• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô Trần nhấn chọn độ khó cấp Địa Ngục, một đạo bạch quang hiện lên, lúc đám người Vô Trần mở mắt ra, đã đứng trong một vùng không gian khác.



Hệ Thống: Ngài tiến vào phó bản: Sào Huyệt Của Yêu Tinh Vương, phó bản độ khó cấp Địa Ngục.



“Xào Xạc”



Một trận cuồng phong thổi qua khiến Vô Trần vô ý thức rùng mình một cái. Trong lòng cảm thấy có chút không đúng, bên trong ký ức truyền thừa đưa cho hắn thông tin, khí hậu bên trong “Sào Huyệt Của Yêu Tinh Vương” vô cùng tốt đẹp, là vào khoảng giao mùa giữa mùa xuân sang mùa hè, không có khả năng lạnh như vậy được.



Vừa ngẩng đầu lên quan sát, sắc mặt Vô Trần lập tức thay đổi.



“Làm sao có khả năng?”



Đập vào mí mắt Vô Trần chính là một màu trắng xóa bao phủ trời đất. Bầu trời trắng, mặt đất trắng, đến cây cối xung quanh cũng một màu trắng. Nhìn những cành cây vốn nên mọc đầy lá xanh, giờ đây lại bị tuyết đọng chiếm cứ, Vô Trần có một dự cảm chẳng lành về sự thay đổi này.



Thận trọng đánh giá hoàn cảnh xung quanh, địa phương đã bị tuyết trắng bao phủ như vậy sẽ rất thuận lợi cho đám quái vật bên trong phó bản nếu chúng có ý đồ phục kích đoàn người Vô Trần, nhất là yêu tinh chủng tộc vốn đã nổi tiếng với nhiều thần xạ thủ giỏi, có thể bắn tên bách phát bách trúng. Vậy nên hắn cần phải thật cẩn thận, không thể để điều đó xảy ra được.



“Thuẫn giáp chiến sĩ tiến lên phía trước, pháp sư đội ngũ, mục sư đội ngũ,... theo sát phía sau. Lấy trận hình 3-3-2 càn thẳng vào trong rừng cho ta”



Vô Trần chỉ tay về hướng trong rừng cây, quát to một tiếng, sau đó trốn ra đằng sau lưng thuẫn giáp chiến sĩ đội ngũ. Là một tên pháp sư phòng thấp, máu giấy, đây không phải lúc để hắn sính anh hùng. Mặt khác, bởi vì một số nguyên nhân đặc thù nên dù trong “kinh nghiệm ma cầu” đã chứa rất nhiều kinh nghiệm, nhưng Vô Trần vẫn không có thăng cấp. Cấp bậc hiện tại của hắn vẫn chỉ là 0 cấp, thuộc tính so với lúc sáng tạo nhân vật cũng không mạnh hơn là bao.



Nếu như bây giờ Vô Trần không may dính phải sát thương từ bất kỳ con tiểu quái nào, cũng có thể để cho hắn rơi vào trạng thái tàn huyết. Sau đó lại không kịp hồi máu để dính thêm một kích nữa, vậy thì tuyệt đối sẽ nằm. Điều này làm hắn không thể không phá lệ thật cẩn thận a.



Khu vực mà đám người Vô Trần đang đứng cách lối vào khu rừng còn một bãi đất trống. Bên trên nằm vô số ụ tuyết đọng cao hơn đầu người. Nếu như đám yêu tinh quái vật mặc trang phục có màu trắng xong lại nấp tại đó, sẽ rất khó cho đám người Vô Trần có thể phát hiện ra. Chưa kể đến tuyết vẫn bay đầy trời, gió lạnh thổi vào mắt ảnh hưởng đến tầm nhìn. Vô Trần không biết vì sao lại có sự thay đổi này từ hệ thống, nhưng nếu đã tới thì hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ.



“Vèo”



Một thanh âm xé gió đột ngột vang lên, Vô Trần mí mắt trực nhảy, theo bản năng quay đầu về hướng âm thành phát ra. Một mũi băng tiễn lấy tốc độ cực nhanh đang lao về phía bọn hắn.



