứng dậy đi đến phòng thay đồ.
Nhậm Hải Đào có chút nghi ngờ nhìn Lý Nị rời đi.
Trương Oánh bên cạnh cười cười nói: “Chắc là cô ấy hối hận, đi về đau lòng rồi.”
Đều là phụ nữ, cô ta trong nháy mắt lập tức đoán được tâm sự của Lý Nị.
Mà bên kia, đám người Nam Cung Tuyết trò chuyện.
Mà phần lớn thời gian Lý Quân đều trầm mặc.
Những phú nhị đại như bọn họ kỳ thật cũng không có nhiều đề tài chung với Lý Quân.
Sau khi ngâm suối nước nóng một lúc, mấy người bọn họ liền đi tới khu nghỉ ngơi bên cạnh.
“Người đẹp, có thể thêm wechat không?”