Mục lục
Vô Cực Ma Đạo - Đinh Hạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bốn lão nghe thế cuống quýt cam đoan lần sau tuyệt đối sẽ không để xảy ra sự tình này lần nữa.

Sau khi Đinh Hạo giải quyết xong sự vụ tông môn, Phùng Tinh Nhiên mới lo lắng cất tiếng nhắc nhở:

- Ngươi đang mang thương tích trên người, tốt nhất là nên tập trung trị liệu đi đã, còn mấy chuyện này để sau khi ngươi xuất quan nói cũng chưa muộn mà.

Niếp Thiên cũng gật đầu nói bồi vào:

- Không sai, đám dư nghiệt còn lại của Thị Hồn tông bất quá cũng chỉ là bọn giặc cỏ mà thôi, cũng không làm nên được cái gì lớn lao, chờ sau khi ngươi khôi phục công lực thì tiện tay đem tông môn bọn chúng tiêu diệt gọn ghẽ là xong!

- Ài, cứ hồi tông đã rồi nói sau, Nhiếp lão không phải bàn bạc sự vụ cùng với Phùng tông chủ trong phòng ta hay sao, tại sao lại chạy ra đây làm gì? - Đinh Hạo không khỏi nghi hoặc hỏi.

Cười ha ha, Niếp Thiên đáp lời:

- Vốn dĩ là như thế, nhưng sau khi Tinh Nhiên khóc lóc trở về đã khiến cho ba người bọn ta tỉnh lại, mặc dù người bên ngoài không biết bọn ta đang làm những gì, nhưng ba người bọn ta đối với những động tĩnh của Vô Cực Ma tông đều nắm trong lòng bàn tay, nàng ta vừa mới hồi tông, Ngạo Thiên đã biết, lại nghe thấy tiếng khóc của nàng ta, Ngạo Thiên nhờ ta đi ra giải quyết sự tình.

Khẽ gật đầu, Đinh Hạo cảm kích nói:

- Thật sự đã làm phiền đến Nhiếp lão rồi, hiện giờ mấy người Âm Vô Xương đã đến, Nhiếp lão có thể yên tâm quay về, tiểu tử xem ra phải tĩnh tu mất một khoảng thời gian rồi.

Vừa nghe hắn nói thế, Niếp Thiên tiêu sái cười nói:

- Tiểu ca khách khí rồi, đấy là chưa kể đến, Niếp Thiên ta mang nợ ân tình của ngươi thật sự rất nhiều, tuy thế lão phu cũng phải là loại người đạo đức giả, sự tình bây giờ đã như vậy nên cũng sẽ không quấy rầy ngươi trị thương nữa.

Lão vừa nói xong liền phi thân rời đi. Tiếp đó, Đinh Hạo cũng bảo mấy người Trương Hoành hồi tông, còn mình cùng với Phùng Tinh Nhiên và bốn người Âm Vô Xương đi tới khu tu luyện ở hậu sơn của Vô Cực Ma tông.

Sau khi xung quanh không còn ai, Đinh Hạo hừ lạnh nhìn mấy người Âm Vô Xương nói:



- Bốn ngươi các ngươi vừa rồi thất trách, ta sẽ không truy cứu nữa, bây giờ cho các ngươi một cơ hội lấy công chuộc tội.

Nghe hắn nói thế, mấy người Âm Vô Xương khẽ thở phào, tập trung lắng nghe Đinh Hạo phân phối.

Thấy bốn người bọn họ chuyên chú như thế, sắc mặt Đinh Hạo giãn ra một chút, trầm giọng hạ lệnh:

- Bây giờ bốn người các ngươi lập tức quay lại, đi tới khu vực của Thị Hồn tông, nếu tông này còn lưu lại bất kỳ tên đệ tử nào thì toàn bộ trảm sát, sau khi lục soát kỹ lưỡng, cướp về đây tất cả các vật phẩm hữu dụng của bọn chúng, không thể để các tông phái khác chiếm tiện nghi này được, đám Thị Hồn tông vội vàng tẩu thoát, chắc chắn không thể đem theo toàn bộ vật phẩm được, việc này các ngươi cần phải làm cho tốt, không thể để xảy ra bất cứ điều gì sơ suất!

Bốn người đưa mắt nhìn nhau, cả người sát khí ngùn ngụt, Mai Thiên Lý nanh ác nói:

- Việc này đúng là sở trường của bốn người chúng tôi, lần này tiểu ca có thể yên tâm, bọn tôi nhất định xới tung Thị Hồn tông, quyết không để ai sống sót, bất cứ cái gì có thể sử dụng được nhất định sẽ mang về toàn bộ cho tiểu ca.

Gật đầu hài lòng, Đinh Hạo nói:


- Nói như vậy lần này bốn lão chắc sẽ không làm cho tiểu tử phải thất vọng nữa, để lâu sẽ sinh biến, hãy nhân cơ hội này động thủ ngay đi! Ta ở chỗ này chỉ cần kêu một tiếng, môn nhân Vô Cực Ma tông nhất định có thể nghe thấy, các ngươi cứ yên tâm mà đi.


Nghe hắn nói vậy, bọn họ cũng biết hắn nói không sai, hơn nữa đám người Thị Hồn tông này lại có dũng khí bất tuân mệnh lệnh của Phùng Ngạo Thiên mà đi tập kích hắn, chắc chắn là đã có chuẩn bị từ trước để cả tông môn đào thoát, nhưng Thị Hồn tông đã tích trữ trong hơn một ngàn năm nên nhất định không thể trong một lúc đem theo toàn bộ, huống chi mấy tên cao thủ của tông này đã bị sát tử toàn bộ thì làm sao còn ai có thể chống lại bọn họ được chứ.


Do đó, Đinh Hạo vừa dứt lời, bốn người Âm Vô Xương rít lên một tiếng kỳ quái, đem theo sát khí kinh thiên lao về phía Thị Hồn tông.


Sau khi bốn người rời đi, trước mặt chỉ còn lại một mình Tinh Nhiên, Đinh Hạo mỉm cười khẽ nói:


- Ta bây giờ đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng phải bế quan trị thương, nàng đừng chờ ta nữa, hãy quay về Vô Cực Ma tông đi! Khi cha nàng cùng mấy người Liệt sơn thương nghị hoàn tất, sẽ cùng với nàng trở về Luyện Ngục Ma tông.


Nghe hắn nói thế, Phùng Tinh Nhiên cũng biết lưu lại vô ích, gật gật đầu, nhẹ giọng hỏi:


๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK