Nơi này là con đường tồn tại độc nhất vô nhị.
Mà vi tôn đều ở tại Đan Điện.
Diệp Thiều Hoa muốn trở thành điện chủ đời tiếp theo của Mộ Dung đại sư, cũng không phải do một mình Mộ Dung đại sư định đoạt, mà phải qua khảo nghiệm của chư vị trưởng lão Đan Điện.
Nhiệm vụ của Mộ Dung đại sư lần này rất đơn giản, muốn cô chinh phục chư vị trưởng lão, xuất ra thực lực của bản thân.
Hắn sẽ không thiên vị Diệp Thiều Hoa.
Mà Diệp Thiều Hoa, Bạch Tử Vân và cả Mục Hiên đều là các thiên tài trong một nhóm các thiên tài đang có mặt ở Thánh Thành.
Mà trước một bước đi tới Thánh Thành, Phó Tuyết cũng ở trong đám người này.
Có lẽ là nhìn ra Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân bất phàm, thiếu niên mái tóc màu nâu tới Thánh Thành trước, nói: “Các ngươi là người bên ngoài tới Thánh Thành phải cẩn thận một chút, ta là người phụ thuộc ở thành trì Thánh Thành, lần này Thánh Thành tuyển chọn cực kỳ tàn khốc, Đan Điện năm nay chỉ lấy hai người, mà Huyền điện cũng chỉ nhận bảy người.”
Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân trông không giống người sẽ quản chuyện này, Mục Hiên cùng bọn hắn bắt chuyện.
“Năm nay thiên tài đến Thánh Thành có hơn hai ngàn người, ta hiểu rõ hai thiên tài chắc chắn sẽ vào, bọn họ một người là Luyện Đan Sư Huyền giai trung phẩm, một người là Tu luyện giả bát giai huyền khí, loại như chúng ta tu luyện giả tam, tứ giai huyền khí, có thể xếp vào Top 200 thế là tốt rồi, vận khí tốt còn có thể ở lại gia tộc Phó gia.” Thiếu niên tóc xù cảm thán một tiếng.
Cả đám Mục Hiên lập tức chịu áp lực cực lớn.
Người Thánh Thành không nhiều, cách mỗi 5 năm đều sẽ từ đại lục huyền thiên tìm kiếm người có thiên phú nhất tiến hành bồi dưỡng thành người Thánh Thành.
Mà ở Thánh Thành một đời, thiên phú không đủ cũng sẽ bị trục xuất khỏi Thánh Thành.
Huyền địa Thánh Thành chính là nơi kiểm tra.
Những thiên tài được Thánh Thành chọn, cũng là những đệ tử xuất sắc nhất của các tông môn, bọn họ dùng mẫu thạch* Thánh Thành kiểm tra xem thực lực của ai là mạnh nhất.
(*) Đá mẹ
Mẫu thạch là đá thiêng xuất hiện lúc khai sinh đại lục, viên đá kiểm tra thiên phú linh hồn ở Đại lục đều dựa vào đó, nhưng trên thực tế nó không chỉ có một phần vạn năng lực!
Bởi vì mẫu thạch có thể đọc trí nhớ thể chất của mọi người để phán đoán sức mạnh mạnh nhất của mỗi người!
Quảng trường của Huyền điện rất lớn, khoảng một nửa có thể chứa hơn hai nghìn thiên tài.
Hơn hai nghìn thiên tài bắt đầu chấp nhận bài kiểm tra từ mẫu thạch theo tấm bảng gỗ do Huyền điện cấp.
“Lâm điện chủ, nghe nói lần này ngươi ra ngoài thu được một đệ tử rất xuất sắc.” Một người mặc áo choàng màu trắng nhìn về phía điện chủ Huyền Điện, nở nụ cười, “Tên Cao Hồng đúng không? Mấy ngày nay hai ngàn thiên tài kia đều kiêng kị Cao Hồng này, hắn chiếm mất một chỗ.”
Điện chủ Huyền điện nở nụ cười, nụ cười này có chút đắc ý, “Đan Điện các ngươi không phải cũng có một người tên là Vạn Linh, là thiên tài à, nghe nói mới mười bảy tuổi, thì được tiêu chuẩn Địa giai Luyện Đan Sư?”