“Cẩn Thận”



Vô Trần nghiêng người tránh đi mũi tên, sau đó quát khẽ một tiếng, cảnh báo mọi người.



“Ma Pháp Phi Đạn”



Hệ thống: Kĩ năng Ma Pháp Phi Đạn hoàn thành 100% tạo thành 208% thương tổn của kĩ năng.



Theo ma pháp trận đồ xuất hiện, vô vàn tia sáng từ khắp mọi nơi hội tụ lại đây tạo thành một quang cầu trôi nổi trên không trung. Vô Trần huy động pháp trượng, quang cầu hướng về phía hắn chỉ định bay đi.



“Oành”



Ụ tuyết nơi băng tiễn bay ra bị quang cầu nổ tung thành từng mảnh, chia năm xẻ bảy, một thân ảnh nấp bên trong bị sóng xung kích đánh bật ra ngoài.



“-48”



Là một con yêu tinh, bề ngoài trông khá giống với tinh linh tộc nhưng da cùng tóc trắng hơn rất nhiều, lại mặc một chiếc áo khoác lông cừu, khiến cho đám người Vô Trần trong lúc nhất thời không thể nào phân được ra đâu là tuyết, đâu là quái vật.



“Toàn bộ đội ngũ đứng lại, đứng!”- Vô Trần giơ cao tay lên trên trời, ra hiệu cho mọi người đứng lại.



“Thuẫn giáp chiến sĩ tiến lên hai bước xếp thành hình cánh quạt, chặn lại những mũi tên nỏ bắn theo đường thẳng của bọn chúng”



“Rõ!~”



“Thánh Kỵ Sĩ tiến lên một bước, lấy Thuẫn Chiến Sĩ làm điểm tựa, phòng thủ bầu trời, chặn lại những mũi tên cung tiễn bắn theo hình vòng cung của bọn hắn”.



“Rõ!~”- Đội ngũ thánh kỵ sĩ nâng lên tân thủ quang thuẫn, đồng loạt hô to một tiếng.



“Mục sư đội ngũ, cung tiễn thủ đội ngũ, pháp sư đội ngũ, phân theo đội hình 2-3-5, núp phía sau thánh kỵ sĩ cùng thuẫn giáp chiến sĩ đợi lệnh của ta tiến hành công kích.”



“Rõ!~”



“Đạo tặc đội ngũ, lập tức tiến vào trạng thái tiềm hành, tập kích, quấy nhiễu đội hình địch, làm cho bọn hắn lộ ra vị trí, đồng thời không thể phản công lại phe chúng ta!”



“Rõ”



“Lập tức hành động!!”



Lại một loạt mệnh lệnh từ miệng Vô Trần phát đi ra bên ngoài. Gặp con yêu tinh tiểu quái kia dính trọn toàn bộ sát thương “Ma Pháp Phi Đạn” độ hoàn thành 100% của hắn mà chỉ mất chưa đến một phần năm tổng số huyết lượng, khiến hắn phải để cho toàn bộ đội ngũ tiến vào trạng thái chiến tranh ngay lập tức.



(Chiến tranh khác với chiến đấu, bên trên là chiến đấu, mạnh ai lấy đánh, nhưng chiến tranh thì phải theo trận hình, theo chỉ huy, theo quân pháp…)





“Chi, chi, chi”



Con yêu tinh kia sau khi bị ma pháp quang cầu đánh ngã, cũng không có giống như quái vật bình thường lao lên trước, mà vội vàng lăn dưới mặt đất hai vòng, trốn vào sau một ụ tuyết khác ngay bên cạnh đó. Sau đó phát ra những âm thành kỳ quái, là ngôn ngữ của yêu tinh tộc, vang vọng cả khu rừng.



“Hắc, sự tình tựa hồ có chút thú vị”



Vô Trần nheo nheo đôi mắt, lẩm bẩm.



