Xe taxi đi hơn một giờ, lại còn ngược hướng với khuôn viên trường Nam Đại, đi làm nhiệm vụ xa như vậy thì chỉ sợ rằng trong ba bốn giờ không thể đến trường kịp được.
Hôm nay chắc hẳn sẽ không đến trường báo danh được rồi.
Tô Lật tìm tạm một khách sạn gần đó, sau khi đăng ký xong cô ném vali sang một bên và nhanh chóng chạy tới hiện trường vụ án.
Ở cửa khu biệt thự đã có một người đàn ông mặc đồ Tây đang đứng đợi sẵn. Khi thấy Tô Lật, anh ta kiểm tra điện thoại mấy lần, nhưng cũng không thắc mắc vì sao người thật lại trẻ hơn trong ảnh nhiều đến vậy. Anh ta vội mời người vào trong xe, tiến vào trong khu biệt thự.
"Đại sư, nhà họ Viên khởi nghiệp bằng cách buôn bán đồ cổ, người trong ngành này đều rất chú ý đến vấn đề phong thủy. Cách đây không lâu họ quyết định thuê một đại sư giá mấy chục triệu, rất nhiều người nói họ quá ngu ngốc, không ngờ công việc của gia đình họ lại thuận buồm xuôi gió, bán được rất nhiều đồ cổ với giá ở trên trời. Những người khác vội muốn đi tìm vị đại sư ấy nhờ giúp đỡ thì đều không tìm được, nhưng bất ngờ nhà họ Viên bỗng xảy ra chuyện."
"Đầu tiên là đứa con út bị rơi xuống bể bơi chết đuối, sau đó lại đến người lớn trong nhà ngã từ trên mái xuống, cuối cùng là đến tai họa của đôi vợ chồng nhà họ Viên, người đàn ông bị một mảnh vỡ của một chiếc đĩa cổ trưng bày cắt ngang cổ, còn người phụ nữ thì bị bóp cổ dẫn đến chết ngạt."
Nói tóm lại, một nhà bốn người đều chết sạch.
Người đàn ông mặc đồ Tây lại nói tiếp: "Bốn người nhà họ Viên đều đã chết, chỉ còn lại vài người thân có thể thừa kế tài sản. Căn biệt thự này là nơi có vị trí tốt, diện tích cũng rộng, chủ cũ không nỡ bỏ nên giao cho người quản lý điện xử lý."
Đương nhiên, giờ nhiệm vụ này đã nằm trong tay Tô Lật rồi.
Khi đang nói chuyện, xe đã đến căn biệt thự ấy.
Buổi chiều, mặt trời treo lơ lửng giữa bầu trời, ánh nắng chói chang chiếu xuống làm hoa cỏ hơi khô héo. Vậy mà khi hai người đi xuyên qua vườn hoa đến trước cửa lại có thể cảm nhận được từng cơn lạnh lẽo từ bên trong truyền ra.
Hôm nay chắc hẳn sẽ không đến trường báo danh được rồi.
Tô Lật tìm tạm một khách sạn gần đó, sau khi đăng ký xong cô ném vali sang một bên và nhanh chóng chạy tới hiện trường vụ án.
Ở cửa khu biệt thự đã có một người đàn ông mặc đồ Tây đang đứng đợi sẵn. Khi thấy Tô Lật, anh ta kiểm tra điện thoại mấy lần, nhưng cũng không thắc mắc vì sao người thật lại trẻ hơn trong ảnh nhiều đến vậy. Anh ta vội mời người vào trong xe, tiến vào trong khu biệt thự.
"Đại sư, nhà họ Viên khởi nghiệp bằng cách buôn bán đồ cổ, người trong ngành này đều rất chú ý đến vấn đề phong thủy. Cách đây không lâu họ quyết định thuê một đại sư giá mấy chục triệu, rất nhiều người nói họ quá ngu ngốc, không ngờ công việc của gia đình họ lại thuận buồm xuôi gió, bán được rất nhiều đồ cổ với giá ở trên trời. Những người khác vội muốn đi tìm vị đại sư ấy nhờ giúp đỡ thì đều không tìm được, nhưng bất ngờ nhà họ Viên bỗng xảy ra chuyện."
"Đầu tiên là đứa con út bị rơi xuống bể bơi chết đuối, sau đó lại đến người lớn trong nhà ngã từ trên mái xuống, cuối cùng là đến tai họa của đôi vợ chồng nhà họ Viên, người đàn ông bị một mảnh vỡ của một chiếc đĩa cổ trưng bày cắt ngang cổ, còn người phụ nữ thì bị bóp cổ dẫn đến chết ngạt."
Nói tóm lại, một nhà bốn người đều chết sạch.
Người đàn ông mặc đồ Tây lại nói tiếp: "Bốn người nhà họ Viên đều đã chết, chỉ còn lại vài người thân có thể thừa kế tài sản. Căn biệt thự này là nơi có vị trí tốt, diện tích cũng rộng, chủ cũ không nỡ bỏ nên giao cho người quản lý điện xử lý."
Đương nhiên, giờ nhiệm vụ này đã nằm trong tay Tô Lật rồi.
Khi đang nói chuyện, xe đã đến căn biệt thự ấy.
Buổi chiều, mặt trời treo lơ lửng giữa bầu trời, ánh nắng chói chang chiếu xuống làm hoa cỏ hơi khô héo. Vậy mà khi hai người đi xuyên qua vườn hoa đến trước cửa lại có thể cảm nhận được từng cơn lạnh lẽo từ bên trong truyền ra.