“Sao có thể sao sánh với Huyền điện các ngươi được.” Trưởng lão Đan Điện lắc đầu, “Cao Hồng kia mười chín tuổi lên được huyền khí bát giai, không có gì bất ngờ xảy ra, trước 30 tuổi nhất định có thể đạt tới thập giai, trước 40 tuổi có thể đạt tới cấp mười hai, đột phá đến Thần Cảnh cũng có khả năng, Huyền điện lại có thêm một cao thủ Thần Cảnh.”
Những người có thực lực cao nhất trong đại lục, bây giờ đang đứng nhìn bọn nhỏ ở phía dưới.
Đúng, chính là bọn nhỏ.
Bọn họ có thể ở hai đại điện làm trưởng lão làm điện chủ, cũng đều là thiên tài vạn năm khó gặp.
Hai nghìn người phía dưới, cũng chỉ có Vạn Linh và Cao Hồng có thể dẫn tới sự chú ý của bọn họ.
Nhất là Cao Hồng!
Mười chín tuổi đã là bát giai huyền khí, là một thiên tài có thể ghi vào lịch sử.
Mẫu thạch kiểm tra rất nghiêm ngặt. Mà Luyện Đan Sư chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng, Luyện Đan Sư Thiên giai gần như đã là sự tồn tại trong truyền thuyết.
Mà mẫu thạch đem những thực lực này chia làm 72 cấp!
Cấp một tiếp sau là một giai.
Nhất giai chia làm sáu đẳng cấp, có thể phân chia rõ ràng hơn cấp độ của những người này.
Mà Luyện Đan Sư cũng vậy, từ cấp 1 lên cấp 6 Luyện Đan Sư Hoàng giai hạ phẩm.
“Vân Phi! Huyền khí cấp 27! Tổng hợp đánh giá 70!”
Thanh niên tóc lục đi theo đám người Diệp Thiều Hoa, hắn vui vẻ nhìn đám người Diệp Thiều Hoa, “Tổng hợp đánh giá của ta là 72, hẳn là có thể vào top 200 người đứng đầu, có thể ở lại Thánh Thành, những năm trước chỉ cần qua 65 là có thể vào top 200 người đứng đầu.”
Mục Hiên xếp ở phía sau hắn, khó khăn lắm mới đạt đến cấp 25, tổng hợp đánh giá là 66.
Nghe thấy điểm, thiếu niên tóc xù kinh ngạc nhìn Mục Hiên.
Không giống thực lực bình thường, tổng hợp đánh giá là căn cứ vào thực lực toàn diện mà tổng hợp, dù là cấp 25 cũng sẽ có khác biệt về điểm số, mẫu thạch sẽ đọc tuổi và thời gian đào tạo của bạn. Tuổi càng nhỏ, thời gian đào tạo càng ngắn thì điểm số cũng cao hơn.
Cho dù là tứ giai, có người 70 điểm, có người có khi ngay cả 60 điểm cũng không đạt được!
Chung quanh hơn hai ngàn thiên tài đang thảo luận cái này, sau đó đột nhiên toàn bộ bầu không khí trên quảng trường như ngưng lại.
Màu trên đá xuất hiện một đường hồng sắc quang!
Đây là quang mang trước đó chưa bao giờ xuất hiện qua.
“Cao Hồng! Huyền khí cấp 48! Tổng hợp đánh giá 82!”
“Vạn Linh! Luyện Đan Sư cấp 37! Tổng hợp đánh giá 80!”
Cấp huyền khí là 48, cao thủ bát giai.
Cấp 37 Luyện Đan Sư, đã đạt đến cảnh giới Địa giai Luyện Đan Sư!
Trước đó, các thiên tài ở đây không có một người nào có thể vượt qua cấp 30.
Oanh!
Toàn trường đều chấn động!
“Mộ Dung điện chủ. ” Điện chủ Huyền điện nhìn thấy Diệp Thiều Hoa kia sau khi nhờ người ta kiểm tra, nhìn về phía Mộ Dung đại sư nói: “Nghe người nhà họ Phó nói ngươi không chỉ tuyển một người học trò, còn muốn đem nàng bồi dưỡng thành điện chủ đời tiếp theo, bất quá thoạt nhìn đệ tử này hình như không xuất sắc như Vạn Linh nhỉ?”