Không chỉ thay đổi hoàn cảnh của phó bản, mà huyết lượng cùng trí thông minh của quái vật cũng được tăng lên rất nhiều. Như vậy, không loại trừ khả năng số lượng quái vật và lực công kích của bọn chúng cũng đã bị hệ thống động tay động chân. Đây giống như đầu não đang trừng phạt hắn vì đã dám lợi dụng bug của tân thủ thôn nhằm kiếm lợi bất chính vậy. Vô Trần không chắc về điều này, vì bên trong ký ức truyền thừa cũng chỉ là những kiến thức cơ bản về sáng thế và một số dự đoán trong tương lai. Không có chút giới thiệu hay nhận định nào về đầu não biến dị đã bị mất khống chế kia cả. Bất quá, đây cũng là một dấu hiệu tốt. Biết được đầu não có thể đang theo dõi hắn và làm ra những trừng phạt tương ứng, có thể để Vô Trần có chuẩn bị và đề phòng từ trước.



“ Vèo!” “Vèo!” “Vèo!”



“Đinh đang, đinh đang”



“-27”; “-18”; “-23”;….





Hàng trăm con yêu tinh từ phía sau thân cây, trên cành cây, trong ụ tuyết,… đồng loạt hiện thân, hưởng ứng lời kêu gọi của con yêu tinh bị thương lúc trước kia, giơ cao cung tên trên tay, bắn mạnh về phía đám người Vô Trần.



Đoàn người Vô Trần bị những mũi tên phô thiên cái địa như mãn thiên hoa vũ (hoa rải đầy trời) đầy màu sắc nhấn chìm. Tiếng “đinh, đang” vang lên không ngừng. Áp lực của thuẫn chiến sĩ cùng thánh kỵ sĩ là rất lớn. Bởi vì những vòng sáng bên ngoài bao bọc lấy mũi tên là thuộc tính nguyên tố tự do trong không gian. Điều này sẽ khiến cho tổn thương mà bọn yêu tinh gây ra không chỉ là sát thương vật lý đơn thuần mà có cả sát thương phép thuật trong đó nữa.



Thuẫn giáp chiến sĩ cùng thánh kỵ sĩ đều là phòng cao, máu giầy, nhưng cái trước sở trường là vật phòng, cái sau là kháng ma, tại lĩnh vực của mình đều là đỉnh nhất, nhưng nếu đảo ngược lại thì sẽ trở nên vô cùng yếu ớt. Trong trường hợp bị đối phương lợi dụng đánh trúng nhược điểm đó như hiện tại, lại thêm thân thể cao lớn, tốc độ di chuyển chậm chạp biến bọn hắn thành cái đích cho đám yêu tinh bắn thì quả thực chính là tai nạn.



Lần tiến đánh phó bản này, Vô Trần mang tới hai mươi thuẫn giáp chiến sĩ, cùng hai mươi thánh kỵ sĩ, chiếm bốn phần mười trong tổng số thành viên. Mỗi người trong số đó đều được trang bị những bộ đồ đỉnh cấp nhất, huyết lượng tối đa trung bình của mỗi người vào khoảng 2000 đối với thuẫn giáp chiến sĩ, và 1800 đối với thánh kỵ sĩ. Nhưng với cường độ công kích cao cùng lực công kích lớn như vậy, mỗi mũi tên ngốn đi của bọn hắn từ 20 đến 30 máu, thì chỉ sợ sau 3 đợt tấn công như vậy, đám người Vô Trần sẽ bị toàn diệt mất.



Bây giờ chỉ có trông đợi vào 15 thành viên của đạo tặc đội ngũ có thể hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao mà thôi. Nếu không, hắn cũng chỉ có thể từ bỏ lần tiến đánh này mà thôi.



“ Mục Sư đội ngũ, chia làm 2 tổ, mỗi tổ 5 người, thay phiên nhau sử dụng trị dũ thuật”



Cảm thấy lượng máu của giàn tank phía trước đã xuống thấp vượt qua mức nguy hiểm, Vô Trần lập tức chỉ đạo cho mục sư đội ngũ thi triển kỹ năng hồi phục phạm vi rộng.



