"Không phải chứ, Diệp Huyền cũng thích Lâm Thanh Nham sao?" Giang Kim Bưu không khỏi kinh ngạc: "Thật không? Tôi thấy mỗi lần Diệp Huyền nhắc đến Lâm Thanh Nham đều tỏ ra bất mãn và phiền chán."
"Ông không hiểu đâu." Vương Lệ cười nói: "Tính Lâm Thanh Nham kiêu kỳ cao ngạo, Diệp Huyền cũng là người kiêu ngạo, làm sao có thể dễ dàng thỏa hiệp nhượng bộ chứ. Đó là lý do tại sao họ thường xuyên cãi vã, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến nhau và quan tâm đến cảm xúc của nhau."
Nghe vậy, Giang Kim Bưu không khỏi cười nói: "Bà đang muốn nói, bản thân Diệp Huyền không tự nhận ra trong lòng cậu ấy đã luôn chú ý đến Lâm Thanh Nham, thậm chí là thích cô ấy?"
"Đúng vậy." Vương Lệ rất mong chờ, mỉm cười nói: "Diệp Huyền có bản lĩnh xuất chúng, nhưng nói đến chuyện tình cảm nam nữ thì cậu ấy cũng không khác gì người bình thường như chúng ta, cũng có hỉ nộ ái ố, chỉ là bản thân còn chưa tự hiểu mà thôi."
"Cậu ấy chắc chắn là một người đàn ông tốt, tôi hy vọng có thể nhìn thấy cậu ấy hạnh phúc, mọi việc đều thuận lợi, có thể cùng Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham hạnh phúc thì quá tuyệt!"
Sau khi nghe Vương Lệ phân tích, Giang Kim Bưu cũng gật đầu: "Bà xã, vẫn là bà suy nghĩ chu toàn! Tôi tin Diệp Huyền nhất định có thể chiếm được trái tim của hai người đẹp!"
Nói xong, hai vợ chồng tay trong tay quay lại xe, tưởng tượng ra hình ảnh Diệp Huyền ôm được người đẹp về nhà.
'Tập đoàn Lâm thị, sau khi tiễn vợ chồng Giang Kim Bưu đi, Lâm Thanh Nham lập tức muốn đến phòng làm việc của tổ tám để tìm Diệp Huyền!
"Thanh Nham, con muốn làm gì?!" Lâm Văn Bạch vội vàng hỏi!
"Con muốn gặp Diệp Huyền!" Lâm Thanh Nham trực tiếp bày tỏ thái độ, đồng thời nhìn chằm chằm Lâm Văn Bạch, nói: "Cha, cha không nghĩ mình nên xin lỗi Diệp. Huyền sao?"
"Muốn ta xin lỗi Diệp Huyền?" Nghe giọng điệu có chút tức giận của Lâm Thanh Nham, Lâm Văn Bạch lập. tức nhớ lại vụ cá cược trước đó với Diệp Huyền!
Lâm Văn Bạch đã hứa rằng nếu Diệp Huyền có thể khiến nhà họ Lưu hoặc trùm đất Giang Kim Bưu làm chỗ dựa cho tập đoàn Lâm thị! Thì Lâm Văn Bạch sẽ chân thành xin lỗi Diệp Huyền, thậm chí còn bưng trà nhận lỗi!
"Chuyện này... Khuôn mặt Lâm Văn Bạch không khỏi nóng lên, lòng tự tôn và không chịu khuất phục khiến ông ta lạnh lùng nói: "Xin lỗi thì có thể, nhưng muốn để ta bưng trà nhận lỗi, nó còn chưa đủ tư cách!"
Lâm Thanh Nham đột nhiên cảm thấy có chút mất mát, bởi vì trong nội tâm cô cực kỳ hy vọng Lâm Văn Bạch mở lòng và chấp nhận Diệp Huyền. Nhưng Lâm Thanh Nham cũng không thể không cân nhắc đến lòng tự tôn của Lâm Văn Bạch, lúc này không nên tiếp tục nói quá nhiều. Thế là hai người kẻ trước người sau đi đến văn phòng tổ tám.
Khiến người ta bất ngờ chính là trong văn phòng tổ. tám hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Huyền.
"Dương Duy, cái tên Diệp Huyền kia hôm nay lại lười biếng tan làm sớm sao?" Lâm Văn Bạch lạnh lùng nói.
Dương Duy vốn đang chăm chú đọc sách, lúc này nhanh chóng đứng dậy: "Hôm nay anh Diệp không đến công ty, và... Anh ấy đã gửi cho tôi một bản fax, nhờ tôi chuyển cho hai người."
Vừa nói Dương Duy vừa đưa bản fax qua, phía trên đầu là ba chữ lớn - đơn từ chức!
"Anh ấy...!" Nội tâm Lâm Thanh Nham đột nhiên run lên kịch liệt, một cảm giác bất an không thể giải thích được lập tức lan tràn khắp cơ thể!
Cô có linh cảm rằng sau này Diệp Huyền cũng sẽ không trở lại tập đoàn Lâm thị. Hay nói đúng hơn là lần này Diệp Huyền muốn triệt để phân rõ giới hạn với nhà họ Lâm!
"Diệp Huyền..." Nghĩ đến sau này có thể sẽ không gặp lại Diệp Huyền nữa, cảm xúc của Lâm Thanh Nham đột nhiên sụp đổ, nước mắt không ngừng chảy xuống. Dương Duy thầm hoảng sợ, nhưng vẫn giả vờ không nhìn thấy gì!
"Xem ra trong lòng chị Thanh Nham đã thích anh Diệp rồi!" Dương Duy nghĩ vậy, do dự không biết có nên vụng trộm nói cho Diệp Huyền biết tất cả những gì mình nhìn thấy hay không!
"Thế mà nó lại lựa chọn từ chức!" Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng u ám, bởi vì vốn dĩ ông ta định tới đây xin lỗi Diệp Huyền, nhưng Diệp Huyền hoàn toàn không định cho ông ta cơ hội giải thích!
'Thậm chí! Căn bản là Diệp Huyền khinh thường Lâm Văn Bạch, hắn cũng không quan tâm đến vụ cá cược giữa hai bên.
"Tự nó muốn rời đi thì ai có thể cản chứ!" Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng đờ đẫn, lạnh lùng nói
"Cha." Lâm Thanh Nham không kìm được, nói với giọng đầy nức nở: "Nếu không phải tối hôm qua cha hùng hổ dọa người thì Diệp Huyền có chọn rời đi không? Cha không nghĩ rằng mình có trách nhiệm sao?"
Vẻ mặt Lâm Văn Bạch lập tức ngạc nhiên và khó chịu. Ông ta không ngờ hòn ngọc quý trên tay mình lại có một ngày lên án mình vì một người đàn ông!
Lúc này, Lâm Văn Bạch cuối cùng cũng nhận ra Lâm Thanh Nham đã có tình cảm khác với Diệp Huyền rồi!
"Ông không hiểu đâu." Vương Lệ cười nói: "Tính Lâm Thanh Nham kiêu kỳ cao ngạo, Diệp Huyền cũng là người kiêu ngạo, làm sao có thể dễ dàng thỏa hiệp nhượng bộ chứ. Đó là lý do tại sao họ thường xuyên cãi vã, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến nhau và quan tâm đến cảm xúc của nhau."
Nghe vậy, Giang Kim Bưu không khỏi cười nói: "Bà đang muốn nói, bản thân Diệp Huyền không tự nhận ra trong lòng cậu ấy đã luôn chú ý đến Lâm Thanh Nham, thậm chí là thích cô ấy?"
"Đúng vậy." Vương Lệ rất mong chờ, mỉm cười nói: "Diệp Huyền có bản lĩnh xuất chúng, nhưng nói đến chuyện tình cảm nam nữ thì cậu ấy cũng không khác gì người bình thường như chúng ta, cũng có hỉ nộ ái ố, chỉ là bản thân còn chưa tự hiểu mà thôi."
"Cậu ấy chắc chắn là một người đàn ông tốt, tôi hy vọng có thể nhìn thấy cậu ấy hạnh phúc, mọi việc đều thuận lợi, có thể cùng Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham hạnh phúc thì quá tuyệt!"
Sau khi nghe Vương Lệ phân tích, Giang Kim Bưu cũng gật đầu: "Bà xã, vẫn là bà suy nghĩ chu toàn! Tôi tin Diệp Huyền nhất định có thể chiếm được trái tim của hai người đẹp!"
Nói xong, hai vợ chồng tay trong tay quay lại xe, tưởng tượng ra hình ảnh Diệp Huyền ôm được người đẹp về nhà.
'Tập đoàn Lâm thị, sau khi tiễn vợ chồng Giang Kim Bưu đi, Lâm Thanh Nham lập tức muốn đến phòng làm việc của tổ tám để tìm Diệp Huyền!
"Thanh Nham, con muốn làm gì?!" Lâm Văn Bạch vội vàng hỏi!
"Con muốn gặp Diệp Huyền!" Lâm Thanh Nham trực tiếp bày tỏ thái độ, đồng thời nhìn chằm chằm Lâm Văn Bạch, nói: "Cha, cha không nghĩ mình nên xin lỗi Diệp. Huyền sao?"
"Muốn ta xin lỗi Diệp Huyền?" Nghe giọng điệu có chút tức giận của Lâm Thanh Nham, Lâm Văn Bạch lập. tức nhớ lại vụ cá cược trước đó với Diệp Huyền!
Lâm Văn Bạch đã hứa rằng nếu Diệp Huyền có thể khiến nhà họ Lưu hoặc trùm đất Giang Kim Bưu làm chỗ dựa cho tập đoàn Lâm thị! Thì Lâm Văn Bạch sẽ chân thành xin lỗi Diệp Huyền, thậm chí còn bưng trà nhận lỗi!
"Chuyện này... Khuôn mặt Lâm Văn Bạch không khỏi nóng lên, lòng tự tôn và không chịu khuất phục khiến ông ta lạnh lùng nói: "Xin lỗi thì có thể, nhưng muốn để ta bưng trà nhận lỗi, nó còn chưa đủ tư cách!"
Lâm Thanh Nham đột nhiên cảm thấy có chút mất mát, bởi vì trong nội tâm cô cực kỳ hy vọng Lâm Văn Bạch mở lòng và chấp nhận Diệp Huyền. Nhưng Lâm Thanh Nham cũng không thể không cân nhắc đến lòng tự tôn của Lâm Văn Bạch, lúc này không nên tiếp tục nói quá nhiều. Thế là hai người kẻ trước người sau đi đến văn phòng tổ tám.
Khiến người ta bất ngờ chính là trong văn phòng tổ. tám hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Diệp Huyền.
"Dương Duy, cái tên Diệp Huyền kia hôm nay lại lười biếng tan làm sớm sao?" Lâm Văn Bạch lạnh lùng nói.
Dương Duy vốn đang chăm chú đọc sách, lúc này nhanh chóng đứng dậy: "Hôm nay anh Diệp không đến công ty, và... Anh ấy đã gửi cho tôi một bản fax, nhờ tôi chuyển cho hai người."
Vừa nói Dương Duy vừa đưa bản fax qua, phía trên đầu là ba chữ lớn - đơn từ chức!
"Anh ấy...!" Nội tâm Lâm Thanh Nham đột nhiên run lên kịch liệt, một cảm giác bất an không thể giải thích được lập tức lan tràn khắp cơ thể!
Cô có linh cảm rằng sau này Diệp Huyền cũng sẽ không trở lại tập đoàn Lâm thị. Hay nói đúng hơn là lần này Diệp Huyền muốn triệt để phân rõ giới hạn với nhà họ Lâm!
"Diệp Huyền..." Nghĩ đến sau này có thể sẽ không gặp lại Diệp Huyền nữa, cảm xúc của Lâm Thanh Nham đột nhiên sụp đổ, nước mắt không ngừng chảy xuống. Dương Duy thầm hoảng sợ, nhưng vẫn giả vờ không nhìn thấy gì!
"Xem ra trong lòng chị Thanh Nham đã thích anh Diệp rồi!" Dương Duy nghĩ vậy, do dự không biết có nên vụng trộm nói cho Diệp Huyền biết tất cả những gì mình nhìn thấy hay không!
"Thế mà nó lại lựa chọn từ chức!" Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng u ám, bởi vì vốn dĩ ông ta định tới đây xin lỗi Diệp Huyền, nhưng Diệp Huyền hoàn toàn không định cho ông ta cơ hội giải thích!
'Thậm chí! Căn bản là Diệp Huyền khinh thường Lâm Văn Bạch, hắn cũng không quan tâm đến vụ cá cược giữa hai bên.
"Tự nó muốn rời đi thì ai có thể cản chứ!" Sắc mặt Lâm Văn Bạch cũng đờ đẫn, lạnh lùng nói
"Cha." Lâm Thanh Nham không kìm được, nói với giọng đầy nức nở: "Nếu không phải tối hôm qua cha hùng hổ dọa người thì Diệp Huyền có chọn rời đi không? Cha không nghĩ rằng mình có trách nhiệm sao?"
Vẻ mặt Lâm Văn Bạch lập tức ngạc nhiên và khó chịu. Ông ta không ngờ hòn ngọc quý trên tay mình lại có một ngày lên án mình vì một người đàn ông!
Lúc này, Lâm Văn Bạch cuối cùng cũng nhận ra Lâm Thanh Nham đã có tình cảm khác với Diệp Huyền rồi!