Thành Hùng nhìn Phùng Ngạo Thiên nói:
- Cuộc chiến này đối với hai bên quan hệ khá lớn. Xin hỏi Tông chủ, trận này điểm đến là ngừng hay là không quản sinh tử ?
Thành Hùng vừa dứt lời, Phùng Ngạo Thiên hơi ngẩn ra một chút rồi lập tức liếc nhìn Đinh Hạo, đang định mở miệng hỏi thì Đinh Hạo đã cất lời trước. Hắn cười hắc hắc nói:
- Đương nhiên là không quản sinh tử. Điểm đến là ngừng làm sao có thể thống khoái được. Thành huynh thấy vậy có đúng không ?
- Ý ta cũng như vậy !
Thành Hùng trầm giọng nói.
Lời này vừa nói ra, hai người Đinh Hạo và Thành Hùng sát khí từ từ dâng lên.
Nhìn vẻ mặt hai người lúc này, Phùng Ngạo Thiên gật đầu nói:
- Đã như vậy, trận chiến này không quản sinh tử, hai vị hãy tự lo !
Phùng Ngạo Thiên vừa nói xong, vẻ mặt vốn lãnh đạm của Đinh Hạo chậm rãi biến mất, thay vào đó là thần sắc thận trọng. Cùng với sự biến hóa của thần sắc, cả người Đinh Hạo chợt lạnh chợt nóng, hai đoàn hỏa viêm kỳ dị một đỏ một tím xuất hiện trên hai tay Đinh Hạo, từ xa nhìn lại thấy hai tay Đinh Hạo giống như đang hừng hực bốc cháy, Ma công như thế quả thực là khiến cho người ta phải thán phục.
Vừa thấy hai đoàn hỏa viêm trong tay Đinh Hạo, thần sắc khinh thường của Thành Hùng lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ mặt thận trọng. Chỉ thấy Thành hùng lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một thanh phi kiếm rồi chậm rãi bay về phía Đinh Hạo.
Vẻ mặt mọi người trong lúc quan trọng này đều trở nên khẩn trương. Thành Hùng chính là đệ tử đời thứ ba ưu tú nhất của Đoạn Hồn sơn, so với Phùng Tinh Nhiên không kém chút nào, hơn nữa người này tâm ngoan thủ lạt, kiêu dũng vô cùng, phía sau lại còn còn Thành Hoàng làm chỗ dựa, trên Đoạn Hồn sơn có thể nói là hoành hành không cố kỵ, ai gặp cũng sợ.
Mà Đinh Hạo là ngôi sao mới của Ma môn, ở Hồn Luyện tông hội tàn khốc vô cùng có thể đạt được vị trí cao nhất, hơn nữa tiến bộ thần tốc, bây giờ đã cách đó bốn năm năm, rốt cục hắn đã tới cảnh giới nào không ai biết được. Huống chi Đinh Hạo này thần bí vô cùng, cả người ẩn dấu không ít bí mật làm cho mọi người lại càng thấy hứng thú.
Nhìn thấy Thành Hùng chậm rãi tiếp cận, Đinh Hạo vẻ mặt không chút thay đổi. Lần trước hai người giao thủ, Đinh Hạo phán đoán được người này có tu vi Nguyên Anh kỳ, sau đó qua miệng Phùng Tinh Nhiên mới biết người này đã là Nguyên Anh hậu kỳ, tuổi còn trẻ như vậy mà tu vi đã cao thâm như vậy thì trên Đoạn Hồn sơn này ngoại trừ thiên chi kiều nữ Phùng Tinh Nhiên ra cũng chỉ có Thành Hùng hắn. Xem ra Thành Hoàng đã đầu tư không ít vào hắn nên mới có thể yên tâm để hắn ra ứng chiến như vậy.
Thấy Đinh Hạo ngạo nghễ đứng giữa không trung, Thành Hùng trong lòng không khỏi băn khoăn suy nghĩ. Trận chiến lần trước Thành Hùng đã biết thực lực của Đinh Hạo tuyệt đối không thể nhìn vào biểu hiện bên ngoài mà phán đoán, chỉ có chính thức giao đấu mới có thể biết rốt cuộc Đinh Hạo này mạnh yếu thế nào, mà thủ đoạn của Đinh Hạo, Thành Hùng lại hoàn toàn không biết gì cả. Lần trước Đinh Hạo rõ ràng chỉ mới là Tâm động kỳ mà đánh với mình một trận cũng chỉ kém tí chút, hơn nữa lại còn ung dung chạy thoát khỏi tay hắn, khiến cho Thành Hùng kinh ngạc vô cùng. Bây giờ đã lâu không gặp, Đinh Hạo có kỳ ngộ gì không, hay vẫn chỉ có thực lực như trước, mấy điều này làm cho Thành Hùng nghi hoặc không ngừng.
Mắt thấy Thành Hùng sắc mặt âm lãnh bất định đang chậm rãi tiếp cận, cả người Đinh Hạo ngưng tụ sát khí, hai luồng viêm hoả trong lòng bàn tay đột nhiên di động, hơi lạnh thấu xương cùng luồng nhiệt bạo liệt từ hai ngọn viêm hỏa một đỏ một tím khuếch tán ra tứ phía.
Lạnh lùng cười một tiếng, thân hình Đinh Hạo nhoáng lên, thân ảnh vốn rõ ràng dần dần mơ hồ đi, xa xa nhìn lại giống như không khí phiêu đãng. Mọi người không thể nào nhìn rõ được, vừa nhìn kỹ lại thì phát hiện thân ảnh Đinh Hạo càng lúc càng mơ hồ rồi biến mất không thấy.
Biến hoá quỷ dị như vậy lập tức trấn trụ toàn trường, ngoại trừ mấy tuyệt đỉnh cao thủ hiểu được, còn lại mọi người không biết hắn biến mất thế nào.
Lúc Thành Hùng kinh ngạc thì Thành Hoàng đột nhiên quát:
- Cẩn thận phía sau !
Thành Hùng vốn đang bất an, vừa nghe nói thế lập tức không chút do dự điên cuồng lao về phía trước, đến khi dừng lại nhìn về phía sau thì phát hiện Đinh Hạo đã thản nhiên đứng ở đằng sau mình, hai luồng viêm hỏa một đỏ một tím tỏa ra ma khí kinh thiên.
Mà lúc này Huyết Ma Liệt Sơn và Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên đồng thời quay sang Thành Hoàng hừ lạnh một tiếng, Thành Hoàng đành cười xòa hai tiếng rồi không nói gì nữa.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