“Hừ, đúng vậy, hôn ước của chúng tôi đã bị huỷ bỏ.”
Tiêu Băng Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Huyền hừ một tiếng, lạnh giọng nói: “Bởi vì tính cách của chúng tôi không hợp!”
“Hơn nữa tôi cảm thấy, anh ta là tên không ra gì!”
Phiền Chiến Vương nghe xong lời này, trên mặt lập tức tối sầm lại, nói: “Cô cảm thấy nhân phẩm Diệp Huyền có vấn đề? Ha ha, tôi trái lại cảm thấy hắn cũng không tệ!”
Các lão tiền bối ở đây mặt cũng đen lại, hiển nhiên là vô cùng bất mãn với việc Tiêu Băng Tuyết đánh giá Diệp Huyền như vậy!
Tiêu Băng Tuyết tính tình kiêu ngạo, lại nói tiếp: “Không biết Diệp Huyền sử dụng quan hệ gì, khiến bố tôi ép tôi kết hôn với anh ta!”
“Tôi chỉ có thể lựa chọn phản kháng thôi!”
Diệp Huyền nhịn không được cười nói: “Tiêu Băng Tuyết, tôi tuyệt đối không ép cha cô đưa ra quyết định!”
“Nhưng tôi muốn nghe thử một chút, cái cô gọi là phản kháng là cái gì vậy?” “Hừi”
Tiêu Băng Tuyết cũng lấy can đảm, nói: “Tôi muốn làm phiền tiền bối Phiền Chiến Vương làm nhân chứng, để cho tôi so đấu với Diệp Huyền một lần!”
“Nếu anh ta thua, thì nhất định phải xe bỏ hôn ước, từ nay về sau không còn bất cứ quan hệ gì với tôi!”
“Đấu với Diệp Huyền một trận sao?”
Nghe lời nói không biết tự lượng sức mình của Tiêu Băng Tuyết, các lão tiền bối và cấp cao ở đây đều nhịn không được hít một ngụm khí lạnh!
Lâm lão gia, Lưu Công Thiên, Lâm Thanh Nhan, Trương Vãn Tình đều đứng dậy, sắc mặt nhanh chóng thay đổi!
Bọn họ đã sớm đoán được Tiêu Băng Tuyết sẽ nghĩ cách nhằm vào Diệp Huyền, nhưng lại không đoán được cô sẽ dùng cách thức cực đoan này!
Luận võ quyết thắng thua!
Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ càng sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, hô hấp gần như ngừng lại!
Cô không ngờ tính toán trong lòng Tiêu Băng Tuyết, lại có thể là quyết đấu với Diệp Huyền trước mặt công chúng!
“Nguy rồi, nguy rồi...”
Hai tay Vương Tiểu Vũ không khỏi run rẩy một trận!
Diệp Huyền là đại nhân Huyền Hào!
Tiểu thư muốn đấu với hắn, chẳng phải là muốn bị đánh sao? Hơn nữa tiền bối Phiền Chiến Vương và một đám lão tiền bối đều sẽ tức giận trong lòng đúng chứ? Quả nhiên, vẻ mặt đám người Phiền Chiến Vương lập tức âm trầm xuống, thấp giọng mắng:
“Tiêu Băng Tuyết, cô thật đúng là cả gan đấy!”
“Thân phận của Diệp Huyền không phải như cô nghĩ đâu... Cậu ấy là...”
“Được, so thì so!”
Bọn họ mới nói được một nửa, Diệp Huyền liền lập tức ngăn bọn họ nói tiếp, hắn khẽ mỉm cười nói với Tiêu Băng Tuyết:
“Tôi thấy dũng khí của cô đáng khen, vậy tôi đồng ý với cô là được rồi." “Nếu như tôi thua, tôi sẽ lập tức huỷ bỏ hôn ước!”
“Cho dù cha cô cố ý giữ vững, tôi cũng sẽ khiến ông ấy đồng ý. Sau này chúng ta sẽ không còn liên quan nữa!”
“Nếu như tôi thắng, vậy cô phải đồng ý làm tỳ nữ của tôi, tuỳ thời đợi lệnh, không thể có oán hận!”
“Đương nhiên, hôn ước của chúng ta cũng phải huỷ bỏ!”
“Bởi vì tính tình cô kiêu ngạo, hơn nữa còn không coi ai ra gì, tôi đối với loại phụ nữ như cô không có hứng thú, chỉ là mệnh lệnh của bố mẹ, tôi không có cách nào cãi lại mà thôi!”
Nghe Diệp Huyền trào phúng, Tiêu Băng Tuyết càng thêm kiêu ngạo, sảng khoái đồng ý:
“Không phải anh chỉ là một nhân vật nhỏ dựa vào quan hệ để trèo lên sao, sao tôi phải sợ anh chứ?”
Một đám lão tiền bối ở hiện trường vẻ mặt nhất thời nóng lên, nếu như nói Diệp Huyền là nhân vật nhỏ, như vậy thì bọn họ chẳng phải là càng không lên được mặt bàn sao!
Không ngờ Tiêu Băng Tuyết còn không hài lòng, cô nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
“Lần tỷ thí này, tôi còn muốn đưa ra một điều kiện, chỉ lo là anh không dám gật đầu thôi!”
Tiêu Băng Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Huyền hừ một tiếng, lạnh giọng nói: “Bởi vì tính cách của chúng tôi không hợp!”
“Hơn nữa tôi cảm thấy, anh ta là tên không ra gì!”
Phiền Chiến Vương nghe xong lời này, trên mặt lập tức tối sầm lại, nói: “Cô cảm thấy nhân phẩm Diệp Huyền có vấn đề? Ha ha, tôi trái lại cảm thấy hắn cũng không tệ!”
Các lão tiền bối ở đây mặt cũng đen lại, hiển nhiên là vô cùng bất mãn với việc Tiêu Băng Tuyết đánh giá Diệp Huyền như vậy!
Tiêu Băng Tuyết tính tình kiêu ngạo, lại nói tiếp: “Không biết Diệp Huyền sử dụng quan hệ gì, khiến bố tôi ép tôi kết hôn với anh ta!”
“Tôi chỉ có thể lựa chọn phản kháng thôi!”
Diệp Huyền nhịn không được cười nói: “Tiêu Băng Tuyết, tôi tuyệt đối không ép cha cô đưa ra quyết định!”
“Nhưng tôi muốn nghe thử một chút, cái cô gọi là phản kháng là cái gì vậy?” “Hừi”
Tiêu Băng Tuyết cũng lấy can đảm, nói: “Tôi muốn làm phiền tiền bối Phiền Chiến Vương làm nhân chứng, để cho tôi so đấu với Diệp Huyền một lần!”
“Nếu anh ta thua, thì nhất định phải xe bỏ hôn ước, từ nay về sau không còn bất cứ quan hệ gì với tôi!”
“Đấu với Diệp Huyền một trận sao?”
Nghe lời nói không biết tự lượng sức mình của Tiêu Băng Tuyết, các lão tiền bối và cấp cao ở đây đều nhịn không được hít một ngụm khí lạnh!
Lâm lão gia, Lưu Công Thiên, Lâm Thanh Nhan, Trương Vãn Tình đều đứng dậy, sắc mặt nhanh chóng thay đổi!
Bọn họ đã sớm đoán được Tiêu Băng Tuyết sẽ nghĩ cách nhằm vào Diệp Huyền, nhưng lại không đoán được cô sẽ dùng cách thức cực đoan này!
Luận võ quyết thắng thua!
Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ càng sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, hô hấp gần như ngừng lại!
Cô không ngờ tính toán trong lòng Tiêu Băng Tuyết, lại có thể là quyết đấu với Diệp Huyền trước mặt công chúng!
“Nguy rồi, nguy rồi...”
Hai tay Vương Tiểu Vũ không khỏi run rẩy một trận!
Diệp Huyền là đại nhân Huyền Hào!
Tiểu thư muốn đấu với hắn, chẳng phải là muốn bị đánh sao? Hơn nữa tiền bối Phiền Chiến Vương và một đám lão tiền bối đều sẽ tức giận trong lòng đúng chứ? Quả nhiên, vẻ mặt đám người Phiền Chiến Vương lập tức âm trầm xuống, thấp giọng mắng:
“Tiêu Băng Tuyết, cô thật đúng là cả gan đấy!”
“Thân phận của Diệp Huyền không phải như cô nghĩ đâu... Cậu ấy là...”
“Được, so thì so!”
Bọn họ mới nói được một nửa, Diệp Huyền liền lập tức ngăn bọn họ nói tiếp, hắn khẽ mỉm cười nói với Tiêu Băng Tuyết:
“Tôi thấy dũng khí của cô đáng khen, vậy tôi đồng ý với cô là được rồi." “Nếu như tôi thua, tôi sẽ lập tức huỷ bỏ hôn ước!”
“Cho dù cha cô cố ý giữ vững, tôi cũng sẽ khiến ông ấy đồng ý. Sau này chúng ta sẽ không còn liên quan nữa!”
“Nếu như tôi thắng, vậy cô phải đồng ý làm tỳ nữ của tôi, tuỳ thời đợi lệnh, không thể có oán hận!”
“Đương nhiên, hôn ước của chúng ta cũng phải huỷ bỏ!”
“Bởi vì tính tình cô kiêu ngạo, hơn nữa còn không coi ai ra gì, tôi đối với loại phụ nữ như cô không có hứng thú, chỉ là mệnh lệnh của bố mẹ, tôi không có cách nào cãi lại mà thôi!”
Nghe Diệp Huyền trào phúng, Tiêu Băng Tuyết càng thêm kiêu ngạo, sảng khoái đồng ý:
“Không phải anh chỉ là một nhân vật nhỏ dựa vào quan hệ để trèo lên sao, sao tôi phải sợ anh chứ?”
Một đám lão tiền bối ở hiện trường vẻ mặt nhất thời nóng lên, nếu như nói Diệp Huyền là nhân vật nhỏ, như vậy thì bọn họ chẳng phải là càng không lên được mặt bàn sao!
Không ngờ Tiêu Băng Tuyết còn không hài lòng, cô nhìn chằm chằm Diệp Huyền:
“Lần tỷ thí này, tôi còn muốn đưa ra một điều kiện, chỉ lo là anh không dám gật đầu thôi!”