Đám người ông Diệp còn chưa mở miệng.
Một người người giúp việc đã kích động mở miệng, “Thật sao! Đại tiểu thư là Dã Liễu đại thần?!”
Dã Liễu, là một truyền kì trong giới văn học.
Diệp Như Tuyết nhìn thấy ánh mắt những người này đều dừng ở trên người Diệp Thiều Hoa, còn thảo luận về [ Vạn Thần thương khung ], ả ta rũ mắt, căn bản không muốn nghe tiếp, trực tiếp lên lầu.
Buồn cười biết bao, ả ta đã từng cho rằng cô là một kẻ không ra gì, lại muốn dùng thiên phú đàn của mình để bóp chết sự tồn tại của cô.
Ả ta cứ tưởng Diệp Thiếu Hoa sẽ ghen tị với mình, nhưng không ngờ Diệp Thiều Hoa lại đứng cao hơn ả nhiều.
Ả ta cẩn thận như vậy, có lẽ từ đầu đến cuối đều không để ý tới.
**
Hai tháng sau.
Đại thần giới võng phối Nhiên Mạt đăng một bài weibo làm người trong giới chấn kinh [chấn động + kinh ngạc].
Nhị thứ nguyên đứng: Đã là người nổi tiếng, mặc dù xấu xí không phải cô sai, nhưng lừa gạt người hâm mộ là cô không đúng. //@ V Nhiên Mạt: Người nào đó một mực ở giới võng phối chiếm lấy danh hiệu nữ thần, trên thực tế lại một mực lừa gạt người hâm mộ, treo đầu dê bán thịt chó [ hình ảnh ] [ hình ảnh ], bức ảnh bên trên chính là đại thần Không Phụ của mọi người, @Vân Tiêu không nên bị cô ta lừa gạt, cô ta căn bản không dám gặp người!
Tiểu khả ái nhà Vân Tiêu: Vân Tiêu ngốc quá, đừng nên bị Bất Phụ Thiều Hoa lừa gạt nha!
Nồi lẩu ll: Đã sớm biết người nào đó không đăng ảnh chụp nhất định có nguyên nhân, ha ha.
Tiểu Thảo xanh xanh: Hoàn toàn không so sánh được với Thiên Không Chi Tuyết, cho mấy người rửa mắt một đợt với mỹ nhân chân chính [ hình ảnh ]
Hoa vô ảnh: Ha ha, chắc Vân Tiêu cũng là một người xấu xí đấy.
Vòng bát quái: Cho mọi người thêm thông tin đây, người này chắc chắn là con của ảnh hậu Tần rồi! Không cần suy nghĩ, chính là ảnh hậu Tần đó đấy, hơn nữa, cô ta học xong cấp 3 là thôi học, nghĩ đến việc con gái ảnh hậu Tần trưởng thành trở thành bộ dạng này, tôi không thể không hoài nghi, ảnh hậu Tần có phải phẫu thuật thẩm mỹ hay không.
...
Diệp Thiều Hoa nhận được điện thoại của biên kịch Thanh Thành Sắc.
“Thiều Hoa đại thần, tôi đến sân bay rồi, cô ở chỗ nào đó?”
Diệp Thiều Hoa còn đang xếp hàng mua cà phê cho Vân Tiêu, sau đó mở miệng, “Cửa ra số 4, chúng tôi ở quán cà phê chờ các người.”
“Cửa ra số 4 quán cà phê.” Thanh Thành Sắc nhìn mấy người bên cạnh, “Mấy người nhớ kỹ cho tôi, đến lúc đó nhìn thấy đại thần, đừng dùng ánh mắt dị dạng nhìn cô ấy, làm được không?”
Thanh Mai Quả liếc mắt, “Cái này còn cần cô nói? Nhưng chuyện trên mạng đừng nói cho đại thần.”
Một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi ra.
Tìm được quán cà phê ở cửa ra số 4, “Áo khoác vàng nhạt...”. Truyện Full
Thanh Thành Sắc ở trong đám người tìm thấy người có hình thể giống như Bất Phụ Thiều Hoa, nhưng vẫn không tìm được, cô không khỏi nhắn tin cho đối phương.
Lúc này, cửa ra số 4 lại xuất hiện một đám người.
Cầm đầu là một nam sinh tuấn tú.
Nhìn thấy nam sinh này, Thanh Thành Sắc liền cau mày.
