Mục lục
Thần Lệnh chí tôn - Tần Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nếu không, toi sẽ tìm được người mà ngay cả Diêm Vương cũng phải sợ, đến lúc đó tôi sẽ dày vò anh đến chết!"

“Người còn lợi hại hơn cả Diêm Vương? Tần Thiên cười lạnh: "Tốt lắm, vậy mười ngày sau gặp lại.”

“Không thấy quan tài không rơi lệ!" Tô Nam mắng một tiếng, mang theo người nổi giận đùng đùng rời đi.

Đổng Phương trước khi đi, nhìn Tần Thiên cắn răng nói: "Cậu chờ đấy!”

“Tôi sẽ nói lại chuyện này với chưởng môn sư huynh, đến lúc đó cho sẽ cho cậu chết không có chỗ chôn thây!”

Bọn họ đi rồi, Tần Thiên nhìn về hướng bụi cây xa xa phía trước, trầm giọng nói: "Nhìn đủ chưa? Ra đây đi!”

Trong đám cây, có bảy tám cái bóng đen xuất hiện.

Người cầm đầu, thân cao chừng một mét chín, cơ bắp căng phồng, đầy tính uy hiếp.

Hắn kính chào Tần Thiên, nghiêm túc nói: "Tổ chức đặc biệt Long Nha, phân đội Long Giang, đại đội trưởng Lôi Báo!"

“Vâng theo lệnh Long Vương, đến đây nghe tiên sinh sai khiến!”

Long Nha, thanh kiếm báu của quốc gia!

Trên thông thiên văn dưới tường địa lý, không gì là bọn họ không biết.

Mà thủ lĩnh của Long Nha tên là Nhiếp Thanh Long, người đời thường gọi là Long Vương. Chính là thủ hạ của Tần Thiên, một trong mười hai Thiên Vương.

Đám người Lôi Báo, cũng không biết thân phận cụ thể của Tần Thiên. Nhưng người có thể khiến Long Vương bọn họ tôn sùng kính trọng như thế, đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy.

Nhiếp Thanh Long có an bài như vậy, Tần Thiên hơi bất ngờ.

Nhìn Lôi Báo và mấy thành viên Long Nha phía sau, hắn gật đầu khen ngợi.

“Ở Long Giang, có chuyện gì Long Nha các ngươi không làm được không?”

Lôi Báo trầm giọng nói: "Không có!”

“Tần tiên sinh muốn động đến nữ nhân vừa rồi sao? Cô ta là người của Ngô gia, chỉ cần ngài nói một câu, tôi lập tức sai người đi tịch thu Ngô gia!”

Tần Thiên nở nụ cười.

Nhớ tới lời nói ngạo mạn vừa rồi Tô Nam bỏ lại, hắn nói: "Lôi Báo, tôi lệnh cho cậu trong vòng mười ngày tiêu diệt Tô gia.”

“Nhớ kỹ, thịt phải từng đao từng đao cắt, tôi muốn cho bọn họ hiểu tuyệt vọng là như thế nào!”

“Tuân lệnh!" Lôi Báo cúi chào, vung tay lên, mang theo thuộc hạ biến mất trong bóng đêm.

Tần Thiên cười lạnh: "Các ngươi không phải muốn từ từ chơi sao? Tôi đây sẽ chơi với các người.”

Tô Nam trở lại Tô gia.

Cô ta cố ý nói Tần Thiên không ra gì, còn thêm mắm dặm múi bỏ ớt vào nói khi Tần Thiên nhìn thấy cô ta thì vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ.

Người Tô gia nhận định Tần Thiên chỉ là một con chó rơi xuống nước, không cần phải để ý làm gì.

Mười ngày sau, bọn họ sẽ có cơ hội gặp mặt Thần Vương, đến lúc đó gà chó lên trời, Tô gia sẽ nghênh đón vinh quang vô thượng.

Họ đắm chìm trong những ước mơ to lớn ấy. Tổ chức ăn uống linh đình, không khí sôi nổi như đón mừng năm mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK