Chỉ nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên, hào quang tan hết. Thành Hùng lui về phía sau ba bước, khoé miệng rỉ máu, mà Đinh Hạo bị bay đến giữa không trung, phun ra một vòi máu, huyết vụ tan hết thì đã không thấy tung tích của Đinh Hạo đâu nữa.
- Thành huynh hôm nay ban thưởng, Đinh Hạo ngày sau chắc chắn sẽ báo đáp !
Xa xa truyền đến tiếng cười dài bi thảm của Đinh Hạo.
Thành Hùng vừa nghe nói thế sắc mặt trầm trọng, nhìn thẳng Phùng Tinh Nhiên nói:
- Tiểu thư, người này thực lực mạnh mẽ, nếu cứ mặc cho hắn phát triển, chắc chắn một ngày sẽ uy hiếp đến địa vị Luyện Ngục Ma Tông chúng ta tại Đoạn Hồn sơn, hi vọng tiểu thư bỏ qua tư tình, nhân lúc tu vi hắn còn kém, sớm tru sát để phòng hậu hoạ!
Phùng Tinh Nhiên mắt thấy Đinh Hạo bị trọng thương còn phải nghe lời nói như vậy, tàn nhẫn nói:
- Thành Hùng ngươi nhớ kỹ lời của bổn cô nương, nếu Đinh Hạo có mệnh hệ gì, cả ông nội ngươi cũng không che chắn nổi cho ngươi đâu !
Phùng Tinh Nhiên nói xong liền đuổi theo hướng Đinh Hạo đã đi .
Vẻ mặt Thành Hùng méo mó đi, một lát sau hình như đã quyết định được điều gì, gật gật đầu, sắc mặt sau đó lại chợt hiện lên vẻ âm độc tàn bạo.
Dưới một chiêu toàn lực của Thành Hùng, Đinh Hạo liền bị trọng thương. Nếu không phải Thành Hùng đánh giá thấp thực lực của Đinh Hạo, sợ là chỉ một chiêu này cũng khiến kinh mạch toàn thân Đinh Hạo đứt hết cả, tu vi nhiều năm khổ tu bị hủy trong một chốc !
Bởi Đinh Hạo tự biết chính mình lần này bị thương khá nặng, mà trên Luyện Ngục Ma Tông lúc này chính mình lại có nhiều kẻ thù dàn trải khắp nơi. Thực lực hiện nay nếu bị người ta phát hiện nhất định hung đa cát thiểu. Nghĩ lướt qua một lượt liền tính lập tức rời khỏi nơi này.
Đang chạy loạn để thoát thân, Đinh Hạo đi thẳng đến được khu vực ngoại biên “Cửu Đỉnh Vấn Thiên trận”, chỉ cần rời khỏi trận này là Đinh Hạo lại có khả năng thoát ly hoàn toàn khỏi khu vực của Luyện Ngục Ma Tông. Đinh Hạo tuy biết công hiệu của trận này, nhưng đối với biện pháp xuất trận lại hoàn toàn không có kiến thức. Nếu thản nhiên tiến nhập vào, một khi mất thời gian để phá trận thì đối với chính mình lại càng thêm bất lợi.
Đang ở ngoài trận suy tính được một lúc, một âm thanh xé gió đã đập vào tai, khi nghe kỹ lại hướng tiếng xé gió thì rõ ràng đang nhắm về phía mình mà chạy đến, hắn lập tức biến sắc nhưng rồi lại thở phào một hơi. Nếu không có gì bất ngờ thì hẳn là Phùng Tinh Nhiên đến đây rồi. Bây giờ nếu như có nàng giúp đỡ thì thật sự có thể loại bỏ không ít phiền phức.
Quả nhiên chính là Phùng Tinh Nhiên hốt hoảng theo đường truy đến. Nhìn thấy Phùng Tinh Nhiên lộ ra vẻ mặt lo lắng, thần sắc thê lương, khiến cho Đinh Hạo có chút cảm động, ánh mắt nhìn nàng đã tốt hơn nhiều!
- Tiểu tặc, thương thế của ngươi nặng hay không ? Ngươi yên tâm, lần này ta nhất định sẽ không để cho tên Thành Hùng đó được sống yên lành đâu !
Phùng Tinh Nhiên tiến lên hỏi han dồn dập, còn chưa nói xong đã lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra viên đan dược màu xanh ngọc đưa cho Đinh Hạo!
- Mau lấy hạt Hồi Dương đan này nuốt vào, đối với thương thế của ngươi có ích vô cùng!
Phùng Tinh Nhiên nói.
Đinh Hạo cũng không khách khí, nhận lấy viên Hồi Dương đan đó đưa vào miệng nuốt liền. Giây lát sau, một dòng khí ấm áp từ đan điền xông lên, không ngừng làm dịu đi những kinh mạch bị phá nát. Đinh Hạo vận chân khí nửa ngày, thương thế quả nhiên đã tốt hơn nhiều, trong lòng biết đan dược này có thể được người nữ này đem ra, khẳng định là có chất lượng phi phàm. Bởi nguyên nhân tính chất đặc thù của công pháp Vô Cực Ma Công, nên trong những điều ghi lại chỉ ghi lại một phần rất ít những điều về đan dược. Hôm nay lần đầu thử qua Đinh Hạo cũng cảm thấy hứng thú rất nhiều với tác dụng của đan dược.
- Đa tạ tiểu thư đã quan tâm thương yêu, lệnh sư huynh ra tay quả nhiên tàn nhẫn, nếu không nhờ có sự thần kỳ của Nghịch Thiên Ma Kiếm, ta sợ là muốn chạy thoát cũng rất khó khăn. Ồ! Lúc này tại hạ phải ở một nơi yên tĩnh trị thương, không thể ở lại quý tông rồi, còn mong tiểu thư mang ta xuất khỏi trận!
Đinh Hạo trầm giọng nói.
Phùng Tinh Nhiên cũng hiểu được hoàn cảnh lúc này, cũng không nói nhiều, ngọc thủ đã đưa ra nắm lấy tay của Đinh Hạo, dẫn hắn vào trong “Cửu Đỉnh Vấn Thiên trận” !
Tr lúc bất ngờ không kịp phòng ngự, tay trái Đinh Hạo đột nhiên bị nắm lấy. Cảm giác ấm áp mượt mà như ngọc khiến Đinh Hạo một trận tiêu hồn, mùi thơm ngây ngất khi nói chuyện từ thân thể mềm mại của Phùng Tinh Nhiên bay lên nhập vào trong miệng mũi của Đinh Hạo.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