Lẽ nào không có một người nào có thể làm cho công chúa cười được sao? Quần thần thở dài, từng tài năng trẻ cứ thế thất bại, họ đã không nhìn thấy được hy vọng gì nữa rồi.
Bầu không khí trong đại điện lầu lầu Bình Khang ngày càng nặng nề.
Hiên Viên Bình cau chặt mày, nếu vẫn cứ thế thì sẽ cực kỳ bất lợi với Đại Hạ.
“Một đám vô dụng”.
Lại có thêm một tài năng trẻ khác xuống khỏi bục cao, nàng ta ngày càng lo lắng, nàng ta trở nên cáu kỉnh.
Nếu Triệu Tuấn Hào ở đây thì tốt rồi, hắn làm gì cũng có trật tự và bình tĩnh…
Hả?
Triệu Tuấn Hào?
Đúng rồi, hình như hắn và Độc Cô Nhã Băng, Liễu Mị Nhi có quan hệ khá tốt, hắn lại hiểu về phụ nữ…
Đôi mắt Hiên Viên Bình lóe sáng, nàng ta hơi nghiêng đầu dặn dò Thái giám đằng sau: “Đi gọi Triệu Tuấn Hào đến đây”.
Tìm Triệu công công?
Thái giám phía sau Hiên Viên Bình khẽ gật đầu.
Vội vàng lao ra khỏi lầu Bình Khang, chạy đến chỗ Triệu Tuấn Hào.
Màn biểu diễn trên bục vẫn còn tiếp tục, có người nhíu mày, có người vui mừng.
…
Tẩm cung Tiêu Thục phi, hậu cung hoàng thành.
Triệu Tuấn Hào được Tiêu Thục phi mời đến, lúc này đang ở trong tẩm cung của nàng ta, dạy nàng ta cách nắm được trái tim của Hoàng thượng, “giành thắng lợi” trong trận chiến đầu tiên thị tẩm sắp đến.
“Nương nương đã nhớ những gì ta vừa nói chưa?”
Triệu Tuấn Hào ngay thẳng đặt tay lên eo Tiêu Thục phi.
Tiêu Thục phi run lên, cảm nhận được tay Triệu Tuấn Hào sờ vào đó, nàng ta hơi mất tự nhiên.
“Nương nương thả lỏng một chút, ta là Thái giám, người sợ cái gì?”
Triệu Tuấn Hào rụt tay về, lạt mềm buộc chặt, thở dài nói: “Haizz, người nghĩ đến Liễu Chiêu nghi, nghĩ đến Cổ Độc Hoàng hậu… Thôi vậy, ta đi đây”.
Hắn làm ra vẻ mất niềm tin giữa người với nhau, làm như ta sắp rời đi ngay bây giờ.
“Khoan đã”.
Tiêu Thục phi vội ngăn lại, thầm nghĩ mình hồ đồ rồi, Triệu Tuấn Hào chẳng qua chỉ là một Thái giám, lời nói và việc làm của hai người đúng mực, tiếp xúc thân thể cũng là chuyện bình thường, nàng ta lo lắng cái gì?
Thấy Triệu Tuấn Hào bất mãn, nàng ta vội nói:
“Tiểu Triệu Tử, là suy nghĩ của bổn cung không đúng…”
Tiêu Thục phi cầm lấy tay Triệu Tuấn Hào để lại eo mình: “Làm phiền công công tiếp tục”.
Triệu Tuấn Hào “không tình nguyện” để tay lên eo Tiêu Thục phi, sau đó nghiêm túc nói:
“Eo của nương nương vẫn chưa mềm mại lắm.
Nương nương không phải là người luyện võ, eo nhất định phải mềm mại.
Vòng eo nối với trung tâm cơ thể con người, đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện vẻ đẹp của cơ thể.
Eo rắn chắc có nghĩa là khỏe mạnh, khỏe mạng có nghĩa là mạnh mẽ, lúc đi đường sẽ lộ ra vẻ đầy sức sống.