Bọn họ không muốn nói chuyện với nam sinh, không nghĩ tới nam sinh này mở miệng trước, “Thanh Thành Sắc, các người không phải đang chờ Bất Phụ Thiều Hoa chứ? Cô cảm thấy cô ta dám ra đây để các người nhìn thấy sao?”
“Cậu có ác mồm quá không?” Thanh Thành Sắc không mở miệng, nam nhân bên cạnh cô đã mở rộng nói trước, “Cậu vô duyên vô cớ xâm phạm quyền riêng tư của người khác, còn xúi fans hâm mộ gửi chuột chết cho Bất Phụ, ghê tởm mới là cậu đó?!”
“Cô lừa gạt người trước đây.” Nhiên Mạt cười lạnh, “Hôm nay chúng ta không cùng các ngươi nhao nhao, các ngươi là tìm đến Bất Phụ Thiều Hoa cái kia lừa đảo, chúng ta là tìm đến Thiên Không Chi Tuyết.”
Nhiên Mạt nói xong, nhìn xem xa mười mấy mét người mặc vàng nhạt áo khoác nữ nhân.
Hắn chỉ có thể nhìn thấy khía cạnh nữ nhân kia, nhưng khía cạnh nhìn qua cũng làm người ta có chút ngây người, cơ hồ mỗi cái đi ngang qua nữ nhân kia người bên cạnh đều sẽ nhịn không được thả chậm bước chân.
Hắn có chút khống chế không nổi nhịp tim của bản thân, nghĩ đến, đó phải là Thiên Không Chi Tuyết.
Không đợi hắn nhấc chân lên, một cái có chút mập mạp thân ảnh đi tới, “Ngươi là Nhiên Mạt sao?”
Nhiên Mạt nghe được quen tai thanh âm ôn nhu, hắn kinh hỉ quay đầu: “Thiên Không Chi Tuyết...”
Nhưng mà câu này lời vừa nói ra, hắn nhìn xem trước mặt ăn mặc màu hồng áo len, dáng người mười điểm nữ nhân cồng kềnh, hắn có chút sững sờ.
Người trước mắt này... Là người trên weibo có tướng mạo xinh đẹp Thiên Không Chi Tuyết?
Nam nhân bên người Thanh Thành Sắc sững sờ mở miệng, “Đây là Thiên Không Chi Tuyết?”
Thanh Thành Sắc bọn họ là chỉ gặp Thiên Không Chi Tuyết qua ảnh chụp, trên tấm ảnh người ưu nhã mỹ lệ, dáng người phi thường tốt, cùng cái người trước mặt... Chênh lệch quá lớn a?
Diệp Như Tuyết hơi nghi hoặc một chút, “Đúng vậy a, Nhiên Mạt, các ngươi nhìn thấy ta không vui sao?”
Nhiên Mạt đám người cười cười, “Không có.”
Chỉ là trên mặt đều lướt qua rất thất vọng, Diệp Như Tuyết mặc dù có chút béo, nhưng là không phải xấu như vậy, chính là so cùng ảnh chụp chênh lệch quá lớn.
Chờ mong quá cao, nhìn thấy chân nhân, khó tránh khỏi phi thường thất vọng.
Thanh Thành Sắc cười nhạo một tiếng, còn nói là võng phối nữ thần.
Nàng đang nghĩ mang người đi tìm Bất Phụ Thiều Hoa, không nghĩ tới cửa cái quán cà phê có nữ nhân dung mạo rất đẹp mắt quay đầu lại.
Không thua với tiểu thịt tươi giới giải trí, nam nhân đó đi hướng tới bên này.
Nữ nhân kia mặc vàng nhạt quần áo.
Thanh Thành Sắc sửng sốt một chút, đáy lòng dâng lên một cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Sau đó, dựa vào một đôi mắt đen nhánh sáng của nữ nhân đứng tại trước mặt mình, phối âm nàng dùng cũng là âm giả, cho nên lúc này thấp giọng, âm thanh mang theo lười nhác lại trong trẻo lạnh lùng hỏi nàng một câu, “A…... Ngươi là Thanh Thành Sắc sao?”
Thanh Thành Sắc còn có Sơn Hà Nhật Nguyệt mấy người này muốn cùng Bất Phụ Thiều Hoa gặp nhau ngoài đời liền phải mở to hai mắt nhìn: “Đại... Đại thần?”