"Ta vốn không muốn đi đến con đường này, nhưng ngươi lại dồn ép ta”, Cố Thiên Mệnh ngẩng đầu nhìn trời, khí thế hùng vĩ chậm rãi quét qua nhân gian: "Ngươi muốn phát xét nàng ấy đã hỏi qua ta chưa?”
Nửa năm trước, khi hắn biết được Lý Sương Nhi vậy mà là thiên kỵ đã bị chấn động hồi lâu mới có thể lấy lại bình tĩnh.
Lúc đầu, hắn nghĩ đợi khi tu vi của bản thân có thành tựu sẽ tù từ tìm kiếm bảo vật, thông qua linh dược để tiêu trừ dấu ấn của sự phán quyết tại nơi sâu trong linh hồn của Lý Sương Nhi.
Nhưng chính vì sự thăm dò vào nửa năm trước đó đã khiến dấu ấn thiên mệnh đó đó cảm nhận được sự tồn tại của hắn, liền bắt đầu khuếch đại năng lượng nhằm chiếm đoạt linh hồn bổn mệnh của Lý Sương Nhi để ngăn ngừa bất trắc.
"Kiếp trước có người nói ta vô tình, khát máu, nhưng những kẻ ta giết đó đều là đáng tội chết, trái tim tàn nhẫn của ta đều bị đại đạo từng bước thúc đẩy mà ra”.
Cố Thiên Mệnh từng bước đi về phía thác nước, bộ quần áo đỏ thẫm cũng bị bọt nước thấm ướt.
"Đời này ta chỉ muốn an ổn tu luyện, không muốn trở thành kẻ địch với đại đạo, nhưng ngươi tại sao lại cứ khăng khăng ép buộc ta?”
Cố Thiên Mệnh đạp trên viên đá khổng lồ giữa dòng suối, cơ thể được bao phủ bởi vô số dòng chảy hỗn loạn với nhịp chân vững chắc, di chuyển về phía thác nước trước mặt.
"Ta không muốn đối địch với đại đạo, nhưng ngươi thực sự cho rằng ta sợ hãi sao?”
Cố Thiên Mệnh đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén như xuyên phá tầng tầng lớp lớp sương mù đen kịt, vọt thẳng lên đỉnh trời, trầm giọng nói: "Ta vượt qua vạn dặm sông máu, bước qua mười vạn cổ quốc, trấn áp ngàn vạn sinh linh, nhân quả ba ngàn đại đạo, ta đều từng nhuốm qua, há có thể chùn bước trước đại đạo một phương trăm quốc man rợ như ngươi!"
Bất giác Cố Thiên Mệnh đã đi tới dưới chân thác nước, mái tóc dài của hắn rối tung loạn bay trong gió trước dòng nước ào ạt đổ xuống.
Kể từ khi tới Kiếm Khư ba ngàn dặm mài giữa kiếm thể, Cố Thiên Mệnh cũng không chú trọng tới phương diện tu thể nữa, nhưng đêm nay, hắn muốn mượn lực xối cuồn cuộn của thác nước này để tu kiếm thể.
‘Huyết Thần Kiếm Thể Quyết’ chính là công pháp thể thuật mà Cố Thiên Mệnh tu luyện.
Kiếm thể sơ thành có thể cưỡng ép đối chọi công kích của cảnh giới Linh Huyền trung kỳ, kiếm thể trung thành có thể cứng rắn chấn lui cường giả Địa Huyền sơ kỳ, nếu đột phá đại thành thì không phải kiêng dè cường giả dưới Thiên Huyền, về phần cảnh giới viên mãn....
Võ phân thành các cảnh giới, công pháp đương nhiên cũng phân chia. Nhân giai, linh giai, địa giai, thiên giai, công pháp phẩm chất càng cao, thủ pháp càng thâm diệu,uy lực cũng càng lớn.
‘Huyết Thần Kiếm Thể Quyết’ là công pháp cao cấp cấp địa cực kỳ quý hiếm, là thứ Cố Thiên Mệnh đã phải dồn hết tâm sức mới đạt được.
"Hôm nay phải trông cậy vào ngươi thôi".
Cố Thiên Mệnh đanh mặt, không chút chần chừ nhấc chân tiến vào thác nước như đang cuộn trào kia.
Phía dưới những tảng đá lớn san sát nhau là dòng sông chảy xiết.
Thác nước giống như một dòng bạch luyện từ trên trời giáng xuống, như cột trụ thiên đình, cắm thẳng lên bầu trời, như tia chớp bổ không, đặc biệt bắt mắt.
Trên vách đá thẳng đứng này, thác nước mãnh liệt mênh mông giống như mãnh hổ gầm thét xuống núi, phát ra tiếng ầm ầm kinh người, tựa như vạn mã phi nước đại.
Cố Thiên Mệnh vận chuyển tu vi huyền khí trong cơ thể, chậm rãi tới gần một dòng nước chảy ra ngoài thác nước.
Sau một khắc, Cố Thiên Mệnh dùng thân thể tiếp xúc với một đạo thủy bộc ở bên ngoài. Trường sam màu đỏ liền bị xé rách. Da thịt trên người đều lộ ra.
“Hự!”
Cho dù sức nhẫn nại của Cố Thiên Mệnh cực kỳ cường đại nhưng khi cơ thể cảm nhận được dòng chảy xiết này cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, Cố Thiên Mệnh thiếu chút nữa đã không ổn định được thân thể, lảo đảo muốn quỳ xuống. Thân mình và ngực trước của hắn liên tiếp bị đánh đến đỏ bừng, toàn thân nổi lên vô số tơ máu, dữ tợn đến cực điểm.
Mái tóc của hắn càng lộn xộn hơn theo dòng nước, nếu không phải Cố Thiên Mệnh ổn định thân hình, vận chuyển huyền khí, chỉ sợ mái tóc dài của hắn sẽ bị đánh tan nát.
Lập tức, Cố Thiên Mệnh liền bắt đầu vận chuyển ‘huyết thần kiếm thể quyết’, dùng vô số trọng lượng để mài giũa kiếm thể của mình.