Lần này, hắn chỉ mang tới 10 tên mục sư thành viên, nhưng đều là những siêu cấp cao thủ đã hoàn thành một hệ liệt nhiệm vụ đặc thù, để nhận được 1 kỹ năng duy nhất tại cái giai đoạn mà hệ thống chưa cho phép sách kỹ năng có thể rơi xuống này.



Trị dũ thuật là ma pháp kỹ năng sơ cấp đặc thù chuyên dụng của chức nghiệp Mục Sư, gồm 12 tổ hợp chú ngữ, 20 tinh điểm và 190 ma văn, nhiều hơn kỹ năng cơ bản “Ma Pháp Phi Đạn” của Vô Trần chỉ mới 8 tổ hợp chú ngữ, 6 tinh điểm và 15 ma văn rất nhiều. Độ khó hoàn thành tự nhiên cũng sẽ cao hơn. Tuy nhiên, với lượng điểm thuộc tính trí tuệ mà mỗi mục sư trong đoàn đội hiện có, nếu như thi triển kỹ năng độ hoàn thành đạt đến 100%, thì “Trị Dũ Thuật” có thể đồng thời hồi phục HP cho 10 người đồng đội, mỗi giây hồi phục 350 HP, tồn tại trong 3s. Tiêu tốn 100 MP, thời gian cooldown 3 phút.



“Quả nhiên không hổ danh là “thần kỹ” của chức nghiệp mục sư giai đoạn trước”



Chứng kiến máu huyết của Thuẫn Giáp Chiến Sĩ cùng Thuẫn Kỵ Sĩ đội ngũ tăng lên từng mảng lớn, Vô Trần trong lòng thầm khen.



Người ta vẫn thường nói “đắt sắt ra miếng”, “Trị Dũ Thuật” tiêu tốn của Vô Trần ba vạn kim tệ trên một mục sư. Mười người chính là ba mươi vạn kim tệ. Là một cái giá vô cùng đắt đỏ không sai, nhưng bây giờ xem ra đã là vật siêu giá trị. Đoàn chừng, cái phó bản này sau khi bị “đầu não” động tay động chân, độ khó sẽ không dừng lại tại con số (12✯) như trong phần giới thiệu mà có khả năng đã đạt đến (13✯) , mức độ cấm kỵ trong truyền thuyết, được đề cập rất ít tại chương cuối của “Ký Ức Truyền Thừa”. Thậm chí, những thông tin đó Vô Trần chỉ được đọc lướt qua một lần rồi tự động bốc cháy như chưa từng tồn tại, giống như chủ nhân trước kia của Ký Ức Truyền Thừa hoặc cũng có thể là người sáng tạo ra “Ký Ức Truyền Thừa” vô cùng kiêng kị đến những “cấm kị” này. Nếu không phải sở hữu trí lực siêu cường thì Vô Trần không có khả năng nhớ được những thông tin đó đến hiện tại.



Đối với những vấn đề mang tầm cỡ vũ trụ, vượt không gian và thời gian như vậy, không nằm trong phạm vi cân nhắn hiện tại của Vô Trần. Nhưng có một điều mà “Ký Ức Truyền Thừa” bắt hắn phải thuộc lòng chính là, bên trong “Sáng Thế”, mọi thứ phải tuân theo một thiết luật, “Công Bằng”. Ngươi bỏ ra bao nhiêu, thì sẽ nhận lại bấy nhiêu. Đầu não đã bất chấp nguy hiểm để động tay động chân với hệ thống phó bản, khiến độ khó tăng cao vượt mức quy định như vậy, vậy thì phần thưởng bên trong sẽ tuyệt đối không tầm thường được. Có khả năng sẽ là những vật phẩm “cấm kỵ” mà ngay cả chủ nhân trước của “Ký Ức Truyền Thừa” cũng vô cùng thèm muốn. Vô Trần đối với những vật phẩm đó, đồng dạng cũng phá lệ mong chờ a.



“Hắc, Hắc”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK