Tựa như biết Mộ Như Nguyệt tính làm gì, Tiêu Phong kinh ngạc nhìn nàng.
Thánh Nguyệt phu nhân hơi khó hiểu, nghi hoặc nhíu mày: “Nguyệt Nhi, Ngô gia ở Nam đảo không có tư cách tham gia hôn lễ của tiểu thư Tiêu gia, chẳng lẽ sau này Nguyệt Nhi muốn đi Nam đảo?”
“Ngô gia không có quan hệ gì với ta, nhưng có chút quan hệ với đại ca.” Mộ Như Nguyệt thấy Thánh Nguyệt phu nhân nhìn mình, nàng nhún vai, dung nhan tuyệt mỹ nở nụ cười âm hiểm, “Lúc đại ca bị thương được Ngô gia chiếu cố, chúng ta cũng nên đưa một phần thiệp cưới tỏ vẻ cảm ơn.”
Thánh Nguyệt phu nhân đương nhiên không biết những chuyện xảy ra ở Ngô gia, hơi gật đầu nói: “Tốt, nếu là ân nhân cứu mạng Phong Nhi, quả thật nên mời bọn họ, đến lúc đó Phong Nhi theo ta đi cảm ơn Ngô gia.”
Tiêu Phong khẽ gật đầu.
Từ lúc Ngô Khuynh Tuyết thờ ơ nhìn nhưng người đó đánh hắn trọng thương, nữ nhân kia cũng đã bị loại ra khỏi lòng hắn, từ đó về sau không còn bất kì quan hệ gì nữa.
Có điều, nghĩ đến chuyện ngày đó, tim hắn vẫn hơi tê rần...
Sau này hắn chỉ muốn chiếu cố tốt hai muội muội của mình.
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt lập lòe, không biết sau khi biết thân phận thật của đại ca, nữ nhân kia sẽ nghĩ gì, có hối hận hay không?
“Nguyệt Nhi, ngươi muốn luyện chế đan dược gì cho đại ca?”
Theo Mộ Như Nguyệt đi vào phòng luyện đan, ánh mắt Dạ Vô Trần vẫn luôn nhìn nàng.
Mộ Như Nguyệt khẽ vuốt cằm, cười nhạt: “Luyện hóa đan có thể trợ giúp giải trừ phong ấn, Vô Trần, có lẽ đây là kì ngộ của đại ca, không biết chừng sẽ có thể giúp thực lực của hắn tăng lên không ít, vậy cũng coi như nhân họa đắc phúc, chẳng qua, cần phải có người trợ giúp, không có lực lượng của ngươi ta không cách nào làm được.”
Chỉ sợ Nam Cung Tử Phượng vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng được, nàng hạ phong ấn trong cơ thể Tiêu Phong để khống chế hắn, đồng thời kiềm chế Mộ Như Nguyệt.Ai ngờ lại biến thành lực lượng cho Tiêu Phong.
Tuy thực lực của Nam Cung Tử Phượng tương đối mạnh nhưng lại không hiểu biết về phương diện luyện đan, nàng biết rõ Mộ Như Nguyệt có thể luyện chế ra Luyện hóa đan nhưng Luyện hóa đan sao có thể phá giải phong ấn do võ giả trung cấp thiên phú hạ xuống?
Chờ đến khi thực lực của Mộ Như Nguyệt bằng nàng, sợ là nàng cũng có đủ thời gian mượn Tiêu Phong để làm không ít chuyện.
Nhưng nàng không hề biết, nếu có cường giả thiên phú mạnh hơn nàng thì sẽ có thể trợ giúp giải trừ phong ấn, cũng chính vì không hiểu biết về đan dược sư cho nên nàng mới một lần nữa thua cuộc.
Dạ Vô Trần nở nụ cười, hoa mạn đà la ở nửa mặt bên càng thêm tà mị, đẹp đến nỗi dù biết rõ nam nhân này nguy hiểm nhưng vẫn nhịn không được trầm mê.
Nữ tử hắn yêu, vĩnh viễn ưu tú như vậy...
“Nguyệt Nhi, chờ đến lúc ngươi luyện chế thành công Luyện hóa đan, ta sẽ giúp ngươi một tay.”
Mộ Như Nguyệt gật đầu: “Vô Trần, ngươi ra ngoài trước đi, nói đại ca ở bên ngoài chờ ta, ở đây đã có sẵn dược liệu luyện chế Luyện hóa đan rồi, chờ ta thành công sẽ ra tìm các ngươi.”
Tựa hồ bị nàng sai bảo đã thành thói quen, Dạ Vô Trần không có bất kì ý kiến gì, ánh mắt hắn nhu tình nhìn thiếu nữ đang lấy đan đỉnh phượng hoàng ra, cất bước đi ra ngoài, tiện tay đóng cửa phòng giúp nàng.
Sau khi cửa phòng đóng lại, Mộ Như Nguyệt đem dược liệu luyện chế Luyện hóa đan bày ra trước mặt...