Lại thấy trên mặt Tô Lật không có một giọt mồ hôi, "Sao lại như vậy?"
Tô Lật cười cười: "Thể chất đặc biệt thôi."
Cô cũng không nói dối, chính là cái "thể chất đặc biệt" mà cô nói và "thể chất" trong nhận thức của người khác có chút khác biệt.
Đồng Diệu Hàm ngưỡng mộ đến nỗi nước mắt sắp chảy ra từ khóe miệng, "Tô Tô, chắc không phải mùa đông cơ thể cậu sẽ ấm còn mùa hè sẽ mát lạnh đâu nhỉ?"
"Cũng không khác mấy." Tô Lật gật đầu.
"Thật giống máy điều hòa hình người." Trang Tĩnh nhìn Tô Lật như ngôi sao nhỏ "tiết kiệm tiền", khiến Tô Lật nhìn đến bật cười.
Ngu Ngưng Ninh là lớp trưởng, thời gian nghỉ giải lao cũng không được lơ là, mở điện thoại xem lịch trình trong ngày, nói với bạn cùng phòng: "Sau giờ nghỉ giải lao tiếp theo, mình sẽ tổ chức một bữa tiệc cho mọi người giới thiệu để biết nhau luôn, còn có vài tiết mục biểu diễn nữa."
Đồng Diệu Hàm vừa nghe đã thấy không ổn, "Cũng không phải quá mức thân thiết, ngoại trừ tự quen biết nhau hoặc là quen nhau qua thư từ, cậu sẽ đồng ý đi sao? Ninh Ninh, cậu đừng nói là muốn làm người đều tiên làm gương đó nha?"
"Chỉ là làm gương thì không sao, nhưng điều mình lo lắng nhất là dù mình có làm gương nhưng sau đó vẫn không ai đến." Ngu Ngưng Ninh thở dài, sau đó lại dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía bạn cùng phòng, "Đều là đồng đội trong một ký túc xá, các cậu giúp mình một chút nha? Mình mời các cậu ăn cơm!"
Tô Lật mở miệng trước nói: "Mình muốn ăn đồ nướng BBQ."
Đồng Diệu Hàm hơi do dự: "Nói chuyện ăn cơm thì dễ, nhưng còn chuyện tiết mục biểu diễn thì…Nói qua loa được không?"
Trang Tĩnh nghĩ một lúc: "Mình có thể kể chuyện cười."
Ngu Ngưng Ninh vô cùng cảm động, nhóm bạn cùng phòng của cô rất nghĩa hiệp.
Tuy rằng nghe mấy tiết mục này có hơi không đáng tin.
Trong giờ giải lao tiếp theo, cô ấy chủ động đứng lên tổ chức hoạt động, "Trời Nam đất Bắc*, mọi người có thể trở thành bạn học của nhau chính là duyên phận, mọi người có thể giới thiệu bản thân một chút không? Ai có tài năng gì thì cho mọi người xem một chút?"
*Trời Nam đất Bắc: ý chỉ những người ở mọi miền trên đất nước có khoảng cách về địa lý.
Tô Lật cười cười: "Thể chất đặc biệt thôi."
Cô cũng không nói dối, chính là cái "thể chất đặc biệt" mà cô nói và "thể chất" trong nhận thức của người khác có chút khác biệt.
Đồng Diệu Hàm ngưỡng mộ đến nỗi nước mắt sắp chảy ra từ khóe miệng, "Tô Tô, chắc không phải mùa đông cơ thể cậu sẽ ấm còn mùa hè sẽ mát lạnh đâu nhỉ?"
"Cũng không khác mấy." Tô Lật gật đầu.
"Thật giống máy điều hòa hình người." Trang Tĩnh nhìn Tô Lật như ngôi sao nhỏ "tiết kiệm tiền", khiến Tô Lật nhìn đến bật cười.
Ngu Ngưng Ninh là lớp trưởng, thời gian nghỉ giải lao cũng không được lơ là, mở điện thoại xem lịch trình trong ngày, nói với bạn cùng phòng: "Sau giờ nghỉ giải lao tiếp theo, mình sẽ tổ chức một bữa tiệc cho mọi người giới thiệu để biết nhau luôn, còn có vài tiết mục biểu diễn nữa."
Đồng Diệu Hàm vừa nghe đã thấy không ổn, "Cũng không phải quá mức thân thiết, ngoại trừ tự quen biết nhau hoặc là quen nhau qua thư từ, cậu sẽ đồng ý đi sao? Ninh Ninh, cậu đừng nói là muốn làm người đều tiên làm gương đó nha?"
"Chỉ là làm gương thì không sao, nhưng điều mình lo lắng nhất là dù mình có làm gương nhưng sau đó vẫn không ai đến." Ngu Ngưng Ninh thở dài, sau đó lại dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía bạn cùng phòng, "Đều là đồng đội trong một ký túc xá, các cậu giúp mình một chút nha? Mình mời các cậu ăn cơm!"
Tô Lật mở miệng trước nói: "Mình muốn ăn đồ nướng BBQ."
Đồng Diệu Hàm hơi do dự: "Nói chuyện ăn cơm thì dễ, nhưng còn chuyện tiết mục biểu diễn thì…Nói qua loa được không?"
Trang Tĩnh nghĩ một lúc: "Mình có thể kể chuyện cười."
Ngu Ngưng Ninh vô cùng cảm động, nhóm bạn cùng phòng của cô rất nghĩa hiệp.
Tuy rằng nghe mấy tiết mục này có hơi không đáng tin.
Trong giờ giải lao tiếp theo, cô ấy chủ động đứng lên tổ chức hoạt động, "Trời Nam đất Bắc*, mọi người có thể trở thành bạn học của nhau chính là duyên phận, mọi người có thể giới thiệu bản thân một chút không? Ai có tài năng gì thì cho mọi người xem một chút?"
*Trời Nam đất Bắc: ý chỉ những người ở mọi miền trên đất nước có khoảng cách về địa lý.