Mộ Dung đại sư nhíu mày.
Hắn không biết rõ thực lực cụ thể của Diệp Thiều Hoa, nhưng Diệp Thiều Hoa mười ba tuổi mới bắt đầu học luyện đan, đạt tới cảnh giới Huyền giai thượng phẩm của Luyện Đan Sư, cũng mất ba năm mà thôi, loại thiên phú này cũng không phải bình thường người có thể so sánh!
Cho nên cho dù thực lực không bằng Vạn Linh, điểm số cũng sẽ không thấp so với nàng ta.
Lúc này thiếu niên mái tóc xù nhìn Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân, hai người đi khảo nghiệm, không khỏi lẩm bẩm, hai người này thiên phú hẳn không tốt như hắn, hắn mặc dù chỉ là tứ giai, nhưng hắn năm nay chỉ có mười bảy tuổi, cho nên đánh giá mới có 72 điểm.
Theo hắn đánh giá, Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân chắc cũng chỉ từ 68 đến 70 điểm thôi.
Mà Bạch Tử Vân đã đem tay để trên đá.
Trên quảng trường, tất cả mọi người bị Cao Hồng và Vạn Linh hấp dẫn, căn bản không chú ý Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân kiểm tra.
Mà trong đám người, Phó Tuyết nhìn Diệp Thiều Hoa, trên mặt hiện vẻ tươi cười, “Diệp Thiều Hoa, không nghĩ tới sẽ xuất hiện một người là Vạn Linh.”
Thiên phú Diệp Thiều Hoa có thể được Đan Điện nhận, nhưng có Vạn Linh, điện chủ đời tiếp theo nhất định không phải là Diệp Thiều Hoa, như vậy thì rất tốt.
Ngay vào lúc này, mẫu thạch bỗng nhiên tách ra, sau đó xuất hiện quang mang màu cam chưa bao giờ thấy qua.
“Bạch Tử Vân! Huyền khí cấp 71! Cho điểm tổng hợp 97!”
Điện chủ Huyền điện đang cười, bỗng nhiên cứng đờ, hắn sững sờ nhìn nam tử thanh y đứng trước mẫu thạch.
Quảng trường lại yên, ngây ngốc nhìn về phía Bạch Tử Vân.
97!
Trưởng lão phụ trách kiểm tra sững sờ hơn nửa ngày, mới hít sâu một hơi, 90 điểm trở lên là thiên tài, đã hơn một nghìn năm chưa từng xuất hiện, xem như trưởng lão như hắn, lần đầu tiên lộ ra nụ cười: “Ngươi rất tốt, không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định là đệ nhất, bây giờ đi về đi.”
Bạch Tử Vân không trở về, chỉ cười lắc đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, “Thứ nhất sẽ không phải là ta.”
Trưởng lão vốn còn muốn nói ngươi lợi hại như vậy làm sao có thể không phải là đệ nhất, thấy Bạch Tử Vân nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, trưởng lão phụ trách kiểm tra cũng nhìn sang.
Lúc này, Diệp Thiều Hoa đã đem tay để lên mẫu đá.
“Diệp Thiều Hoa! Huyền khí cấp 44! Cho điểm tổng hợp 91!”
Mặc dù huyền khí so với Cao Hồng thấp hơn 4 cấp, nhưng tổng hợp cho điểm lại cao hơn chín phần!
Trưởng lão sửng sốt một chút, nhưng có Bạch Tử Vân phía trước, tiềm lực huyền khí cũng không làm người ta kinh ngạc như lúc nãy, hắn cười nhìn về phía Bạch Tử Vân, “Diệp Thiều Hoa 91 điểm, cũng chỉ có cấp 44, tiềm lực không...”
Câu “Không tốt như ngươi” còn chưa kịp nói.
Mẫu thạch lần nữa sáng lên.
Chỉ là lần này là ánh sáng đen áp đảo.
“Diệp Thiều Hoa! Luyện Đan Sư cấp 61! Cho điểm tổng hợp 100!”
Ánh sáng màu cam có tồn tại trong lịch sử, nhưng ánh sáng màu đen chưa được ghi lại trong lịch sử!
Hơn hai ngàn người, mộc bài trong tay thiếu niên có mái tóc xù rơi xuống mặt đất, mà tòa tháp Thánh Thành đối diện quảng trường – sự tồn tại vĩ đại nhất, lúc này trên mặt những người theo dõi bị điểm số làm cho sợ hãi.
Mộ Dung đại sư cũng bị Diệp Thiều Hoa dọa sợ!
Rõ ràng trước khi đến vẫn chỉ là Huyền giai thượng phẩm sắp đến Địa giai, bây giờ... Chuẩn bị biến thành Thiên giai?!
Tóm lại...
Ba năm trước đây Diệp Thiều Hoa bị Huyền Tông môn xem như phế vật quét rác mà đuổi ra, ba năm sau trở về, triệt để bộc phát, chấn kinh đại lục!
Mà trong đám người, Phó Tuyết nhìn Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân bị người ta chen chúc nhìn, trong mắt lóe ra vẻ ghen ghét cùng không cam tâm, lúc nàng ta trở về Thánh Thành, những người kia đều biết nàng ta là truyền nhân dược đỉnh của Phó gia ở Thánh Thành, đối với nàng ta có chút hữu hảo, làm cho nàng ta thụ sủng nhược kinh.
Nhưng mà... Giờ phút này so sánh với Diệp Thiều Hoa, những người ở Thánh Thành đối với nàng ta cung kính mà e ngại, căn bản không phải Phó Tuyết nàng ta có thể so sánh.
Phó Tuyết mím môi, có chút thất hồn lạc phách.
Vì sao rõ ràng Diệp Thiều Hoa ban đầu là thiên phú linh hồn tầm thường, vậy mà qua ba năm, nàng biến thành sự tồn tại mà ngay cả Thánh Thành cũng đều phải kiêng kị?
Hiện tại nói cái gì cũng vô dụng, Phó Tuyết thừa dịp Diệp Thiều Hoa không chú ý, lặng yên rời khỏi quảng trường.
Mà sau khi người nhà họ Phó biết rõ người nàng ta đắc tội là Diệp Thiều Hoa, cũng từ bỏ nàng ta, không chữa trị lại dược đỉnh bị đánh tả tơi của nàng ta.
Phó Tuyết thực lực từng ngày hạ xuống.
Cuối cùng biến thành người bình thường bị Thánh Thành đuổi ra.
Rất nhiều năm về sau, nàng ta lần thứ hai trở về Huyền Tông môn, nơi mà nàng ta đã từng sinh sống.
Hoàng thành lần này đề phòng nghiêm ngặt hơn trước rất nhiều, nàng ta còng lưng, muốn trước lúc trời tối trở lại trong thôn, không ngờ lại nhìn thấy một đoàn người uy nghiêm đi tới, nàng ta nhìn nam thanh nữ tú đứng cấp mười hai, hoa mỹ đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng, có chút sợ run.
“Kẻ hạ nhân này! Cút đi nhanh lên, không nên ở đây quấy nhiễu hai vị điện chủ!” Người trông coi cửa thành trực tiếp đạp nàng ta một cước, làm nàng ta văng ra bên ngoài bụi cỏ.
Sau đó vô cùng cung kính cúi đầu, chờ hai người Diệp Thiều Hoa và Bạch Tử Vân rời đi.
Phó Tuyết nhìn xuống làn da nhăn nheo màu nâu của mình, ẩn mình sâu trong cỏ.
Sau khi nhóm người đó rời đi, nàng ta thất thần bước ra khỏi bãi cỏ.
“Còn không mau đi?!” Người lính canh giữ cổng thành giơ vũ khí trong tay lên, Phó Tuyết vội vàng chạy xa!
[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, trở thành sự tồn tại đỉnh cao nhất của đại lục, hệ thống ban thưởng 2000 tích phân! ]
[ Đinh! Số 008 hệ thống vì kí chủ phục vụ, 2000 điểm đã đến sổ sách, phân thân đã lưu lại, chuẩn bị rời khỏi thế giới! ]
Trong đám người, Diệp Thiều Hoa có chút nghiêng đầu, nhìn về phía người bên cạnh, im ắng nói: “Gặp lại sau nhé, Bạch Tử Vân.”